Chú Hoàng (Full 22 Tập)

Lần đó ông Hãi định ở lâu hơn ở Đà-Lạt nên ông biểu chú Hoàng lái xe về nhà, khi nào ông cần thì đem xe lên đón ông. Được dịp, chú Hoàng đánh một vòng qua Đức Trọng để thăm một người bạn trước khi về lại nhà. Trên đường về, đang chạy chầm chậm qua đèo thì chợt chú Hoàng bàng hoàng nhận ra đây là địa điễm mà năm trước cũng đúng vào thời điễm này, chú và cô Hương đã trải qua một tình huống kinh hoàng nhưng cũng rất tuyệt vời và lãng mạng. Từ đó chú và cô Hương tránh né nhau tuyệt đối. Nghỉ đến chuyện năm xưa, chú Hoàng bồi hồi thở dài. Chú đậu xe vào một góc của bãi đậu xe kế bên cái cầu mới được xây lại. Chú ngồi lặng người một lúc lâu.

Rồi chú bước ra khỏi xe, đứng nhìn lên phía đồi cao. Hôm nay trời hơi u ám nên có mây bám vào sườn đồi trông rất đẹp. Chú Hoàng lững thững bước theo một con đường mòn. Đi được một lúc chú chợt bật cười khi nhận ra đây là con đường mòn đi lên cái chòi mà chú đã biết.
Chú thầm nghỉ :
– Mình bày đặt lãng mạn, mộng mơ như đám thanh niên mới lớn. Thiệt là không biết mắc cở !
Tuy nghỉ vậy nhưng chú cũng tiếp tục leo lên đồi…
Vừa ra khỏi bìa rừng thì chú đứng lại nhìn căn chòi gổ quen thuộc. Hình như tất cả đều giống y như một năm về trước, không có gì thay đổi.
Chú tãn bộ bước về hướng căn chòi … và khựng lại khi thấy bóng dáng một ai đó trong chòi.
– Chắc là anh nông dân nào đó, đang sửa soạn nấu cơm chiều. Hay lắm, mình vào trò chuyện một lúc với anh ta cho vui.
Chú mạnh dạn bước vào chòi vừa tươi cười cất tiếng chào. Tiếng cười vụt tắc ngắm khi chú nhận ra người nông dân đó không ai khác hơn là cô Hương.
Cùng lúc cô Hương cũng quây người lại và nhận ra chú Hoàng. Nàng giựt mình la hoãng lên :
– Ủa … ủa … mình … chú …
Chú Hoàng cũng ấp úng :
– Mình … tui … tui …
Rồi cả hai đứng đó mà nhìn nhau. Thời gian như ngưng đọng lại …
Một lúc lâu, chú Hoàng nhẹ nhàng hỏi :
– Sao mình lại một mình lên đây, vất vả lắm.
Cô Hương đỏ mặt, lúng túng, cúi đầu vân vê tá áo. Rồi như đã lấy một quyết định, nàng mạnh dạn ngước đầu nhìn chú Hoàng :
– Em lên đây để hồi tưỡng lại kỷ niệm năm xưa. Còn mình …?
– Tui tình cờ … đi ngang qua đây … lửng thửng đi dạo không ngờ bước chân lại dẫn dắt đến đây.
Cô Hương mắt đỏ hoe, nói nhỏ :
– Em cố gắng quên chuyện bửa hôm bão tố đó … nhưng em không quên không được.
Chú Hoàng cảm động quá, bước đến ôm chầm người đàn bà vào lòng. Chú chỉ biết nói :
– Tui … nhớ mình lắm.
Cô Hương khóc thút thít :
– Em cũng nhớ mình muốn chết !
Chú Hoàng đẩy người đàn bà dựa vào cái tường đất … hai đôi môi tìm đến nhau rồi quấn quít lấy nhau … họ không còn biết gì nửa đến thực tế quanh họ vì họ đã vào thế giới riêng của họ … chú Hoàng hấp tấp tuột quần của cô Hương rồi chú không không ngần ngại móc cặc của mình ra mà đặt vào khe lồn của người thiếu phụ. Cô Hương không quen với những hành động táo bạo trong tình dục nên nàng lúng túng kêu nhỏ :
– Mình … lở có ai mà thấy thì sao ?
– Họ có thấy thì cho họ thèm chảy nước miếng !

