Nó lấy chìa khóa mở cửa, mời chị vào nhà rồi dẫn chị lên lầu vô phòng chị Nam bấy lâu nay cứ để trống không ai ở kể từ lúc chị Hoàng Oanh ra đi ; nó đon đả mở tủ chị nó lấy một bộ quần áo đồ bộ ra đưa cho chị để chị tắm rửa, thay đổi sau đó nó đi xuống bếp vo gạo nấu thêm cơm (dạo này, cu cậu nhà ta đã biết nấu cơm điện rồi nhưng còn thức ăn thì vẫn mua ở ngoài tiệm). Tắm xong, chị Phương xuống nhà tự nhiên ngồi dùng cơm với thằng Đại, chị vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ với nó chẳng khác chi là hai chị em quen biết nhau đã lâu ; trong bữa ăn, chị nói nếu có dịp chị sẽ chở nó đi Vũng Tàu tắm biển rồi ghé nhà chị chơi một ngày đêm cho biết. Khoảng tám giờ rưỡi, chị lên phòng, lúc nằm xuống giường bỗng dưng chị có cảm giác trong người khó chịu vô cùng, mồ hôi tháo ra lạnh toát hết cả người ; chị gọi nó lúc ấy cũng đã lên lầu ngủ vào cạo gió giúp chị, nó lật đật lấy dầu và tấm thẻ bài bằng nhôm nhanh chóng cứu hộ chị lần thứ hai. Chị nằm úp người xuống giường, vén hết lưng áo lên, nó thấy chiếc áo ngực chị mặc rất vướng víu khó cạo cho nên cứ ngần ngừ mãi mới lên tiếng hỏi chị là nó cởi ra có được hay không, chị gật đầu đồng ý rồi sau khi cởi áo ngực chị ra, thực sự đầu óc nó không hề nảy sinh ý nghĩ nào bậy bạ cả, nó điềm nhiên cạo thành những đường gió đỏ lòm nằm xiên xiên nơi hai bên sống lưng chị. Nó cạo tới đâu, chị cảm thấy khỏe khoắn ra tới đấy, xong xuôi nó cài lại áo ngực chị rồi đóng nắp chai dầu lại rời khỏi giường đứng dậy toan xuống nhà làm ly chanh nóng đặng chị uống cho khỏe thì khi ấy, sau khi cài nút áo lại, chị cũng đứng dậy nhưng lại thấy chóng mặt, đầu óc quay cuồng khiến thân người chị chao đảo muốn té ; nó nhanh nhẹn choàng nguyên cả vòng tay đỡ lấy người chị. Với tâm lý không muốn ngã lăn ra nền gạch bông, chị hốt hoảng ôm chặt lấy nó rồi chỉ trong giây phút, hai chị em tay trong tay, thân thể ghịt sát vào nhau và cả hai cùng dìu nhau ngồi lại xuống giường…
-Chị ơi, chị bị sao vậy?
-Cám ơn em! Chị không sao.
Lúc bấy giờ, bỗng dưng khứu giác thằng Đại lại bắt đầu cảm nhận được cái mùi vị tỏa ra từ mái tóc, từ da thịt chị Phương thực sự giống y chang mùi vị của người chị ruột xinh đẹp, dễ thương ; cũng là mùi thơm thoang thoảng của xà bông Dove, cũng là xác thịt con gái trinh nguyên trọn vẹn nhưng dù sao đi nữa thì nó vẫn không thể nào lẫn lộn được giữa chị Nam và bạn chị ấy. Chớp mắt một cái, nó hít hà một vài hơi như là để lấy lại sự bình tĩnh rồi vùi mặt vào nhẹ nhàng hôn lên mái tóc bumbê demigarcon hoe hoe vàng của chị trong khi chỉ sau một cảm giác ngỡ ngàng thoáng qua chẳng khác chi làn gió, chị yên lặng chẳng nói chẳng rằng và cũng chẳng khước từ, phản ứng. Có lẽ chị đã mau chóng hiểu được diễn biến tâm lý xung đột đang xảy ra tận sâu bên trong đáy lòng chị cũng như nó cho nên cuối cùng đưa đẩy cả hai đến những hành động sai lầm, nông nổi chăng? Chỉ sau vài phút, hai bờ môi nó đã hôn lần lên trán chị, lên cặp mắt long lanh ngời sáng của chị đi xuống sống mũi và hai gò má, hai bên mang tai và khi ấy, tuy không khỏi ngượng ngùng nhưng đáp lại nó, chị khe khẽ hôn trả lại vào trán nó, vào mũi vào má nó một cách âu yếm, trìu mến, yêu thương…
-Chị Phương…! Chị Phương…! –Nó gọi tên chị trong hơi thở dồn dập.
