Nó nhìn chị lắc đầu cười, ăn uống xong chị dọn dẹp chén bát mang đi rửa sạch sẽ rồi úp vào chạn trong bếp rồi trở lại bàn ngồi uống nước ; nó ngần ngừ hồi lâu mới lên tiếng :
-Chị ơi, hay là em đi về Bà Rịa vậy chứ ở đây chỉ có mỗi một cái chõng thì chẳng nhẽ phải ngủ chung với chị làm phiền chị…
-Tối rồi sao em đi về cho được – chị ngắt lời nó – với lại chị thấy trời như sắp mưa đấy em. Ngủ chung với chị cho vui chứ đâu có sao, ở nhà chị vẫn hay ngủ với thằng em chị mà!
Đúng là trong chòi rẫy nhà thằng Đại từ trước đến giờ chì có duy nhất một chổ ngủ đó là cái chõng đóng lại bằng những thân tre vừa đủ chổ cho một người nằm mà thôi, nếu hai người có lẽ hơi chật. Ở rẫy khắc hẳn với ngoài thành phố là đêm đến thật mau, dù còn sớm cũng thấy là đã khuya lắm, nói chuyện hỏi thăm chị Nam một chập chị Hồng đi lấy giẻ lau sạch chõng, giũ sạch chiếu trãi rồi giăng mùng cẩn thận ; xong xuôi, chị bảo nó nằm ở mé trong còn chị nằm bên ngoài và cả hai hoàn toàn không biết là hiện tại có một con rắn nước đang cuộn mình nằm nơi nền đất dưới sạp chẳng biết tự lúc nào. Khi hai chị em yên vị nằm xuống chõng rồi, bên ngoài gió bắt đầu gào thét báo hiệu một cơn mưa lớn thì lúc ấy con rắn cũng từ từ trở mình bò theo chân chõng lên trên, bò vào trong mùng và chỉ lát sau, nó đã trườn lên cánh tay chị ; chị giật mình, hốt hoảng vì làn da lành lạnh, nhơn nhớt của nó tiếp xúc vào da thịt chị, chẳng biết xử trí ra sao chị la làng lên chẳng khác gì cháy nhà khiến cho thằng em chị Nam cũng phải phát hoảng lên. Nhờ có ánh sáng nơi ngọn đèn dầu nhỏ đặt trên bàn gần đấy, nó thấy rõ con rắn liền chụp ngay lấy rồi nhanh tay vén mùng hất mạnh nó ra ngoài ; con rắn cũng không kém phần hốt hoảng, ngọ nguậy dưới đất rồi bò đi mất dạng, người bạn của chị nó tuy từng trãi giang hồ nhưng bởi vì dẫu sao cũng là hạng nữ nhi thấy rắn là sợ mặc dầu rắn nước đâu có cắn người, chị kinh hoàng ôm chặt lấy người nó khiến nó bất giác cảm thấy hoang mang, ngờ nghệch lẫn lộn nỗi niềm bâng khuâng, ham muốn một cái gì đó còn chưa rõ hình tường dạng. Lẽ đương nhiên, nó thừa biết đấy chính là sự kích thích xác thịt trai gái khi đụng chạm với nhau còn chị Hồng lúc ôm lấy thằng nhóc em của bạn mình, bỗng dưng chị nhớ đến thằng em chị ở nhà ngủ chung với nhau, chị vẫn thường hay ôm lấy nó như thế này mà hít lấy cái mùi mồ hôi khét nắng tỏa ra từ nơi người nó. Chị thấy thằng nhóc mười hai tuổi này cũng có cái mủi tương tợ như vậy cho nên chị càng ôm chặt lấy nó, rúc mặt vào cổ vào gáy nó hít lấy hít để và vô hình chị càng làm tăng thêm cường độ kích thích cho nó, một thằng con nít mà chị chưa hề biết được rằng nó đã từng trãi qua mười hai cuộc tình với bảy người tình trong quá khứ tuổi thơ dữ dội của nó. Bỗng chốc, chị nhận thấy rõ ràng chứ chẳng phải là mơ, hai bàn tay nó đang lần lên nhẹ nhàng, âu yếm vuốt ve mái tóc uốn lượn kiểu xiton mềm mại, êm ái, mịn màng của chị như thay thế cho những lời tỏ tình ngọt ngào, êm đềm nhất nó rót vào tai chị. Chị chưng hửng, ngạc nhiên quá đỗi bởi vì mới mười chín tuổi đầu đây lại là lần đầu tiên có một người con trai khác giới với chị có thái độ như vậy với chị khiến cho chị thực sự mến mộ, hạnh phúc, sung sướng vô cùng trong cuộc đời một người con gái bỏ học sớm xả thân vào chốn giang hồ đầy dẫy thủ đoạn dối trá, lọc lừa, nhẫn tâm và cũng không kém phần tàn bạo, gian ác. Lúc thằng Đại không thể nào kiềm chế bản thân được nữa bắt đầu cúi xuống hôn lên tóc lên trán chị lần xuống cổ xuống gáy, một cảm giác yêu thương cũng đã dần dần manh nha len lõi vào trái tim và tận sâu đáy lòng chị khiến chị nhanh chóng cũng bị kích thích, ham muốn không kém gì nó…
-Đại, em…làm gì…vậy ?-Chị cất tiếng hỏi cho có lệ và có lẽ chị muốn tự giải tỏa nỗi hoài nghi, thắc mắc của chị chăng?
