Vài phút sau, cô Hương đi ra thì thấy người tình đang ngồi ỡ bậc thang cấp. Cô ngồi xuống bên thì thấy gương mặt chú Hoàng ràn rụa nước mắt. Cô ôm chú vào lòng càng làm chú khóc thêm … một lúc lâu sau, chú quẹt nước mắt mà nhỏ nhẹ nói :
– Em tốt với anh quá. Anh biết làm sao để đền đáp tấm chân tình của em đây ?
Trong lòng chú rối như tơ vò. Chú có cảm giác như mọi chuyện đến với chú nhanh quá, chú không kiểm soát được gì cả.
Cuộc trở về nhà của chú Hoàng thật không dễ chút nào. Con Vân làm mặt lạnh lùng, không nói với chú một tiếng. Những lúc phải lấy xe chở nó đi học hay đi đâu đó thì đứa con gái không thèm ngồi ghế trước bên cạnh chú như trước, mà nó ra ngồi đằng sau, khoanh tay ngó lơ ra xa, không thèm nhìn chú, không thèm trả lời chú. Tánh nó quá cứng đầu nên càng có thái độ đó, nó càng bị ràng buộc, không biết thoát ra bằng cách nào.
Chú Hoàng bực lắm nhưng không biết phải làm gì để vừa lòng cô chủ nhỏ. Hơn nữa chú đang rối ren vì mối tình với cô Hương nên chú cũng không có nhiều nghị lực để đối phó với đứa con gái lạ kỳ và đặc biệt này.
Còn con Vân thì qua mấy ngày làm mặt lạnh thì nó cũng chán rồi, tự thâm tâm nó cũng muốn làm lành nhưng bề ngoài thì nó sỉ diện không chịu thua !
Phải cần có một sự kiện bên ngoài mới giải quyết được bế tắc đó !
Chiều hôm đó chú Hoàng đang ngồi trong phòng sắp sếp giấy tờ thì con Vân hào hểnh chạy vào, mặt hớt hơ hớt hải. Nó ríu rít :
– Chú ơi. Nguy rồi. Chú phải cứu tôi.
Vừa nói nó vừa nằm tay chú mà kéo làm chú Hoàng cũng hốt hoãng chạy theo.
Thì ra là con Vân nghịch ngợm lợi dụng không có Ba Mẹ ở nhà nên nó ăn cắp chìa khoá chiếc xe thùng Toyota mà lén lút đem ra chạy chơi trên con đường trước nhà. Không phải lần đầu nó quậy như vậy, nhưng lần này vì sơ ý nên nó suýt gây ra tai nạn, chiếc xe thùng leo lên bờ lề và bị kẹt trên gò đất cạnh đường.
Vừa kéo tay chú Hoàng đi về nơi xẩy ra tai nạn, con Vân vừa hấp tấp kể cho chú Hoàng biết hết tình hình. Chú Hoàng lắc đầu chịu thua đứa con gái quá nghịch ngợm.
May là tai nạn không quá nặng nề như con Vân tưởng. Chú Hoàng nhờ mấy người đi đường giúp một tay để đẩy, đến khi chiếc xe thoát ra được cái bẩy.
Chú biểu con Vân leo lên ngồi bên cạnh chú. Con bé ngượng ngùng nói lí nhí vài tiếng cám ơn. Thật ra nó vui lằm vì bức màn băng lạnh giữa nó và chú Hoàng đã được phá vở. Trong thâm tâm, nó cho là tai nạn vừa qua là một điều rất hay đối với nó.
Chú Hoàng vừa rồ mày xe vừa mỉm cười :
– Cô chủ nhỏ lần sau đừng làm chuyện quậy phá như vậy nữa, ông chủ và bà chủ mà biết được thì chắc chắn là cô chủ phải ăn đòn mà thôi.
– Tất cả cũng tại chú mà thôi.
– Ơ kìa, cô chủ nói nghe hay quá ! sao cái gì cũng đổ lên vai tui hết vậy ?
Con Vân chu mỏ :
– Không đổ lên chú thì đổ lên ai bây giờ ?
Rồi nó buồn buồn nói :
– Chú không thèm chơi với tôi nên tôi kiếm trò làm bậy cho vui.
Biết con Vân tánh khí không giống ai, nói ngang nói ngược, nên chú Hoàng chỉ cười. Trong lòng chú cũng vui vì không còn phải đối phó với cô chủ nhỏ nữa.
Chú đưa tay ra về phía con Vân :
– Thôi được rồi, tui chịu hết. Vậy bây giờ cô chủ nhỏ với tui làm lành với nhau nghe ?
Con Vân thích chí cười hì hì đưa tay ra bắt tay chú Hoàng.
