Chú Hoàng ở lại với Bà suốt đêm hôm đó và Bà đã chỉ điểm cho chú tất cả kiến thức về tình dục. Thằng con trai 15 tuổi háo hức, vụng về … nó sây mê khám phá ra một thế giới thật đẹp thật tuyệt vời. Nó không chịu ngừng, con cặc cứ cương cứng liên tục. Bà Tư sung sướng để cho thằng con trai mặc sức mà dầy xéo khe lồn của mình. Đến gần sáng khi họ lăn ra ngũ thì Bà Tư thầm đếm là mình đã được đụ đến 5 lần ! Bà rùn mình sung sướng, không chút tiếc nuối những gì mình đã dám làm.
Mới 15 tuổi nhưng thằng con trai đã phát huy được tất cả tiềm năng đáng kinh ngạc của nó về tình dục. Mà tất cả cũng nhờ vào công của Bà Tư. Bà đã biết nâng niu khai thác tiềm năng còn ủ kín, tạo ra một không khí ếm ấm, an toàn giúp cho thằng con trai mau chóng đạt được lòng tin tưởng mà phát huy được hết tiềm năng đó.
Chú Hoàng thật may mắn mới gặp được một người đàn bà tuyệt vời như Bà Tư.
Sáng hôm sau, vừa thức dậy là Bà Tư lại thích thú ôm ấp vuốt ve chú Hoàng làm chú lại « đòi » nữa. Lần này Bà Tư ngượng ngùng đề nghị được bú cặc chú, điều mà Bà chưa bao giờ thực hành ngay cả với chồng Bà, vì động tác đó nằm trong những rào cản giáo dục của Bà. Chỉ có một lần duy nhất Bà sững sờ nhìn trộm thấy một chị người làm bú cặc chồng chị ta đằng sau hè. Bà bị ám ảnh suốt … Bà yêu thương chú Hoàng lằm nên mới chấp nhận vượt qua cái rào cản đó. Bà lúng túng vụng về một lúc trước khi khám phá được cảm giác kỳ diệu khi ngậm một con cặc trong miệng, Bà thích thú vụng về bú đến khi chú Hoàng rên rỉ xịt khí sâu trong cuống họng của Bà. Bà nhắm mắt mà sung sướng hứng nhận.
Khi Bà Tư mất thì chú Hoàng bị sốc nặng nề. Đối với thằng con trai mới lớn thì Bà Tư vừa là ân nhân của gia đình vừa là thần tượng sáng choá ! người tình đầu tiên của chú đã để lại một chỗ trống khổng lồ mà đến bây giờ chú cũng không muốn tìm cách lấp đi. Chú không thể nào quên được cái ngày Bà Tư từ trần, Bà cho gọi chú vào phòng. Chú mếu máo nhìn gương mặt tiều tuỵ của Bà mà ứa nước mắt. Bà gượng cười nắm tay chú mà căn dặn … rồi Bà đỏ ửng hai gò má, biểu chú cho Bà được bú cặc chú lần cuối. Chú đâu có lòng dạ nào trong tình huống thê lương này, nhưng muốn chìu Bà nên Chú đứng sát lại bên giường mốc cu ra. Bà Tư cố nằm nghiêng qua bên để ngậm được con cặc yếu xìu vào miệng. Tuy đang đau buồn nhưng lạ lùng thay ! khi Bà bắt đầu bú thì rồi chú cũng nứng cặc … Bà Tư biết đây là lần cuối trong đời mình được ngậm một con cặc trong miệng nên Bà âu yếm trổ hết tài của mình để hưởng thụ. Bà bú như muốn nuốt trôi con cặc thằng con trai, tay Bà không ngớt vuốt ve hai hòn dái … Chú Hoàng phải vịn chặc vào thành giường để giữ thăng bằng khi đứng đó mà xuất khí vào miệng Bà. Chú run rẩy thiếu điều ngã quỵ xuống … Gương mặt Bà rạng rỡ hạnh phúc.
Bà không chịu nuốt, cứ giữ khí của chú trong miệng đến khi Bà nhắm mắt chiều hôm đó.
Chú Hoàng đau đớn, bỏ chạy vào rừng vắng để khóc cả buổi … Chú phải mất đi nhiều tháng trời mới lấy lại được thăng bằng và tiếp tục học đến nơi đến chốn như Bà Tư đã nhắn nhủ chú.