-Em….Đại!-Chị vừa hổn hển vừa trả lời nó.
Chẳng biết là hiện giờ, hai chị em hơn kém nhau bảy tuổi đang chờ đợi điều gì đây sẽ đến giữa cả hai, có lẽ chúng hiểu được điều đó và trông mong điều đó đến thật nhanh chóng ; đấy chính là thời khắc đôi môi thằng nhóc mới có mười hai tuổi mày mò tìm kiếm hai vành môi tuy nhỏ nhắn nhưng dày mọng của người con gái mười chín tuổi là bạn học cùng lớp, củng phòng tập thể với chị nó. Với cảm giác ngưởng ngượng và e thẹn, chỉ sau hai lượt nghiêng đầu né tránh, chị nấc lên tiếng rên sung sướng rồi khẽ mở rộng hai vành môi đón nhận, trao tặng lẫn hiến dâng cho nó nụ hôn đầu đời của chị ; cả hai cùng một lúc cảm giác tuy chao đảo, ngỡ ngàng nhưng vô cùng sung sướng, ngây ngất, run rẫy nếm mùi vị cay đắng mà ngọt ngào nơi hai vành môi của nhau. Giả sử như lúc này, chị Nam được một phép mầu nhiệm nào đó để trông thấy rõ ràng như ban ngày cảnh tượng người bạn học và thằng em trai của mình âu yếm hôn nhau như thế này thì chắc chắn chị không thể nào kìm nén được sự tức giận dâng trào chẳng khác gì cơn song thần thịnh nộ năm nào đổ bộ lên đảo Hawoai? Hai chị em hôn nhau thật là mùi mẫn không gì có thể so sánh ngang bằng cho nổi và hiện tại, đầu óc cả hai hoàn toàn trống rỗng, không hề gợn lên một ý nghĩ nào gọi là đắn đo, sợ sệt chi cả. Quả là chuyện đời lắm đỗi bất ngờ, không ai mà lường trước cho được bởi vì chỉ chưa đầy một tháng kể từ sau buổi tối thằng Đại hóa thân thành anh hùng cứu nạn cho mỹ nhân Diễm Phương khỏi bị mất số tài sản đến những 2.000.000đ vậy mà đêm hôm nay, trên chiếc giường nệm hạnh phúc trong gian phòng ngủ của chị Nam tại nhà ở thành phố Bà Rịa, hai chị em đã sẵn sàng trút bỏ hết những rào cản của đạo lý luân thường để trở thành người tình của nhau một cách say sưa, mê mệt, đắm đuối và cuồng loạn. Trong chớp nhoáng, hai chị em không còn là chị em của nhau nữa và sự cách biệt tuổi tác tương tự như trên cũng không còn là rào chắn ranh giới cách ngăn hai đứa nữa, thế mới biết là trong cuộc đời chuyện gì cũng có thể xảy ra được chứ đừng nói chi đến chuyện yêu đương, ân ái mây mưa trăng gió. Thầm nghĩ ngợi so sánh anh chàng người yêu mình với thằng em chị Nam với, chị Phương thấy rằng anh ta quả thật không bằng một góc của cậu nhóc mới có mười hai tuổi bởi vì năm ngoái đã xảy ra một chuyện mà có lẽ suốt cả đời chị không thể nào quên được. Dạo ấy lúc sắp thi tú tài, một tối nọ anh chạy xe máy chở chị ra bãi Dâu chơi, khi đến đoạn đường đèo cặp núi vắng vẻ thì có một tên thanh niên cầm dao xin đểu hai người và chưa gì, anh đã hoảng hốt rồ ga chạy mất bỏ mặc chị ở lại đương đầu với tên tội phạm kia ; sau khi móc túi lấy hết số tiền 500.000đ nộp cho hắn, nhìn thấy chị quá đỗi xinh đẹp thành thử thú tính nổi lên, hắn toan tính dùng sức mạnh cưỡng hiếp chị may có mấy anh dân phòng đi ngang qua nên hắn