Chơi em cave mới vào nghề

Cái ngón tay tham lam nó làm cho bà lão rừng rực khắp cả người. Nghiên mực có cố giữ cũng đã lăn nghiêng và mực chảy tùm lum ra quanh háng. Cố ông pha trò : bỏ mẹ, bà mới hẹn bữa nào tôi sang lau hộ thì chưa chi mực đổ vấy ra rồi. Bà lão đỏ mặt như gấc, nhưng tính hoạt kê cũng chõ miệng vô : bình với mực bị ông vần như thế thì bảo sao chẳng đổ.

Cố ông đến nước này thì còn đợi chờ gì. Cố bèn âu yếm đỡ bà lão nằm ra nơi đùi cố và bắt đầu lau chỗ mực vừa lật nghiêng ra. Chao ôi, mực bỏ lâu có khác, chẳng những nó lênh láng mà còn keo sệt lại như pha dầu. Cụ lau tới lau lui, lau hoài lau hủy, cứ vừa khô khô thì mực lại trào ra. Cố nói diễu : này bà hình như lọ bể mất rồi nên mực trào không giữ được.

Bà lão bị khoắng nên thách thức : thì ông coi lại hộ cho tôi. Nếu có vỡ chỗ nào thì be bờ hay tìm cái gì đút nút hộ, để mực chảy mãi róc người mất. Cô ông sáng mắt lên, không ngờ đồn địch dễ hàng như vậy.

Cố nhích người ra, đặt bà lão ngồi vào bàn. Cố lật váy bà lên và chui đầu vào xem. Chưa gì cố la hoảng lên : ối giời, mực bà bị giời ăn nên có mùi khẳng quá. (sieupham.net) Bà lão cũng hớt hơ hớt hải : thế có sao không ? Cố ông nửa đùa nửa thực : sao thì không sao nhưng trăng thì chưa mọc nên đen ngỏm đen ngòm. Bà lão cười theo kiểu chuột gặm : mực chẳng đen ngòm thì nó trắng như râu ông chắc. Cố ông biết mình bị xỏ ngọt, nhưng thua các bà cũng có hề gì, miễn là đen hay trắng cố vớ tất là xong.

Cố đằn bà lão nằm xuống mặt bàn, sửa ngay ngắn người và tốc ngược váy lên. Bà lão cứ “ ơ hay, ông định làm gì thế “. Cố bảo : trăng chưa mọc thì phải cậy ánh sáng để xem lọ có bị vỡ chưa. Lão bà chơi luôn : này, cho ông mò khám cho dễ. Bà lão doãi phách hai chân ra, cả một mâm yến xào lù lù lên ngồn ngộn. Những con sò đặt xung quanh còn đầy lông nên gom thành một ụ như ụ súng ca nông. Cố ông tấm tắc lồn mụ to bự thật.

Bà lão nằm thấp thỏm chưa đoán ra cố ông sắp làm gì. Nhưng rồi thấy hai mu như bắt đầu bị lật lên, có ngón tay mắc dịch nào đang vờn quanh cái lỗ. Bà lão nín thở phập phồng, ngón tay vét vét hai mép và đột nhiên bíu vào cái hạt mà xoăn như xoăn tóc. Bà lão thấy thốn lạ, lâu ngày không ai sờ, giờ ngón tay ma mãnh chồm chồm cứ như ai cầm dùi ngoáy vào khó chịu hết sức.

Buồn cười là thốn thốn mà hai chân bà lão cứ phải giang ra thì mới đỡ buồn bực. Cố ông thấy bà đưa chân ra lại nghĩ là bà muốn gãi nên gẩy gẩy vào cái hạt khiến ruột bà dồn lên từng chặp. Bà nghĩ còn tức hơn lúc bà đi đẻ, các ông bác sĩ thấy lồn vờ vịt sờ hoài kéo dây dưa việc đỡ đẻ làm bà mắc đái muốn chết.

Cố ông lại loay hoay chọt chọt gì ở đó, bà lão bị dồn hơi và nghe ục một cái, cố ông kêu rầm lên : bà ơi, lọ vỡ thực rồi, mực nó ướt tóe loe ra đây hết trọi. Lão bà nhận ra sự ngớ ngẩn của cố nên cười lăn cười bò, không ngờ đàn ông kinh qua bao trận chiến mà vẫn còn ngu ngơ đến vậy. Bà lão không hé môi mà chỉ dựa vào tình huống lúc này trêu cố cho bõ : không biết, tôi bắt đền ông đấy, ông mằn mò làm sao mà lọ của tôi bị vỡ ra.