Chú Hoàng thẩn thờ vừa lái xe, vừa nhớ đến chuyện xưa. Chú thầm nghỉ, số phận của mình thật dính liền với gia đình này : mình có được ngày hôm nay cũng nhờ có Bà Tư hổ trợ, bão bộc … rồi đến cô Hương bỏ công ra dạy học cho mình. Cũng chính vì vậy mà mình chấp nhận quên mình để phục vụ cho gia đình này. Tạo Hoá lại đẩy đưa mình bây giờ bị trói buộc một cách lạ kỳ vào con Vân, cô chủ nhỏ, con gái cô Hương, cháu ngoại của Bà Tư. Hình như ông Trời bắt mình cả đời phải phục vụ cho cả ba thế hệ của gia đình này để trả nợ hay sao ?
Khi đến một khúc quanh có cái cầu băng qua một con suối thì chú Hoàng thắng gấp ngừng xe mà quay ra nói với cô Hương :
– Bà chủ, có vấn đề rồi, con suối đổ nước mạnh quá, tràn lên cây cầu rồi, xe qua không được đâu. Nguy lắm !
Cô Hương dậm chân :
– Làm sao bây giờ ? đêm lại xuống mau quá chừng.
Chú Hoàng cũng rối trí chưa biết phải làm sao. Cô Hương thở dài :
– Thôi thì mình ngừng đây ngồi chờ một lúc để xem tình thế có khả quan hơn không.
Hai người ngồi yên lặng, mổi người theo đuổi một ý tưởng riêng. Mưa không có vẻ gì bớt mà còn tăng cường độ thêm. Tiếng mưa rầm rập lên mui xe thật đáng sợ.
Chú Hoàng chợt nghỉ đến con Vân, không biết bây giờ cô chủ nhỏ đang làm gì, chắc đang ngồi coi tivi mà ăn vặt trong phòng. Chú mỉm cười quên đi tình huống căng thẳng đang bao quanh mình. Chú biết con Vân hay ăn vặt, có đêm nó gọi điện thoại xuống phòng chú bắt chú phải chạy ra trung tâm mua cho nó gói xôi hay bịt chè, rồi nó lén chạy xuống nhà dưới để tiếp nhận từ tay chú. Những lúc đó nhìn nó cười hì hì cám ơn chú thì chú Hoàng cũng đủ thấy mát dạ rồi, không tiếc công sức của mình.
Chú nhớ có lần, con Vân lấy món hàng xong thì mốc ra tờ giấy 20.000 đưa cho chú rồi bắt chước nhái giọng Huế của chú thật hài hước :
– Nè, bo cho chú đó !
Nghỉ đến đó chú cười khan một tiếng làm cô Hương ngạc nhiên:
– Chú khùng hay sao mà cười như vậy, chú vô duyên thiệt !
Nói ra câu đó xong, cô Hương hối hận ngay, nàng lúng túng tiếp :
– Tôi nói bậy quá, chú đừng để ý. Cũng là vì tôi lo lắng, căng thẳng quá. Tôi xin lổi chú.
Chú Hoàng mỉm cười:
– Dạ, tui hiểu.
Cô Hương cũng tự biết là mình dạo sau này hay dễ cáu kỉnh, nhiều lúc hơi quá lố, dễ làm phật lòng người khác …Nàng thở dài nhìn mông lung qua cửa kính mờ … Cô Hương cáu kỉnh vì nàng cảm nhận ông Hãi chồng nàng hình như càng ngày càng xa dần nàng. Hai vợ chồng ở với nhau cũng trên dưới 20 năm rồi chứ ít sao ? bây giờ mình cũng gần 40 tuổi rồi. Không biết có phải vì hai vợ chồng lo mãi miết làm ăn kiếm tiền mà quên không quan tâm đến gia đình hay không mà dần dần hình như mối gắn bó không còn được sâu đậm nữa. Cách đây mấy tháng, cô Hương bất ngờ nhận ra là hai vợ chồng không có làm tình với nhau từ hơn cả tháng trời … Cô Hương bàng hoàng không ngờ là thời gian đã sang bằng đi một cách kinh khủng như vậy tình cảm sâu đậm giữa hai vợ chồng. Nàng đã cố gắng tìm cách hàn gắn lại những sứt mẻ, Nàng cũng ráng khơi lại ngọn lữa tình dục giữa hai vợ chồng nhưng nàng chỉ nhận được từ ông Hãi sự dửng dưng …
Cô Hương buồn lắm, nhưng nàng cũng tự nhận phần trách nhiệm của mình. Rồi nàng tiếp tục lăn xả vào công việc kinh doanh cho vơi đi nổi mất mát …