Cô Hương vừa đỏ mặt vừa sung sướng, gục đầu vào ngực người tình, phó thác mọi chuyện cho chàng. Chú Hoàng đưa tay nâng đùi trái của cô Hương lên để dễ dàng đút cặc vào hang lồn. Chú hứng tình quá nên không chần chờ thút mạnh con cặc cho nó trườn sâu vào … cô Hương cũng nứng lồn quá rồi nên nàng cũng háo hức hẩy mu lồn lên để đón tiếp người tình. Hai người điên cuồng làm tình trong tư thế đứng, trong tiếng rên, tiếng kêu, tiếng thở hổn loạn. ..

Cô Hương cắn mạnh vào vai người tình đến chảy máu khi nàng nhận được dòng khí của chàng sâu trong tử cung của mình, hoà trộn với dòng khí của nàng.

Họ xuống chân núi kiếm được một chỗ trọ trong một căn nhà mộc mạc của một cặp nông dân già. Những ngày sau đó là những ngày thực sự huy hoàng trong cuộc đời của họ. Bao nhiêu rào cản, bao nhiêu bó buộc của xã hội, của gia đình, của đạo lý … đều bị gác bên ngoài, chỉ còn lại hai tâm hồn rạo rực muốn tận hưởng những giây phút hiếm hoi mà ông Trời ban cho họ.

Cô Hương vốn rất nghiêm túc từ nhỏ, nhưng bây giờ gặp được một người tình trẻ hơn mình 5 tuổi, tánh tình phóng khoáng, không câu nệ, nên bị chàng ta lôi cuống mình vào một thế giới trẻ trung, đầy sống động làm nàng lúc đầu hơi bỡ ngỡ nhưng rồi nhanh chóng nàng tìm được sự sung sướng khi người tình làm cho nàng cười nắc nẻ, khi kể cho nàng nghe những chuyện khôi hài, làm nàng bồi hồi khi dạy cho nàng những trò chơi tình dục mới mẻ, làm nàng rung động khi ôm nàng mà âu yếm nút lưỡi nàng …

Từ khi lấy một ông chồng không mấy mặn mà với chuyện chăn gối, cô Hương nhìn chuyện tình dục như một bổn phận, nhưng bây giờ thì chú Hoàng đã dạy cho nàng khám phá ra tình dục là một trò chơi tuyệt vời. Chàng đụ nàng bất cứ lúc nào, trong đũ mọi tư thế làm nàng hạnh phúc vô ngần.
Buổi sáng, trong lúc ngồi nhìn hai người ăn sáng, bà chủ nhà cười cười mà nói :
– Hai cô cậu sung sức ghê, tối hôm qua cứ làm giường kêu kẻo kẹt miết đến khuya, làm tui ngũ không được.
Cô Hương mắc cở quá, nếu được cho độn thổ mà trốn mất thì cũng chấp nhận ngay, nàng đỏ mặt, ấp úng :
– Dạ … tụi con …có lổi quá với hai bác …
Ông già phá lên cười :
– Bà nhà tui nói để cho vui đó thôi, chứ tụi tui rất khoái khi được nghe cô cậu vui vẻ với nhau. Hai cô cậu làm tụi tui nhớ đến thời niên thiếu. Lúc đó tui cũng hăng lắm đó, tối nào tuy có mệt mấy thì cũng vui vẻ với bà xả ít nhất một lần.
Bà già lấy tay đập vào vai chồng mà cười :
– Đó là thời xửa thời xưa… chứ bây giờ thì ổng vào giường là nằm ngũ khò khò, đâu có còn biết đến vợ gì nữa đâu !
Cả bốn người cười vang.

