Cỏ dại

– Dạ em bye bye chị, mai chị nhớ lên mạng nhe em có nhiều chuyện muốn hỏi lắm…

Đêm ở Phú Mỹ Hưng như một vùng ngoại ô mặc dù đây là khu biệt thự giành cho giới giàu có, thỉnh thoảng vào mùa mưa còn nghe được tiếng dế gáy, tiếng côn trùng nĩ non.

Uyên nằm chờ đợi, nghe ngóng. Khi bản tin cuối ngày phát ra từ tiếng TV ở phòng bên của anh chị kết thúc, lúc tưởng chừng như Sài Gòn náo nhiệt bắt đầu đi vào giấc ngủ lai là lúc Uyên tỉnh táo nhất, tập trung cao độ nghe ngóng và tưởng tượng ra moi việc từ nhửng âm thanh phát ra từ phòng bên.

Uyên cố đúc kết mọi chuyện từ những câu nói bỏ lửng của anh chị Hai, câu nghe được câu không và cả những tiếng cười rúc rích, và đôi khi cã những âm thanh khó hiểu đã khơi dậy tính mò mò của Uyên và làm cho nó trở nên ngày cành mãnh liệt.

Uyên đang cố sắp sếp những câu hỏi trong đầu để ngày mai online gặp chị Hương nói chuyện một cách trơn tru. Chị Hương bây giờ như một chổ dựa tinh thần choi Uyên dù chưa một lần gặp mặt, nhưng là người duy nhất có thể khuyên bảo cho Uyên những gì cần làm trong hoàn cảnh này.

Bên phòng anh chị, tiếng hai người vẫn lúc to lúc nhỏ như mọi khi những vẫn đủ để Uyên nghe được tất cả. Tiếng chị Hai lúc nào cũng nũng nịu nhỏng nhẽo với anh Hai, nhiều lúc Uyên nghĩ, anh Hai mê chị Hai chắc vì chị Hai quá ngọt ngào và biết chièu chuộng anh Hai.

Nhưng có lúc, Uyên thật sự không hiểu, như lúc này đây… Uyên nghe rất rỏ hơi thở của chị Hai, từ chậm chạp cho đến nhanh dần theo một chu kỳ nhịp nhàn. Có lúc nghe chị Hai nấc lên nững câu nghẹn ngào vô nghĩa cùng với âm thanh của hai người như đang vật lộn với nhau.

Tiếng da thịt cọ xát vào nhau, tiếng anh Hai hổn hển rồi những âm thanh lạch bạch nhanh dần kèm với nhưng tiếng nấc nghẹn ngào của chi Hai làm Uyên lo lắng. Uyên mường tượng đương hai anh chị đang làm chuyện như bao cặp vợ chồng khác, nhưng sao lại rên rĩ, có lúc lại van xin “anh ơi tha em đi”.

Có lúc Uyên tự nhủ hay là do chị mình chỉ có hai mươi hai tuổi còn anh Hai thì lớn hơn nhiều nên hai người chênh lệch nhau về tuổi tác làm cho mọi chuyện không bình thường. Hoăc cũng có thể anh Hai to lớn quá trong khi chị Hai thì ngược lại.

Uyên từng nghe chị Hai kể anh Hai là người giao dịch làm ăn nên hay chơi bời với khách hàng, ảnh rất rành chuyện trai gái với nhau. Uyên nhất định ngày mai sẽ hỏi chị Hương về vấn đề này. Bên kia phòng, những câu hỏi của anh Hai có khi được chị Hai trả lời chậm chạp, có khi đứt quảng và thay vào đó là tiếng nấc lên của chị Hai:

Truyen sex

– Vậy em nói chuyện với bé Uyên hay là anh nói.
– Thôi anh nói đi rồi có gì em giải thích thêm với nó sau, anh chỉ cần nói hết cho nó hiẻu mọi chuyện, và anh với em đã bàn và em cũng đổng ý, chỉ tùy nó quyết định thôi. Nếu nó không đồng ý thì thôi mình không ép nhe anh.

