Chuyện Tình Công Sở

– Không chào anh Long đi Minh. Bạn chị đó?

Tôi té à nha. Sao con nhỏ nhìn hiền lành dễ thương vậy lại có thằng em trông như quái thú vậy trời. Thằng nhóc gườm gườm nhìn tôi như kẻ địch, chắc nghĩ tôi lừa tình nhỏ chị nó hay sao đó. Tôi nghệt mặt. Không lẽ vặn cổ nó ngược ra sau cho nó kêu ặc ặc cho bõ ghét? Con nhỏ thấy thằng em vậy, la:

– Sao nhìn ảnh kì vậy, không chào ảnh đi?

Thằng nhóc thà đừng chào còn đỡ, đằng này cái miệng nó mở ra có đúng 1 từ duy nhất: “Chào”. Nói xong lẳng lặng bước vô phòng ngồi, bật cái tivi lên coi, làm bộ coi tôi cũng chẳng khác … con gián lạc vô nhà nó là mấy. Tôi chưng hửng ngó qua. Cái cổ thằng nhóc còn có cả vết xăm à nha, đuôi con bọ cạp hay tôm tích gì đó ló ra nơi cổ áo. Thứ này giống mới đi trại về chớ ôn thi đại học cái gì trời.

Tôi cũng hơi sượng, kêu con nhỏ thôi anh về nghen. Con nhỏ tiễn tôi ra cửa, đôi mắt ái ngại ngó tôi:

– Thằng nhỏ còn con nít lắm, anh đừng có để bụng nha.
Phần 15
Giang hồ có số trọng uy tín dữ lắm nha. Lão Nam được tôi liệt vô dạng có số má thứ thiệt chứ không phải giỡn. Nói chơi chơi cái vụ con nhỏ tên Phượng kia, ai dè lão để tâm làm thiệt. Tối đang ngồi, nghe chuông điện thoại báo một hồi, số lạ hoắc:

– Anh Nam nè. Long phải không? Con hàng em lựa anh kiếm được rồi đó. Rảnh thì qua nha!

Tôi nghe điện thoại mà thấy ngỡ ngàng quá đỗi. Thiệt tình cái chuyện vui sướng như vầy phải để cho người ta có thời gian chuẩn bị chớ, làm cái rụp vầy tôi trụy tim tính sao đây? Cũng đành cảm ơn lão vài câu, móc điện thoại gọi ngay cho quỷ mặt mụn kêu nó làm tài xế. Mặt mụn nghe đi chơi gái mừng muốn xỉu luôn, không chừng còn vượt luôn đèn đỏ tới cho thiệt lẹ.

Xe chạy bon bon êm ru mà sao tôi nghe tim mình nhảy từng hồi như xóc vô ổ gà ổ trâu gì đó vậy. Tôi chưa có chuẩn bị gì hết trơn, lỡ lát nữa chạm mặt con nhỏ không biết người bối rối là tôi hay nó nữa trời. Tới gần cửa khách sạn, tôi ráng hít vô một hơi thật sâu lấy bình tĩnh. Coi nào, giáp mặt con nhỏ mình sẽ nói câu gì đây? ” Bất ngờ quá ha em? ” – Không ổn. (Truyện từ Sieupham.net)Câu này nghe thường quá. Hay “Wow, không ngờ đó nha” – Cũng chưa được. Nghe giống phim Hongkong quá. “Vô ** thôi em” – Bỏ luôn. Nói câu này ra mất nét hết trơn.

Đẩy cửa bước vô, sao nghe tim đập quá xá luôn. Cạnh cái bàn tiếp tân, cái mông quen thuộc đang đứng nhỏng nhỏng ra, coi bộ đang tán nhảm với mấy nhỏ phía trong. Tôi nghe máu dồn hết lên gương mặt, lấy hết can đảm vỗ nhẹ lên vai con nhỏ.(Truyện từ Sieupham.net) Gương mặt tôi đã chuẩn bị sẵn một nét lạnh lùng và kiêu hãnh, giống như Al Pacino trong phim Bố già vậy. Khi con nhỏ quay mặt lại, tôi sẽ dùng chất giọng nhỏ nhẹ nhất, kèm một nụ cười sắc như dao: “Chào em, Trang!” Nghĩ tới nghĩ lui, tôi thấy câu này là ngon lành nhất. Vừa lạnh, vừa bóc tuột được cái thân phận thật của nó ra luôn!

Nhưng có lẽ cả đời tôi không có khi nào tính trước chuyện gì nữa đâu nha. Con nhỏ vừa xoay mặt lại, thiệt tình tôi chỉ muốn thốt ra duy nhất một câu: “Đậu móa, cái gì thế này?”

Không phải con nhỏ Trang. Con nhỏ này tướng nhìn sau giống y chang luôn, khác mỗi cái … khuôn mặt. Ngó cái bản mặt sững sờ của tôi, con nhỏ coi bộ lấy làm kì cục, cười cười hỏi:

– Là anh kiếm em mấy bữa nay đó hả? Ủa mà hình như em chưa gặp anh khi nào ha?

Con nhỏ mặt mũi khá ổn nha, nhưng thiệt tình tôi không có chút xíu tâm trạng nào với nó hết trơn. Tính kêu mặt mụn ra thế thân để chuồn về, gặm nhấm nỗi thất vọng tràn trề thì nghe giọng cô hồn quen thuộc đang cười, ra chiều thỏa mãn lắm:

– Được chưa em? Anh nói được là được mà.

Tôi cất liền bộ mặt đưa đám, trưng ra vẻ hưng phấn nhất có thể, xoay qua lão vồn vã:

– Thiệt tình em không dám nghĩ tới luôn. Cảm ơn anh nhiều nha, anh Nam.

Lão coi bộ cũng đắc ý dữ lắm, giục con nhỏ:

– Còn không đưa khách lên phòng đi em.

Tôi líu ríu bước theo con nhỏ mà muốn trượt chân té cầu thang quá xá. Thiệt tình, tâm trạng như vầy còn gì để mà ** ịt. Mệt mỏi thấy ớn luôn. Có điều lỡ rồi nhắm mắt làm đại đi cũng có chết ai đâu. Có chăng chỉ mất chút phẩm giá cao quý mà thôi.

Tôi bước vô phòng, nằm phịch xuống. Con nhỏ từ hồi gặp tới giờ ngó tôi trân trân, có lẽ trong cuộc đời đi khách nó chưa gặp cha nội nào dị cỡ tui. Thứ gì đâu một hai chọn nó bằng được, nhờ cả giang hồ kiếm, cuối cùng khi gặp mặt lại nằm xuội lơ như con gà rù.

– Sao anh lạ quá vầy nè, bộ không thích em hả? Anh Nam nói dữ lắm em mới chịu anh đó, mấy cha kép già của em mà biết em bể hụi hết trơn luôn.

Tôi ngán ngẩm ngó qua con nhỏ. Cũng khá đẹp, nhưng tôi trước giờ không có cảm tình với mấy ẻm, chưa tính mỗi khi chơi đám này tôi đều hổng có chút xíu cảm xúc gì hết trơn. Tôi xoay con nhỏ lại, rờ rờ vô cái mông, lẩm bẩm:

– Sao giống quá vậy ta?

Thiệt tình thù hận cái mông con nhỏ này quá trời luôn. Bởi nó mà tui cực khổ biết bao nhiêu lâu, cuối cùng ăn nguyên trái đắng. Tui hăm hở lột luôn cái váy con nhỏ, mặc nó la bải hải:

– Làm gì nóng dữ vậy anh. Đợi em cởi đi.

Tôi kệ. Tay lột tuột cả quần lót và váy con nhỏ, mặc cho nó đứng tồng ngồng, mặt lộ vẻ hơi hoảng sợ. Bộ nghĩ tôi thứ bạo dâm gì đây, tui đoán chắc luôn. Mà quả thật tôi cũng đang muốn bạo dâm với cái mông con nhỏ thấy sợ luôn. Tôi đẩy con nhỏ chúi nhủi xuống giường, la nó:

– Đưa cái mông lên coi!

Con nhỏ líu ríu làm theo. Thiệt tình mông con nhỏ này cũng tính thuộc dạng đẹp đi, đầy đặn trắng toát, cái tư thế doggy cũng nghề, nhìn qua cũng thấy có chút hưng phấn. Bướm con nhỏ chưa có cà vạt, đám lông được tỉa tót cẩn thận nằm hàng lối đâu ra đó. Ở cái tư thế chúi mặt xuống gối này, lửa giận trong lòng tôi có phần được hạ xuống chút xíu bởi dù sao … ngó nó lúc này cũng không khác con nhỏ Trang là mấy. Tôi đeo đại cái bao vô, đút con cu cái roẹt vô bướm con nhỏ, mắt nhắm nghiền. Tưởng tượng nó là con nhỏ Trang cũng tạm tạm, dù sao bức xúc cũng được giải quyết phần nào. Có điều, con nhỏ này hay đi khách Mỹ đen hay sao đó mà thấy đút con cu vô giống như vô nhầm động Phong Nha vậy, chẳng bót chút xíu nào. Nhắp được vài cái, chán nản buông con nhỏ ra, la:

– Chơi cái trên nha em.

Con nhỏ lắp bắp:

– Nhưng đợi chút xíu em xức gel đã anh ơi!

Ngó cái tướng hùng hổ như tính trả thù đời của tôi, con nhỏ coi bộ quýnh quáng thiệt. Nó móc trong bóp lọ gel, thoa thoa lên rồi nằm líu ríu trở lại tư thế cũ. Tôi đút vô lần 2. Phải vậy chớ. Cái vụ này xem chừng giống hơn à nha. Con cu cho vô nghe bót hẳn, con nhỏ coi bộ cũng hơi khó chịu, khẽ oằn người. Tôi hăm hở nhấn mạnh từng chặp, có điều nếu ai ngó cái bản mặt tôi lúc này giống như đang tra tấn tù nhân chớ đâu phải làm tình. Thiếu chút nữa, mỗi cái nhắp tôi lại la lên kèm một câu: “Trang nè, Trang nè”. Vậy mới hả giận chớ!
Phần 16
Hì hục một hồi, rốt cuộc cũng xong chuyện. Tôi uể oải lê bước xuống sảnh, thấy quỷ mặt mụn đã biến đâu mất tiêu. Loại nó sức mấy ngồi đợi tôi ngoài ghế được, chắc chắn lại kiếm em Mimi Meomeo gì đó để vui vẻ chứ không có gì khác cả. Trúng phóc luôn. Ngồi chờ muốn dài cả cổ, vừa bực bội vừa buồn ngủ, dễ chừng cả nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy bóng thằng quỷ đâu. Đang bực dọc tính đạp cửa vô lôi cái mặt mụn của nó ra, đã thấy nó lù lù xuất hiện. Gương mặt coi bộ thỏa mãn rõ rệt, tay bá cổ một con nhỏ dáng mi nhon, mặt mũi khá xinh xắn. Chắc em Mimi meomeo gì của nó đây.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43Next page
Back to top button