Khi ra rửa chén, bà già nói nhỏ với cô Hương :
– Hồi nảy bác nói chơi thôi, con đừng quan tâm nhe. Thiệt ra bác thích lắm đó. Có hai con, trong nhà không khí sinh động hẳn lên.
Cô Hương lại được một phen đỏ mặt, lúng túng. Bà già lại nói tiếp :
– Con có phước lắm đó. Chồng con vừa đẹp trai, lại vừa sung sức trong chuyện chăn gối.
Cô Hương hây hây mắc cở vì bà già lầm tưởng chú Hoàng là chồng mình. Cô Hương có cảm tình ngay với bà già, tự nhiên nàng lại hứng thú khi được tâm sự với một người đàn bà về những chuyện thầm kín. Trong cuộc sống hằng ngày vì mãi lo chuyện kinh doanh nên nàng đâu có được những giây phút bình thường như vầy ! Nàng nói :
– Dạ, ảnh sung sức thiệt đó bác, nhiều lúc ảnh làm con mệt muốn chết !
Bà già nhìn nàng rồi mỉm cười :
– Nhìn mắt cô long lanh như hai bóng đèn thì tui cũng biết ngay là cô dù có mệt chăng nữa, cũng hạnh phúc tràn đầy. Đúng không nào ?
Cô Hương ngượng ngùng gật đầu mà cười hì hì.
Bà già nói nhỏ vào tai người thiếu phụ :
– Có chồng như vậy, con phải ráng chìu chồng, nó có đòi gì cũng phải chìu nó, không thôi có nguy cơ nó đi tìm bên ngoài cái mà nó không có trong nhà.
Cô Hương do dự một lúc rồi tâm sự với bà già :
– Dạ … nhưng mà bác à, có một chuyện chắc con không làm được.
Bà già tò mò :
– Giữa hai vợ chồng, có gì lại không làm được ?
– Dạ … có một lần duy nhất … ảnh năn nỉ con … làm chuyện đó nhưng con nằn nặc không chịu nên ảnh cũng bỏ qua luôn.
– Chuyện gì kinh khủng vậy ?
Cô Hương ngượng ngùng :
– Dạ … ảnh … ảnh muốn con … bú ảnh.
Bà già chống hai tay vào hông mà nhìn nàng :
– Trời ơi ! tưởng là chuyện gì ghê lắm ! vợ bú cu chồng là chuyện thường tình mà !
– Dạ … nhưng mà con sao thấy sợ sợ, gớm gớm …
Bà già suy nghỉ một lúc rồi nói :
– Thôi nè, bác có một cách giúp con. Dể lắm. Tối nay, con thử xem. Cứ lấy một chút mật ông mà trét lên con cu của chồng con rồi bú thì con sẽ không còn thấy gớm nữa.
Cô Hương ngẩn người rồi cười khúc khích :
– Bác có ý kiến hay lắm. Để tối nay con thử xem.
Bà già mơ màng nhìn ra xa :
– Hồi xưa, bác phải nói là bác rất thích thú khi được chơi trò đó với bác trai. Nhưng rồi về già, ông không còn hứng thú gì nữa nên bác cũng không có dịp làm trò đó nữa.
Cô Hương nheo mắt mà nói đùa :
– Chắc bây giờ bác vẫn còn thèm được bú một con cu phải không ?
Bây giờ đến phiên bà già hơi đỏ mặt :
– Nói thiệt với con, tuy bây giờ đã gần 60 rồi nhưng bác vẫn cón thích chuyện đó. Đây là chuyện bí mật giữa hai bác cháu mình, đừng nói cho ai nghe nhe, kỳ cục lắm!
Cả hai cười xoà lên, vui vẻ.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72Next page
Back to top button