Chửa Hoang

Hôm nay cũng như thường lệ, con Lệ tranh thủ thật sớm, vừa bán hết thúng đậu phộng thì ttrời cũng ngã về chiều. Con Lệ cầm xấp tiền bán được trong tay hí hửng về nhà trong nỗi niềm hân hoan, vừa đi vừa hát về đến nhà con Lệ nó cũng không hay.

Mẹ Lệ, một bà già cũng chừng 60 đang nằm trên cái võng đưa qua đưa lại. Trao một mớ tiền cho mẹ, còn một ít lại nó giữ, nó nói với mẹ:
– Mẹ ơi, hôm nay con hên qúa, bán hết cả thúng đậu sớm hơn mọi bữa. Con muốn đi xem vở cải lương “Đời Cô Lựu”.
– Vậy à? Con đi bao lâu về?
– Dạ ..ừm ..ừm ….thì con coi xong con về liền.
– Ờ ..ờ ..Nhớ về sớm nha con gái …con gái đi về khuya không tốt cho mấy …hiểu chưa ?
– Dạ … nhưng mà …mấy tụi nó đi hồi sớm rồi, không sao đâu mẹ.

Nói rồi con Lệ bỏ đi te te một mạch xuống phía sau nhà, nó ra cái buồng tắm lộ thiên. Cởi hết quần áo vắt bên ngoài, con Lệ bước vào bên trong. Con Lệ gỡ cây kẹp tóc ra, luồng tóc dài của nó buông xuống trông thật xinh. Con Lệ đưa tay múc từng gáo nước trong lu, nó chế nhè nhẹ lên 2 cái bầu vú căng phồng của đứa con gái ở tuổi 26. Phải nói con Lệ nó đẹp, lại trắng nỏn, trắng nà, ở cái xóm lao động như thế này mà có một đứa con gái xinh như con Lệ thì cũng hiếm. Múc thêm gáo nước khác, con Lệ dội nước từ trên đầu chảy xuống thân thể trắng mịn màng của nó. Những dòng nước mát vời vợi từng dòng lăn xuống cái cổ trắng ngần rồi lên đôi nhũ hoa cứng ngắc của con Lệ, nó buông cái gáo xuống rồi 2 tay nhè nhẹ cọ xát chà lên hai bầu vú. Vừa xoa nó vừa bóp, nó hãnh diện vì có được một bộ ngực dễ thương như thế. Mỗi trưa trời nắng nóng bức, con Lệ đội thúng đậu phộng trên trên đầu qua những chỗ có các chàng thanh niên tụ họp, bọn chúng cứ nhìn chăm chăm vào bộ ngực bị chiếc áo trắng dính sát vì mồ hôi. Bọn thanh niên buông lời chọc ghẹo làm con Lệ mặt thẹn chín người. Nghĩ lại những lần như thế, tuy là ngượng thật, nhưng nó biết chắc bọn đàn ông con trai cũng như thanh niên không thằng nào mà không mê cái bộ ngực của nó. Mỉm cười đắc ý, con Lệ lại múc thêm một gáo nước nữa, nó chế nhè nhẹ từ giữa khe rãnh của 2 bầu vú, dòng nước mát chảy xuống rốn nó rồi xuống lăn tăn chảy qua cái chùm lông đen thủi thùi thui của con Lệ rồi len lỏi xuống cái lồn trong trắng của nó. Không biết là vì gia đình nghèo mà con Lệ không có đứa bạn trai nào hay là vì con Lệ còn muốn đi bán kiếm tiền nuôi mẹ mà nó chưa nghĩ tới có bạn trai cũng như chưa muốn lập gia đình vào cái tuổi 26 đầy mộng mơ này. Cho nên tới bây giờ con Lệ vẫn được xem là con gái còn trinh 100%. Một tay chế, một tay kỳ cọ, tay trái nó đưa xuống dưới, đè lên cái chòm lông đen ngòm như đêm tối, nó kỳ cọ từ cái lồn từ trên xuống, ngón tay trỏ của nó kéo lên kéo xuống giữa hai mép lồn, con Lệ cảm thấy chút chút sương sướng. Đây không phải là lần đầu nó biết được cái cảm giác sương sướng này, vì có lần nó đã biết được vì tình cờ nó đã thử để cho ngón tay nó nhè nhẹ lần lần vào trong cái lồn. Rồi bỗng nó phát hiện rằng khi ngón tay nó càng vào sâu thì nó cảm thấy thân thể nó sương sướng một cách khó tả. Và từ đó, mỗi khi tắm nó không bao giờ bỏ qua cái cơ hội cho ngón trỏ vào bên trong lồn và kéo ra kéo vô. Có lần nó phát hiện thêm một điều thú rằng, khi nó kéo ra, kéo vô như vậy thật lâu thì bên trong lồn nó dường như tiết ra một chất nhờn nhợt làm trơn ngón tay nó hơn. Cứ mỗi lần như thế thì nó cảm thấy như rất sung sướng. Nhưng hôm nay vì tranh thủ để đi xem cải lương, nó không muốn dọc lồn mình như mọi khi. Dội vài gáo nước nữa, con Lệ bước ra thay bộ đồ mới, chiếc áo bà ba mào tím và cái quần đen. Con gái làng này như nó không đứa nào mặc áo ngực thành ra vú con Lệ nó nhô cao, và tròn trĩnh bên trong chiếc áo bà ba tím.

