Tiếng da thịt cọ xát vào nhau, tiếng anh Hai hổn hển rồi những âm thanh lạch bạch nhanh dần kèm với nhưng tiếng nấc nghẹn ngào của chi Hai làm Uyên lo lắng. Uyên mường tượng đương hai anh chị đang làm chuyện như bao cặp vợ chồng khác,…
oOo
Uyên lướt qua tất cả các room, bắt đầu từ Saigon, rồi Vietfun, Vietnam, không một nick nào vừa ý, trong khi cả đám con trai thì cứ nhảy bổ vào với các lời mời khiếm nhã.
Uyên cũng không biết mình đang tìm ai, nét mặt tự lự, buồn bã, Uyên nghĩ “có lẽ một người phụ nữ nào đó lớn tuổi hơn mình và từng trải là tốt nhất”.
Nhưng ngược với những nick của đám con trai, những nick rất nữ tính lại im lặng, họ không buồn trả lời một nick mà nhìn vào là biết là phụ nữ của Uyên.
Đơn giản một điều thôi nhưng Uyên không nhận ra, sao lại có chuyện hai người phụ nữ tìm nhau trên room, trừ khi họ đồng tính… Nhưng cuối cùng rồi Uyên cũng nhận ra điều đó khi có một chị tò mò:
– Em là con gái phải không, sao em không chat với con trai mà lại tìm một chị gái vậy?
– Dạ tại vì em muốn hỏi chị vài chuyện thôi, em nghĩ chỉ có phụ nữ với nhau em mới có thể tâm sự được.
– Hi vọng chị có thể giúp gì đó cho em, có gì cứ nói đi cô bé, chị cũng đang rảnh, nhưng cấm nói bậy nhe.
– Dạ em tên là Uyên, em mười tám tuổi, em đang sống ở Quận 7.
– Ùm rồi sao nữa, chị tên là Hương, em còn đi học không hay đang làm gì?
– Dạ em nghỉ học rồi, em đang sống với chị Hai và anh rể của em. Ba em mất rồi còn mẹ thì lập gia đình khác.
– Ồ chị xin lỗi, chia buồn nhe cô bé. Anh chị đối xữ với em tốt chứ?
– Dạ tốt, anh rể em nhà khá giả, lo cho hai chi em của em, cho em đi học nghề tóc. Gia đình anh rể giàu có lắm nên lo cho hai chị em của em đủ thứ, mua nhà cho hai anh chị em ở riêng, nếu không có anh rể chắc giờ em voi chi Hai em ra đường ăn xin quá.
– Ùm vậy là tốt rồi, sao em lại buồn.
– Dạ thời gian đầu em cũng thấy mình hạnh phúc khi được như vậy, nhưng gần đây em có điều gì đó mà anh chị em hay bàn tán và có vẽ không muốn cho em biết. Ban đêm em cố gắng thức thật khuya để nghe lén xem hai anh chị em nói gì vì phòng em và phòng của anh chị chung vách.
– Nghe lén vậy là không tốt nhe cô bé, nhưng em đã nghe được gì?
– Dạ sau một thời gian em nghe ngóng thi em biết được gia đình anh Hai không thích chị Hai nữa, họ muốn hai ngừơi chia tay.
– Trời, tại sao vậy?
– Vì chị Hai em không sinh con được, mà năm nay anh Hai em ba mươi lăm tuổi rồi mà lại là con một trong gia đình nữa, nên gia đình ảnh muốn ảnh lấy được một người vợ có thể sinh con chứ không như chị Hai của em.
– Nhưng tai sao chị Hai em lại không sinh con được, đã đi khám bán sĩ chưa, nhiều khi nguyên nhân nằm ở anh Hai em thì sao.
– Em nghe nói là đi nhiều bác sĩ rồi đó chị, nguyên nhân là tại chị Hai em hồi nhở cắt bỏ cái gì đó không biết mà giờ không thể sinh con được nữa.
– Cắt bỏ cái gì là cái gì trời, buồn trứng à, như vậy cũng có thể thụ thai trong bệnh viện mà em.
– Em có biết gì đâu, em chỉ nghe nói là bó tay thôi chị ạ.
– Ùm rồi sao nữa, em nói tiếp đi.
– Dạ em nghe là anh Hai em cũng không muốn chia tay chị Hai em đâu, nên đang tìm ngừoi sinh con giùm đó chị, mà tìm khó lắm mặt dù sẳn sang trả nhiều tiền.
