Từ nhỏ đến lớn, thằng em út luôn được ngủ chung với mẹ nhưng khi mẹ qua đời rồi hai chị tư, chị năm theo chú lên thành phố, ở nhà chỉ còn mỗi chị hai và nó cho nên tối nào nó cũng đều vào ngủ chung với chị hai ở buồng trong ; những tối trời nóng bức, hai chị em rủ nhau khóa cửa lại rồi ra ngủ ngoải chuồng bò sau nhà cho mát. Chuồng được ngăn làm hai : nữa trái nuôi nhốt bốn con bò sữa còn nữa phải là nơi chứa rơm khô ngoài ra có kê một cái giường gỗ kích cỡ 1,6m đã cũ trên trãi chiếc chiếu hoa cạp điều hơi sờn mòn ; đặc biệt chổ này tuy không giăng mùng nhưng tuyệt đối không bao giờ có muỗi vả lại vách nứa che chắn không cao lắm, so với mái lợp bằng lá dừa xé có trống một khoảng mà nước mưa tuy không tạt vào được nhưng gió thì lại luồn vào tối đa khiến không khí bên trong dễ chịu, mát mẻ vô cùng. Lúc mẹ mới qua đời, chỉ còn mỗi hai chị em ra vào căn nhà tràn đầy những kỷ niệm thân thương là chạm mặt nhau nhiểu nhưng do quá buồn bã mà hầu như chẳng đứa nào nói lấy với đứa kia được nữa lởi mãi cho đến hơn nữa năm sau, hai đứa mới bắt đầu cảm thấy nguôi ngoai nỗi niềm mất mát xa vắng nghìn thu vĩnh biệt ; sự vắng lặng của ngôi nhà đã khiến cho hai chị em đã thương nhau lại càng thương nhau hơn, đã gần gũi nhau lại càng quấn quýt, cận kề và chung đụng với nhau nhiều hơn và cũng chính vì nguyên nhân trên cho nên dẫn đến hai chị em yêu nhau chăng? Thỉnh thoảng vào những tối sáng trăng sau mùa thu hoạch, chị Trầm và thằng Mỹ thường không quên rủ nhau cùng với một số bạn hàng xóm ra chơi năm mười, bịt mắt bắt dê… trên những cánh đồng thoang thoảng mùi rơm nhè nhẹ và nhiều khi người ta còn thấy chỉ có mỗi hai chị em đạp xe trên những con đê hóng gió đêm mãi cho đến mười, mười một giờ mới quay trở vể nhà. Trên người thằng em lúc trời nóng thường hay bị nổi sảy ngứa ở lưng, bụng, tay chân cho nên mỗi tối trước khi ngủ, nó vẫn hay mè nheo đòi hỏi chị nó gãi một chập lâu rồi nó mới chịu ngủ cho mãi riết thành ra thói quen, dù cho không ngứa đi nữa nó cũng phải bắt chị gãi cho bằng được mới thôi và dường như là nếu không được chị gãi thì nó không tài nào ngủ được thì phải? Lúc trời mưa giông giá lạnh, chẳng khác gì con mèo con, nó vẫn thường rúc vào sát người chị nó vòng tay ôm lấy chị để tìm hơi lửa ấm nóng từ thân thể chị xua tan cảm giác băng giá còn chị cũng sẵn sàng bảo bọc, chia sẽ cho thằng em bằng hai cánh tay chị xiết chặt lấy người nó ; khi ấy, những chổ nhạy cảm trên tấm thân đầy đặn của chị như nách, ngực, lưng dẫu muốn dẫu không thỉnh thoàng vẫn đụng chạm với xác thịt nó nhưng cả chị lẫn em đều cảm thấy quá đỗi tự nhiên, bình thường như là hoàn toàn chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả, nói cách khác chúng chưa bị kích thích bởi dục tình tội lỗi và ma chưa đưa lối, quỷ chưa dẫn đường cho nên chúng chưa có cảm giác thèm ăn trái cấm thời Adam-Eva. Hai chị em quả đúng là nhà quê khù khờ, ngáo ộp chưa từng thấy như y cái tên cúng cơm quá đỗi ngây ngô, hiền từ của chị (thực ra lúc mẹ mang thai chị, một lần bố đi theo bạn bè lên tuốt trên Gia Lai-Daklac để tìm trầm nhưng trầm đâu chẳng thấy chỉ có bệnh sốt rét mang về mà thôi cho nên bố liền đặt tên “trầm” cho đứa con đầu lòng để kỷ niệm một chuyến đi không thành) nhưng vào cái buổi tối định mệnh tình yêu của chúng, chính xác là chúng không còn khờ khạo nữa mà bản năng sinh lý tự nhiên tồn tại sẵn có trong con người chúng đã dẫn dắt cho chúng đúng đường đi nước bước vào cõi thiên thai tình ái tuyệt vời tràn đầy đam mê, cực lạc. Tối hôm ấy, sau khi kết thúc cuộc tình bất chợt, hai chị em trong nỗi niềm ngượng ngùng, e thẹn, bồi hồi xen lẫn sung sướng, sợ hãi vẫn còn cảm giác hoang mang, bất định luôn tự hỏi rằng chẳng biết mình mới vừa làm xong việc gì mà như vậy, như vậy…và nguyên nhân đầu đuôi dẫn đến chuyện tình của hai chị em không ai trồng khoai đất này cả chính là một ông hàng xóm ở cách nhà chị Trầm không xa gì mấy đã có một đời vợ và hai người con đã trưởng thành mà người ta thường hay gọi ông là chú Tư Bình. Chú Tư năm nay khoảng bốn mươi bốn tuổi, tính tình đàng hoàng dễ chịu và xởi lởi cho nên mọi người từ lớn đến nhỏ ai ai cũng đều có cảm tình với chú ; do hoàn cảnh nghèo túng, khó khăn thành thử ra vợ chú đã bỏ chú đi theo nâng khăn sửa túi cho người khác còn hai đứa con trai cũng đã lập gia đình ở riêng tại Vũng Tàu nên chỉ có mình ên chú ra vào nơi gian nhà vách gỗ mái tôn tọa lạc trên mảnh đất khoảng 200m2 thổ cư. Thỉnh thoảng, chị em thằng Mỹ hay đến nhà chú chơi vào dịp Tết, Trung thu, Noel được chú mời thưởng thức những món bánh quý giá đắt tiền do hai con chú mang về cúng bàn thờ hay là để xin chú cọng hành, miếng muối hoặc đôi khi biếu cho chú nãi chuối, vài lon gạo nếp, một ít mật ong…; vỉ sớm thiếu vắng tình thương của bố mẹ cho nên hai chị em coi chú Bình chẳng khác gì chú ruột của mình nhưng rồi vào một ngày nọ lúc khoảng một giờ rưỡi lại xảy ra một chuyện kinh hồn hoảng vía khiến chỉ chưa đầy một ngày mà chúng đã phải trở mặt xem chú chẳng khác gì kẻ thù không đội trời chung với chúng cho dù trong lòng không muốn chút nào. Hôm ấy, sau khi đi ăn đám giỗ tại nhà một người bạn ở ấp Bắc về, do uống rượu hơi bị nhiều nên khi về đến nhà cảm thấy mệt mỏi vô cùng, chú Tư liền đi sang nhà định bụng nhờ chị Trầm cạo gió giùm bởi vì đây chẳng phải là lần đầu chú nhờ chị làm công việc ấy ; cửa nhà hàng xóm chỉ khép hờ nên chú chỉ việc lách người bước vào, trong nhà quả là vắng vẻ và lúc này, thằng Mỹ ngủ say như chết trong buồng còn chị nó thì nằm ngủ trên cái võng xếp Duy Lợi nơi gian ngoài. Bất chợt nhìn thấy tấm thân trinh nguyên đầy đặn đầy cám dỗ mời gọi của cô gái đang ở trong tư thế khá hớ hênh trước mắt, chợt nhận ra bản thân mình không còn biết thú vui xác thịt đã lâu rồi nay lại đang ở vào một hoàn cảnh rất là thuận lợi, men rượu trong người cứ hừng hực bốc lên xóa mờ lý trí, chú liền cúi xuống lần hai bàn tay cởi nút chiếc áo bà ba trắng chị mặc trên người. Trời bất dung gian, trong khi chú chưa kịp làm gì thì thằng nhóc bỗng dưng thức giấc nữa chừng vì nó sợ ngủ trễ sẽ quên mất lời hẹn đến nhà thằng Luân-bạn học cùng lớp để đi chơi ; nó vừa bước ra khỏi cửa buồng thì liền trông thấy ngay chú Tư Bình đang lúi húi cúi xuống cởi nút áo chị nó. Lẽ đương nhiên nó chưa hề biết thế nào là hiếp dâm, thế nào là lạm dụng tình dục nhưng linh tính thần giao cách cảm cho nó hay rằng chú ấy đang ăn hiếp chị nó, đang làm chuyện đồi bại xấu xa chứ chẳng phải chuyện đàng hoàng tốt đẹp gì đâu; thế là nó ba chân bốn cẳng chạy xuống bếp tìm kiếm dáo dác rồi cầm lấy cái chày gỗ dùng để đâm tiêu nhanh nhảu trở lên liên tiếp nện hai ba cái vào lưng chú.