oOo
Tiếng “anh” của chị Hai như to lên hằng kèm theo là một tiếng phập một cái. Uyên không nghe chị Hai nói gì nữa, chỉ nghe chị Hai thở nhanh dần. Giọng anh Hai rung lên từng nhịp:
– Anh biết phải làm gì mà em đừng lo.
Chị Hai hổn hển:
– Nhưng nó còn con gái, em lo cho nó nếu mình làm theo cách thong thường mà không đưa đi thụ tinh nhân tạo. Em biết sức anh mà, em nghĩ nó sẽ mệt mỏi với anh chuyện này đó.
– Sao em biết mệt, hả, hả.
Mổi tiếng hả của anh Hai là một tiếng phập kèm theo, Uyên nghe chị Hai nấc nghẹn ngào như mọi khi, nhìn qua lổ thông gió giữa hai phòng, Uyên nhìn ánh đèn vàng mờ nhạt hắt lên trần nhà đôi bóng mờ đang nhấp nhô cùng với những âm thanh đều đặn, vô nghĩa…
Buổi sáng ở Nam Sài Gòn thật thanh bình, những chiec xe vun vút hướng về miềng Tây, bổng nhiên Uyên nghĩ quê nhà. Có khi nào trên những chiếc xe ấy, hai chị em sẽ ra đi. Khi đó, có lẽ miền quê nghèo khó không còn là nỗi nhớ, mà là thực tế cuộc sống khó khăn mà hai chị em phải tìm cách trốn chạy ngư ngày nào. Uyên chợt rùng mình, cho dù thế nào, Uyên cũng không muốn trờ về cuộc sống ngày trước. Những ngày tháng sống chung với dượng là một quá khứ mà Uyên không bao giờ muốn nghĩ đến…

Chi Hương online thật sớm, như hiểu được tâm trạng của Uyên nên chị bắt đầu rất ngắn gọn:

– Tình hình đêm qua ra sao hả em, em có nghe được thêm thông tin gì không?

– Dạ em có, em muốn hỏi chị nhiều điều lắm.

– Em nghe được gì mới nói hết cho chị nghe.

– Em nghe anh Hai em muốn chọn phương pháp thông thường là sẽ quan hệ với em để em có thai chứ không muốn vào bệnh viện.

– Chị cũng đoán trước được chuyện đó phần nào rồi, làm phương pháp thông thường thì không kém tốn kém, ngược lại, anh Hai em cũng thích nữa. Đàn ông mà em, em chỉ là em vợ, lại là con gái mơn mởn, đây là cơ hội hợp lý để anh ấy có thể hưởng được sự trinh trắng của em mà chị em và em phải chấp nhận. Em có thể nghĩ rằng đây chỉ là việc sinh con để giúp anh chị, nhưng anh ấy thi đạt được cả hai mụch đích, đó là có con và có cả em.

– Chị ơi em không phải ham muốn vật chất, em chỉ muốn giúp chị em. Em không biết nếu chấp nhận việc này rồi tương lai của em ra sao, nhưng em có thể hình dung được cuộc sống hai chị em của em thế nào khi em từ chối.

– Em nói vậy thì chị hiểu được suy nghĩ của em rồi, chuyện của gia đình em chị không thể can thiệp vào. Nếu em chọn con đường đó thì chị se giúp em theo hướng đó. Chị có thể khuyên em những gì cần thiết để chấp nhận việc đó một cách dể chịu nhất về thể xác lẩn tinh thần.

– Chị có thể nói cho em biết mọi việc sẽ như thế nào nếu em đồng ý làm việc này không?
POST BY: vinahot.net
– Theo chị thì anh chị em sẽ chính thức nói chuyện với em và họ sẽ lắng nghe suy nghĩ của em. Nếu em đồng ý thi họ sẽ sếp đặt thời gian để anh Hai em tiếp xúc với em và tiến hành quan hệ. Nhưng em chuẩn bị tinh thần nhe, không phải quan hệ một lần là có thai đâu, có thể hai người em sẽ phải làm nhiều lần.

– Chị ơi em chưa bao giờ làm chuyện đó và chưa có kinh nghiệm gì hết, em thấy sợ lắm. Nhiều lúc ban đêm em nghe nhưng âm thanh bên phòng anh chị em, em nghe chị em rên lên như là muốn khóc và có khi van xin nữa.

– Sao lại van xin, em nói chị nghe rõ đi, chuyện quan hệ vợ chồng là chuyện bình thường khi em nghe những âm thanh đó, nhưng chị không nghĩ đó là lời van xin.

– Em nghe chị em nói “anh ơi tha em đi, em chết mất”

Previous page 1 2 3 4Next page
Back to top button