Con Vân nghe lọt lổ tai quá nên nó đã muốn gật đầu rồi. Nó có biết đâu là chú Hoàng vẫn thường phải chi mổi tháng nhiều hơn số tiền đó cho những cuộc tình qua đường của chú. Đề nghị của chú rất có lợi cho chú vì chú chi ít tiền hơn mà lại có được cô chủ nhỏ trong giường của chú, cô chủ nhỏ giá bằng gấp trăm lần mấy ngưới đàn bà kia.
Đã vậy chú còn đánh ra đòn cuối cùng để thuyết phục đứa con gái:
– Tui xin để cô chủ chủ động hết mọi chuyện. Tui xin có đề nghị này: khi cô chủ muốn ban ơn cho tui thì cô chủ cứ treo ngoài cửa sổ của cô chủ một tín hiệu. Khi thấy tín hiệu thì tui sẽ bỏ hết công việc mà về phòng của tui chờ đợi cô chủ. Cũng như vậy khi cô chủ cần đến tài năng của tui thì cô chủ cứ treo một tín hiệu khác ngoài cửa sổ, tui thấy thì sẽ mau mắn tìm lấy cớ nào đó để lên phòng cô chủ mà phục vụ cho cô chủ.
Con Vân nghe ý kiến lạ lùng nhưng vui quá, hợp ý mình quá nên nó gật đầu, vui mừng:
– Đề nghị của chú rất hay, tôi đồng ý. Tôi sẽ gắn một cái khăn mầu trắng bên ngoài cửa sổ khi tôi muốn đến phòng chú còn khi tôi cần đến chú thì tôi sẽ dùng một cái khăn màu đỏ.
Chú Hoàng sung sướng tán thành.
Con Vân còn hỏi thêm:
– Vậy chú định kiếm cớ gì để được lên gặp tôi?
– Dạ, nếu là buổi sáng thì tui đem thức ăn sáng lên cho cô chủ, còn trưa thì tui đem nước trái cây. Còn khuya tối thì … chắc không cần cớ gì đâu thưa cô chủ.
– Ờ chú thật chu đáo. Nhưng có lẻ chú nên lên phòng tôi buổi sáng thì tiện hơn vì cả nhà đi vắng, Ba Mẹ tôi thì đi làm còn hai chị của tôi thì thường là đã đi học rồi.
– Dạ, tui xin nghe lời.
Con Vân nghiêm nghị:
– Còn một điều tôi muốn chú phải tuân thủ : một khi tôi hứa sẽ lo cho chú thì chú không được để người phụ nữ nào bén mãng bên chú.
Chú Hoàng thầm nghĩ :
– « Cô chủ còn nhỏ tuổi mà đả chứng tỏ vị trí độc tài của mình rồi. Thật đáng sợ! nhưng cô chủ biểu như vậy thật kẹt cho mình, không lẻ mình lại ruồng bỏ mấy con tình nhân của mình? Cô chủ chỉ thủ dâm cho mình nhưng mình cũng cần đụ mấy con tình nhân của mình chứ!»
Chú gãi đầu suy nghĩ thật nhanh rồi nói trớ đi :
– Dạ, tui xin hứa không bao giờ để bất cứ người phụ nữ nào thay thế vai trò của cô chủ.
Ần ý của chú là hứa sẽ không để bất cứ người đàn bà nào khác thủ dâm cho chú, thay thế cho con Vân. Như vậy không có nghĩa là chú không được đụ đéo những người đàn bà khác.
Con Vân dù sao cũng còn là đứa con nít 13 tuổi nên nó làm sao mà nhận ra hết những lắt léo của người lớn, nhất là một người giàu kinh nghiệm đời như chú Hoàng.
Bước về phòng, con Vân trong lòng vui như Tết. Nó thấy mình toàn thắng trong mọi lãnh vực. Mình vừa được tiếp tục trò chơi với chú Hoàng, trò chơi mà mình đâm ra ghiền, vừa vẫn được chú trả tiền hậu hỷ. Đả vậy khi mình cần thì chú phải bỏ hết công việc chạy đến để phục vụ cho mình như mình muốn !
Nó vỗ tay tự khen mình. Nhưng nó cũng hơi phân vân cảm thấy hình như trong chiến thắng này có cái gì không ổn nhưng nó không đủ kinh nghiệm đời để nhận ra được cái gì không ổn đó. Thấy suy nghĩ thêm chỉ nhức đầu mà thôi nên con Vân gạt ngay ý tưởng đó ra khỏi đầu.
Nó leo lên thang lầu vừa hát nhỏ … đi ngang qua phòng chị Phượng nó dừng lại mỉm cười. Hôm nay nó vui lắm nên nó muốn chia sẻ niềm vui đó với mọi người. Và nó nhớ là nó còn nợ chị Phượng một món.