Cố ông quính phải biết, hết lấy gan bàn tay rịt vào cái lỗ lại lấy mấy ngón tay bíu lấy hai mu khép giữ chặt cho mực khỏi trào ra. Khốn nỗi vòi bị sứt thì chẳng sao giữ cản nước, nó cứ tồ tồ lênh láng ướt cả váy lão bà. Bà lão tru tréo ăn vạ, cố ông lật bật như con cà cuống, lão bà hết nhịn nổi phải phun ra : chả có lọ với bình nào sứt ra đâu ông ơi, chẳng qua ông mằn quá tôi mắc đái không giữ nổi nên tè tồ tồ ra đó.

Chừng đó, cố ông mới trớ ra, rủ xả nho nhỏ : hèn gì mà khai rức mũi. Bà lão được một phen cười bò lê bò càng. Đúng lúc đó thì cái Nụ vào. Thấy tự dưng mẹ nằm kềnh ra bàn để có ông lão nào xục tìm gì ở háng, nó định hét kêu làng kêu nước. Nó càng hoảng kinh khi ngửi mùi nước đái xộc lên, nó nghĩ là ông lão chắc làm gì mẹ nó khiến bà té cả đái ra người.

Nó lăn vào đấm thùi thụi cố ông, miệng chửi vô tội vạ. Mẹ nó phải can : mày không được hỗn, đây là bố chồng tương lai của mày đấy. Ông ấy sang bàn chuyện thông gia, nhưng mẹ bí đái phải nhờ ông thông hộ nên mới ra nông nỗi. Cái Nụ trố mắt lên nhìn. Nó chợt nhớ ra đúng là thằng mả mẹ nghe thủng chuyện lồn mẹ nó bự nên giúi bố vào ti toe mẹ nó chứ chẳng sai.

Cố ông thì nhìn con bé hai vú to đùng đùng và chỗ đít thì như bị ai nhét nõ, cố biết là con nhãi này đã ngậm buồi con cố nhiều phen, chưa chừng bụng nó đang phễnh dần lên nên híp cả mắt lại. Cố nghĩ nó chửa bầu kệ nó, cố sẽ chỉ cho con cố kiểu “ núp gò mối bắn lên “ cũng an toàn xa lộ như thường. Bọn trẻ háu ăn, địt thì bắt nhịn sao nổi.
Hai bố con cố gặp lại nhau sau nhà. Cố ông xoa đầu con khen ơi là khen : mày xứng đáng là cánh tay phải, cánh tay trái của thày. Ngữ sau lớn, thày phải cho mày đi học ngành mật thám, tình báo, chuyên đi nghe ngóng và phát giác chỗ nào có các bà như mẹ cái Nụ cho thày nhé.

Cụ vui ra mặt, lâu lắm mới được bố khen. Cố ông lại thưởng cho cụ một đặc ân : từ nay tao cho phép mày muốn làm gì vợ tao cũng được. Công mày lớn, thày chỉ thưởng được có thế thôi, tạm vậy. Và như sực nhớ ra, cố hỏi ông : này làm trò gì mà bụng cái Nụ tao thấy úp niêu lù lù một đống rồi đó.

Cụ giật thót người, nhưng vẫn gân cổ chối : con có làm gì nó đâu, thày dạy con thấy đứa nào vú lớn thì bóp, chúng nó chẳng kêu la gì sất. Nên con thấy cái Nụ vú cứ chổng vó lên trời, con thò tay bóp luôn. Mà đúng thực thày ạ, bóp vú nó êm và mềm lắm.

Cố ông góp lời vào : mày nói đúng, thày cũng thấy vú nó to, nhưng mà sao bóp vú nó bụng lại phễnh ra. Bỏ mẹ, hay mày lại nghịch tinh ghé mồm vào thổi bong bóng ở háng nó nên bụng nó mới trương phềnh lên vậy.

Cụ đánh trống lảng : thày ạ, lúc thày vừa ra, con vào thấy mẹ ngủ mê ngủ mệt, váy yếm thì để lôi thôi, nên con thử soát xem mẹ có hề hấn gì không. Cố ông vội vàng hỏi tới : thế mày thấy cái gì. Cụ kể công với bố : con bắt được tại trận có thằng vào ăn vụng mẹ. Cố ông sốt ruột hỏi dồn : sao mày biết có thằng lẻn vào bậy mẹ mày.

Được dịp, cụ mách hết mọi chuyện với cố : con thấy mẹ ngủ say, lại quần áo lôi thôi lếch thếch, nên con giở váy mẹ lên xem thử, kinh quá thày ạ. Cố ông hớt hải hỏi : sao, sao. Cụ nuốt nước miếng mới trào ra và tỉ tê lại : tiên sư cái quân mất dạy, đã ăn vụng còn mửa đầy ra lầy nhầy tanh quá thể.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13Next page
Back to top button