– Sao lại khó hả em?
– Dại tai vì những ngừoi chấp nhận làm việc đó họ cũng làm nghề không đàng hoàng vi dụ như là làm gái mại dâm, và thường lạ họ lớn tuổi và không có ngoại hình nên anh Hai em không chấp nhận, ảnh nói sinh con với những người đó thì con ảnh sẽ xấu xí và ngu đần này kia đủ thứ. Còn nếu anh mà ngoại hình chấp nhận được thì chị em lại nghi kỵ sợ họ có tình cảm với anh Hai, rồi sau này dính liếu con cái với họ sẽ rất phức tạp.
– Anh chị em đến nước này rồi còn vẽ chuyện, rồi em nghe được gì nữa?
– Rồi hôm rồi, em nghe được anh Hai em đề nghị với chị Hai, là sẽ nhờ em sinh con giùm, và sẽ bù đắp về vật chất cho em.
– Trời biết ngay mà. Nghe nãy giờ là chị nghi lắm rồi nhưng không dám nói. Chị nói thật với em, năm nay chị 30 tuổi rồi, chị đã có gia đình và một con. Chi hiều cuộc sống này quá nhiều rồi, những chuyện như vậy không lạ với chị đâu. Em cứ hết mọi chuyện đi rồi chị sẽ nói, rồi ý chị Hai em thế nào?
– Em không biết ý chị Hai thế nào nữa, nhưng em chị Hai nói là để suy nghĩ thêm. Nhưng chị Hai em ở nhà sợ anh Hai lắm, nên trong lúc nói chuyện thấy anh Hai làm áp lực chị Hai lắm đó chị.
– Rồi giờ em tính thế nào, nói chị nghe suy nghĩ của em đi.
– Em cũng không biết nữa chị à, em rối lắm, em chỉ muốn xin một lời khuyên của chị, nên em mới kể hết ra đó.
– Chuyện này phức tạp lắm không đơn giãn đâu em. Nếu chị Hai em không sinh con được thì quả là một bất lợi.
Nhưng nhờ em sinh con giùm thì chị em và em phải cùng đồng ý và thỏa thuận với nhau trước để không khó xữ sau này.
Nhất là chuyện anh của em đền bù thế nào về vật chất, và quan trọng nhất là em đã sẵn sàng về mặt tâm lý cho chuyện sinh con hay chưa. Em đó giờ có quen bạn trai chưa, có hiểu biết gì về chuyện tâm sinh lý không?
– Dạ đó giờ em chưa có quen ai hết, và mấy chuyện đó em không có rành lắm.
– Khổ cho con bé. Nếu bây giờ em đồng ý, thì để thụ thai em sẽ có hai cách: một là vào bệnh viện thụ thai bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo, nghĩa là sẽ lấy tinh trùng của anh Hai em rồi cấy vào người em cho em mang thai, hai là sẽ quan hệ trực tiếp với anh Hai em cho đến lúc mang thai.
Chị không biết ý chị Hai của em thế nào, nhưng chị tin chắc anh Hai em sẽ chọn phương pháp thứ hai, nghĩa là sẽ quan hệ trực tiếp với em. Chị quá hiểu bản tính đàn ông em à, em tiếp tục nghe lén xem anh chị em bàn tính thế nào rồi nói cho chi biết, chị sẽ cố giúp em hiểu đươc mọi chuyện trong khã năng của chị.
– Dạ em có nghe anh chị em bàn về chuyện đó, em nghe anh hai hỏi là em còn con gái không, chị em nói còn sao lại không, thì anh Hai nói rằng nếu còn con gái thì khó cho vào bệnh viện thụ thai lắm, vì người ta se thắc mắc sao em còn còn gái mà lai đi thụ thai nhân tạo.
– Ùm chị nghĩ chị Hai của em đuối lý là cái chắc rồi, coi bộ em có ông anh rể đáng đồng tiền rồi đó nhe. Từ giờ trở đi em phải ý tứ một chút, coi động tịnh thế nào, tối ngủ đóng cửa phòng đàng hoàng.
Chị đi làm lúc nào cũng có online trên mạng, có gì cứ hỏi chị sẽ giải thích cho em hiểu, bây giờ chị phải về rồi, có gì mai nói chuyện sau nhe em.