đã tháo chạy. Từ ngày hôm sau trở đi, tình cảm chị dành cho anh không còn mặn mà như trước và mới đây, sau đêm bị hai tên cướp cắt túi xách được em chị Nam ra tay nghĩa hiệp cứu thoát thì chị còn nhợt nhạt hơn đối với anh, thậm chí chị không còn nghĩ ngợi gì đến đám cưới giữa chị và anh sau này nữa. Lúc bấy giờ, hai chị em có thể nói rằng tuy hai nhưng là một vì đã hoàn toàn hòa nhập cả thể xác lẫn tâm hồn vào với nhau rồi và chỉ trong khoảnh khắc, hai đứa nhẹ nhàng dìu đỡ nhau ngã người nằm xuống chiếc gường nệm ấm êm trong phòng ngủ chị Nam ; đến thời điểm này, chiếc giường này chính xác đã trở thành giường hạnh phúc của thằng Đại với tám người phụ nữ : đầu tiên là chị Nam đến chị Linh, cô Chi, chị Dung, chị Thảo, chị Oanh, chị Hạnh đêm nay lại tới lượt chị Phương. Hai chị em say sưa, ngây ngất lăn qua lộn lại trên tấm nệm mouse phủ lớp drap trắng tinh một màu nguyên vẹn chẳng khác gỉ cuộc đời của người con gái đang cố gắng dùi mài kinh sử để trở thành một bác sỹ giỏi giang ba năm sau nữa ; hai đôi môi chúng dường như chẳng hề biết mệt mỏi cứ thế mãi miết quấn quýt gắn liền vào nhau đến nỗi không một giây phút nào lơi lỏng. Hai bên khóe miệng hai chị em tuyệt nhiên đều khô ráo, không có một chút xíu nước bọt nào tứa ra vì hễ nước bọt người này trào ra khỏi khoang miệng thì ngay lập tức được lưỡi người kia nút liếm sạch sẽ. Đầu tiên, do chưa quen lại xấu hổ ngượng ngùng cho nên hai đứa chỉ hôn nhau một cách nhát gừng từng cái một nhưng càng về sau thì nụ hôn môi giữa chúng càng kéo dài ra mê mệt, đắm đuối, nghẹn ngào, tê tái tưởng chừng như chẳng bao giờ chấm dứt dẫu cho trời long đất lở, núi sạt biển tràn…Cũng xin báo cho độc giả chúng ta biết cuộc tình giữa thằng Đại và người bạn học cùng lớp Y23 với chị Nam là cuối cùng của năm nó mười hai tuổi, kết thúc chuyện tình thứ mười lăm đế bước sang năm mới mười ba tuổi với cô giáo chủ nhiệm, cô giáo thực tập, chị Nguyệt, chị Tịnh và trở lại chị Nam-người chị ruột và cũng là người tình đầu tiên xinh đẹp tuyệt trần của nó. Hiện tại, anh Khoa-người yêu chị Phương đang ngồi uống café tán gẫu với mấy người bạn cũng đều là sinh viên như anh tại một quán nước ven đường ngắm nhìn xe cộ qua lại tấp nập như mắc cửi ; cả nhóm khoe bạn gái của mình làm gì, học trường nào để xem ai có bạn gái giỏi nhất và lẽ đương nhiên, anh làm sao biết được rằng bạn gái anh đang ở dưới thành phố Bà Rịa nơi căn nhà im lìm, vắng lặng yêu đương, ân ái, làm tình với một thằng con trai chỉ mới lên mười hai tuổi mặt mày còn bấm ra sữa. Giả sử anh mà biết được hoặc nhìn thấy được thì cũng phải bó tay mà thôi chứ biết làm sao hơn nữa ; đấy cũng chính là do phần lớn lỗi lầm của anh năm ngoái vì quá nhát gan cho nên chỉ chút xíu nữa thôi thì tên lưu manh kia không những được tiền mà còn chiếm đoạt luôn trinh tiết của người yêu anh rồi.