Xách chiếc ghế đẩu trong nhà mang theo, con Lệ thật vội vã rời khỏi nhà, nó lên tới xóm trên để mua vé vào cổng. Con Lệ thất vọng vì khi nó đến thì không còn chỗ nào gần sân khấu để xem rõ mặt nghệ sĩ nữa. Khắp xung quanh già trẻ, trai gái kẻ ngồi người đứng thật chen chúc, cái kiểu này thì khó mà kiếm được một chỗ ngồi cho tốt. Con Lệ thở dài, nó xách chiếc ghế đẩu ra tuốt phía sau thật xa (đối diện sân khấu) ngồi lẻ loi một mình xem hát.

Vở tuồng cải lương thật bi đát, con Lệ cũng đã bao phen khóc thương cho đời của cô Lựu, nhân vật chính trong vở tuồng này. Hễ mỗi lần cô Lựu khóc là nó cũng khóc theo. Vở tuồng hấp dẫn đến độ, khi nó nhìn quanh chợt bỗng thấy hai anh chàng dáng vấp cũng đẹp trai, trông có vẻ khá giả ngồi sát bên cạnh mà nó không hay. Nhưng nó cũng chẳng để ý gì đến hai anh chàng thanh niên lạ hoắc này, ai cũng như ai, nó nghĩ bọn họ thì chắc cũng là những kẻ mê hát như nó mà thôi, không có gì đáng quan tâm cả. Thế rồi con Lệ theo dõi tiếp vở tuồng cải lương.

Trời càng về khuya, sương xuống nhiều và gió thổi hiu hiu, cảnh này làm cho con người ta dễ chìm vào giấc ngủ sớm và say mê. Con Lệ đã thiếp đi thế nào không biết, nhưng khi nó tỉnh dậy thì nó đã thấy nó không còn ở ngoài bãi xem hát cải lương nọ.

Bây giờ mở mắt ra con Lệ chỉ thấy một màu tối đen như mực, nó mới hay rằng nó đã bị bịt mắt bằng một miếng vải, hai tay nó thì dường dư bị trói gô lại và nó đang được đặt trong một cái chòi không hơn không kém. Con Lệ nghe được tiếng gió thổi trên sông, tiếng nước chảy róc rách, tiếng ểnh ương, tiếng cóc nhái kêu loạn xạ. Nó biết chắc là tối nay có điều không ổn xảy ra với nó. Nó chỉ là không biết cái gì sẽ đến mà thôi. Con Lệ nghe tiếng xì xào:
– Sao mày Khoa? Còn chần chờ gì nữa mà không lên?
– Mày trước đi Dũng, tao còn hơi e dè.
– Được, vậy để tao …Thật là thằng cù lần ngu ngốc, con gái trinh mà nó không biết hưởng – Dũng chửi thầm.

Nói rồi thằng Dũng tiến tới con Lệ đang nằm bên dưới, hai tay nó vẫn bị trói chặt, thằng Dũng nhè nhẹ cởi từng nút của chiếc áo bà ba tím con Lệ đang mặc. Con Lệ lăn qua lăn lại cố tình chống chọi không cho Dũng cởi áo, nhưng thằng Khoa đã xích lại giúp thằng Dũng để Dũng cởi ra một cách dễ dàng. Khi chiếc áo bà ba vừa được cởi tung ra, cả hai thằng trố mắt ngạc nhiên trước bộ ngực trắng nỏn, đồ sộ của con Lệ. Thằng Dũng hai tay xua vội, chụp lên mỗi tay một vú của con Lệ, rồi nó bóp, nó nhào như là người ta nhào bột làm bánh vậy. Con Lệ la lên ơi ới nhưng giữa đêm thế này giữa cái chòi cô độc có ai nghe được nó la đâu. Nhào, nắn, bóp được một hồi, thằng Dũng lui xuống phía dưới quần con Lệ, còn phía trên thì nó nhường lại cho thằng Khoa. Con Lệ biết rằng lúc này nó có chống cự cũng vô ích, không chừng bọn này sẽ giết nàng không chừng ….rồi nàng nghĩ đến mẹ, nếu nàng chết đi ai sẽ chăm sóc cho mẹ …nghĩ tới đó nước mắt nó lưng tròng trào ra hai khoé. Bọn Dũng và Khoa chẳng hề đếm xỉa gì tới những giọt nước mắt bi ai kia, bọn chúng chỉ cần có vú để bóp, có quần để tuột là bọn chúng khoái rồi.

1 2Next page
Back to top button