– Vậy bây giờ chú chỡ tôi đi chơi một vòng đi.
Chú Hoàng gật đầu đồng ý. Cả hai tìm lại được niềm vui khi được gần nhau. Con Vân kể cho chú nghe những chuyện cỏn con xẩy ra trong những ngày chú không có mặt, nhưng nó tránh không nói đến thằng Lộc. Chú Hoàng nghe lòng mình thật êm dịu được ngồi bên đứa con gái mà chú quí mến, được nghe nó nói đủ mọi chuyện tầm phào. Bên cạnh con Vân chú dần dần quên hết những rối răm, những buồn phiền lo nghỉ liên quan đến cô Hương. Con Vân đem lại được cho chú sự hồn nhiên của tuổi trẻ, những gánh nặng đeo trên vai từ mấy ngày nay như được tháo gở hết. Chú đậu xe bên lề đường, vươn vai một cách thích thú.
Chú quây đầu lại nhìn con Vân và chú bồi hồi nhận ra là đứa con gái hình như đả lớn hơn, đã đẹp hơn, một vẻ đẹp thật đơn sơ, không màu mè. Chú chắc lưỡi :
– Cô chủ đẹp quá !
– Chú khen tôi nhưng chú cứ bỏ tôi mà đi đâu bặc tin. Chắc là chú đi theo một cô gái nào rồi chứ gì ?
Chú Hoàng chột dạ vì con Vân đoán đúng tim đen của chú, nhưng nó nào có biết là chú vừa qua một tuần ân ái mặn nồng với Mẹ của nó ?
Chú cười hì hì, nói nhỏ :
– Tui đi có chuyện của tui. Rồi dù sao thì tui cũng về để phục vụ cô chủ mà.
Hai gò má con Vân đỏ hây hây, nó hỏi :
– Thiệt hông đó ? chú sẵn sàng phục vụ cho tôi sao ?
– Sẵn sàng 200 phần trăm luôn.
Con Vân lấy trong túi ra một khăn mù xoa màu đỏ rồi ngượng ngùng treo lên cái kính chiếu hậu. Chú Hoàng bồi hồi vì chú biết chiếc khăn màu đỏ là tín hiệu giửa hai người khi con Vân đòi chú lên phòng nó để làm cho nó đạt được sướng khoái.
Từ cả mấy tuần nay con Vân không được sướng nên nó rất thèm thuồng. Nó lại không chịu tự thủ dâm nên mức dồn nén trong cơ thể nó đã lên đến mức báo động. Hơn nữa mấy ngày nay phải tranh chấp với chú Hoàng làm nó mệt mõi lắm rồi. Bây giờ khi mọi chuyện được êm ấm rồi thì nó càng ao ước được chú Hoàng chăm sóc cho nó.
Chú Hoàng rạo rực hỏi nhỏ :
– Cô chủ nhỏ muốn ngay bây giờ hay sao ?
Con Vân bồi hồi gật đầu.
Chú Hoàng leo ra phía sau xe thùng, lấy mấy cái bao bố tời và mấy tấm bạt xếp lại thành một góc khá thoãi mái. Con Vân nằm lên đó và tuột quần sì-líp của mình để qua bên. Chú Hoàng hấp tấp nằm vào giữa hai đùi đứa con gái.
Con Vân hứng tình quá nên nó đưa hai tay kéo đầu chú Hoàng về phía hạ bộ của nó vừa rít :
– Mau lên đi mà …
Chú Hoàng cũng nứng cặc quá chừng, chú vén váy con Vân lên và đút ngay mặt vào lồn đứa con gái mà hít thật sâu để mùi lồn xâm nhập sâu trong cơ thể của chú.
Con Vân gấp gáp quá, nó cứ hẩy mu lồn nó lên về phía gương mặt của chú mà lắp bắp :
– Chú ơi … mau lên đi … mau.
Chú Hoàng vừa đặt miêng lên khe lồn đứa con gái là con Vân đã cầm cự không được, nó ré lên một tiếng rồi bắn khí ra dầm dề. Cả cơ thể nó run rẩy theo nhịp của dòng khí tuôn ra, nó rên rỉ :
– Ồ sướng quá … sướng quá … tuyệt vời … bú em nữa đi …
Trong cơn mê sãng, con Vân mất hết tự chủ nên lần đầu tiên nó xưng « em » với chú Hoàng. Chú Hoàng nghe được tiếng nói êm dịu đó, chú hạnh phúc quá, chú móc cặc ra đặt lên mu lồn đứa con gái… Chỉ cần cà qua cà lại vài vòng trong rừng lông của con Vân là chú cũng gầm lên một tiếng mà xịt khí ra xối xả.