Khi con Vân bước vào thì con Phượng đang ngồi nơi bàn học. Ngước lên thấy con Vân, con Phượng đỏ hồng hai má, chị bối rối chưa biết làm gì thì con Vân mau mắn bước đến bên chị, kéo ghế ra ngồi. Nó nắm hai tay của chị mà cười bí mật:
– Hôm nay em vui quá chừng.
Con Phượng cũng vui theo con em, tò mò hỏi:
– Mặt mầy sáng rỡ, coi bộ có chuyện gì vui thiệt, kể cho tao nghe với.
– Không được đâu, bí mật mà. Ba Mẹ mà biết được chắc đánh em nhừ xương!
– Chắc mầy lại làm chuyện phá làng phá xóm chứ gì ?
– Không phải đâu. Chuyện đàn ông con trai !
Con Phượng ngượng ngùng hỏi:
– Chuyện đàn ông con trai?
– Mà thôi hảy nói chuyện của chị. Hôm nọ em chỉ xong cho chị, mà chị có ra gặp anh Hiếu không ?
Con Phượng đỏ mặt:
– Mầy chỉ chưa xong, làm sao tao dám ra gặp anh Hiếu, tao sợ thấy mồ !
Con Vân cười hì hì, kéo chị Phượng ra nằm lên giường rồi nó đưa tay ra xoa xoa lên hạ bộ của chị Phượng bên trên cái quần ngũ:
– Bài học tiếp theo hay cực kỳ, mắc tiền hơn bài học trước đó nhen.
– Bực mình mầy quá, thì cứ lấy tiền trong hộp của tao đi. Mầy nói nhiều quá!
Biết chị mình đang nao nức chờ đợi, con Vân cười hì hì, đứng dậy mỡ cái hộp sắt lấy mấy tờ giấy tiền bỏ vào túi rồi nó với tay tắt cái đèn lớn, chỉ để lại cái đèn nhỏ trên bàn học.
Xong nó trở lại giường, bắt chị Phượng cởi quần ngũ ra. Nhưng khi nó biểu chị cởi bỏ luôn cái quần sì-líp thì con Phượng mắc cỡ, nói nhỏ:
– Có cần thiết không ? tao ngượng quá hà!
– Giữa hai chị em con gái mà có gì phải ngượng? chị mà không cởi hết thí em không chỉ cho chị đâu.
Con Phượng đành riêu riếu nghe theo.
Dù đang nao nức chờ đợi giây phút này từ mấy ngày qua nhưng con Phượng vẫn thấy mắc cỡ khi nằm cởi truồng ra đây cho đứa em gái nhìn. Chị tự động đưa tay ra che mu lồn của mình.
Con Vân đưa tay nhè nhẹ nắm tay chị đặt qua bên rồi nó bắt đầu vuốt ve mu lồn của chị.
Qua giây phút ban đầu thẹn thùng, căn thẳng, con Phượng từ từ buông lỏng người ra … bàn tay của con Vân thành thạo luồn vào chùm lông thưa thớt của chị để gãi nhè nhẹ vào da lồn của chị làm chị nhanh chóng thở phào thích thú …
Con Vân đang lúc hứng khởi sau cuộc bàn luận với chú Hoàng, nên nó muốn chia sẻ với con Phượng sự dạt dào hứng tình của nó. Thật cũng may mắn cho chị Phượng, nhờ vậy mà con Vân tận tuỵ chăm sóc lồn của chị một cách thật đặc biệt. Sau khi nó xoa bóp đã đời mu lồn của chị thì nó luồn một ngón tay xuống sâu hơn … làm con Phượng chột dạ, chị thoáng hơi lo lắng khi ngón tay lạ chạm vào nơi kín nhất của cơ thể chị. Chị tự động khép hai đùi lại như muốn ngăn cản sự xâm chiếm. Chị cất lên một tiếng kêu nhỏ đầy lo lắng …
Con Vân biết ý. Nó dừng lại chờ chị Phượng … một lúc sau, khi thấy chị bớt căng thẳng thì nó dịu dàng xâm nhập vào khe lồn của chị. Lần này thì con Phượng nhắm khít mắt mà chịu đựng … cùng lúc chị lại từ từ rộng mỡ hai đùi … Con Vân thấy vậy mừng lắm, nó biết là nó đã thắng trận. Nó nâng niu một lúc thì cảm thấy là khe lồn của con Phượng bắt đầu ẩm ướt và hơi thở của chị đã bấn loạn không còn bình thường nữa.
Nó nhẹ nhàng cô lập được hột le của chị, theo như những gì mà cô Ái Vân đã chỉ dẫn cho nó. Hột le của chị cương to lên như hột đậu phọng, to hơn hột le bé tí tẹo của nó.