-Chị Hồng…em yêu…chị…được không?
-Cám ơn em có lòng…với chị nhưng…em còn nhỏ mà! Chị…đợi…em vài năm nữa nghe?
Nó chẳng nói gì thêm mà lúc bấy giờ lẳng lặng cúi xuống hôn tiếp lên đôi mắt đẹp kiêu sa, đài các của người bạn gái chị nó và thấy chị chỉ yên lặng đón nhận nó trong vẻ ngượng ngùng, e thẹn chứ chẳng phải là phàn ứng, chống đối cho nên nó càng lúc càng tấn công chị một cách táo bạo, dạn dĩ hơn. Nó lần lượt hôn lên mũi chị, lên hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền của chị rồi nó tranh thủ hôn lên chiếc cằm lẹm xinh xắn trên khuôn mặt người con gái bằng tuổi chị nó ; bên ngoài, mưa đã lác đác nhỏ giọt rả rích từng hạt từng hạt riết rồi lớn dần, lớn dần còn bên trong, trên chiếc chõng hạnh phúc quá đỗi bất chợt của hai chị em chênh lệch nhau những bảy tuổi, chị Hồng vừa hổn hển thở vừa chậm chạp nghiêng đầu qua phải rồi qua trái để né tránh đôi môi thằng Đại cứ lì lợm, cố chấp mày mò tìm kiếm đôi môi chị. Khi mà chị đã tự quyết định với lòng rằng bản thân chị đêm nay không thể nào chờ đợi nó thêm vài năm nữa thì lúc ấy, chị mới bắt đầu e ấp ngừng tránh né nó, khẽ hé mở đôi môi mỏng mảnh đẹp như đóa hoa hàm tiếu của chị để đón nhận lấy nụ hôn môi đầu tiên trong đời mà nó trao tặng cho chị với tất cả nỗi niểm sung sướng, rạo rực, đê mê, ngây ngất, đắm đuối trong hoan lạc tình yêu. Vậy là không còn có gì để mà chối cãi được nữa cũng không thể nào chờ đợi thêm vài năm nữa như lời chị nói khi nãy, tình yêu đã thực sự đâm chồi nảy mầm giữa hai chị em tuy quen biết nhau đã lâu nhưng mới chỉ rộ lên từ tối hôm qua chị chạy trốn dân phòng ấn náu trong nhà nó cho đến đêm nay tại căn chòi rẫy vắng lặng, tĩnh mịch dưới trận mưa tầm tã. Lẽ đương nhiên là chị Nam hiện giờ đang ngồi nghiên cứu tài liệu y khoa nơi thư viện của ký túc xá không sao ngờ được rằng con nhỏ bạn học thân nhất của chị trước kia từ lớp Sáu đến lớp Mười lại đang hôn môi ngất ngây, cuồng loạn, say sưa cùng với thằng em trai và cũng là người tình của chị từ hai năm nay ; quả đúng như nhân gian thường nói, tình yêu hay đến một cách quá đỗi bất chợt chẳng khác gì một cơn mưa, một luồng gió thoàng hay một áng mây bay như lời trong một bài hát nước ngoài nào đó. Tình yêu không những như thế mà còn không bao giờ phân biệt tuổi tác, giàu nghèo hoặc là địa vị xã hội, hạng người đàng hoàng hay dân giang hổ trôi nổi chẳng hạn như chị Hồng với biệt danh là Hồng Jean do đám bụi đời tặng cho chị vì chị hay mặc quần Jean mỗi lúc tham gia đua xe, nhảy nhót, karaoke….Trên chiếc chõng tại căn chòi rẫy, trong cái mùng cũ kỹ cáu bẩn, chị và thằng nhóc em của chị Nam không ngớt run rẫy, quằn quại trao cho nhau nụ hôn môi đầu đời cứ mãi miết kéo dài, kéo dài tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc ngừng lại. Hơn mười phút sau, cả hai chị em mới rời môi nhau ra, vừa thở dốc vừa ngượng ngùng nhìn nhau…
-Em….xin lỗi…chị-Nó khẽ lên tiếng thì thào bên tai chị.
-Không…sao đâu…mà! Giờ…chị em…mình ngủ…đi nhé?
-Dạ…nhưng chị ơi…em…chưa…buồn ngủ!
-Chị…cũng vậy. Thôi ráng nhắm mắt…lại một chút là…sẽ ngủ được ngay…mà!
-Chị ơi, con rắn khi nãy có bao giờ bò lại kiếm chị nữa không?