Chị Nam

Sự thể đã như vậy rồi vả lại được gặp người bạn gái của chị mình mà bấy lâu nay khắc khoải nhớ mong thì làm sao thằng Đại chối từ cho được, nó dẫn chị Hồng lên lầu vào phòng chị Nam và mở tủ lấy bộ quần áo đồ bộ của chị gái nó để lại cho chị tắm rửa, thay đổi y phục. Bên ngoài, lúc bấy giờ các anh dân phòng đã bắt được cô gái lái chiếc xe 67 xoáy nòng đôn dên màu đen, còng tay cô lại bằng còng số tám và đang đi dò ngược trở lại con đường để tìm kiếm cô gái ngồi sau lúc nãy đã nhảy xuống xe trốn mất đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là chị Hồng ; họ tụ tập trước nhà chị Nam chộn rộn bàn tán.
-Ê, tao nghi là con nhỏ nó nhảy xuống ở khúc này nè! Chắc là nó trốn vô nhà nào rồi?
-Vậy hả? Xét mấy nhà này là ra con nhó ấy liền, đi tụi bây!
-Tụi mình đâu có quyền hành gì xét nhà người ta mậy! Thôi bỏ đi tụi bây!

Trong nhà, ở trên lầu, chị Hồng và thằng em bạn của chị đứng lặng yên, hồi hộp nghe rõ mồn một từng lời nói của mấy anh dân phòng, sau đó khi họ bỏ đi khoảng chừng năm phút sau thì cả hai mới hoàn hồn, bình tâm trở lại ; khi ấy, chị mới dám lò dò xuống bếp nấu mì gói ăn lót dạ cho vững bụng. Chị nói với thằng nhóc là chị chỉ tạm ở đây đêm nay mà thôi, qua sáng hôm sau chưa chắc gì mà dân phòng sẽ để yên cho chị, chắc chắn là họ sẽ xin lệnh khám xét nhà, lúc ấy chị chẳng biết trốn đi đâu ; sau một hồi suy nghĩ, thằng Đại nhà ta nói rằng nếu chị không ngại thì sớm mai, nó sẽ dẫn chị lên trốn tạm mấy ngày ở khu rẫy nhà nó trên Suối Nghệ, ở trên ấy do vắng vẻ cho nên sẽ không ai biết được tung tích của chị. Lẽ đương nhiên, trước tình cảnh cùng đường tắt nước như thế này thì chị không thể nào mà không đồng ý cho được, chị cám ơn nó và sau khi ăn uống no nê xong, hai chị em mỗi người một phòng đánh một giấc ngủ thật bình yên, êm ái. Khoảng bốn giờ sáng hôm sau, khi trời vẫn còn tối, đó đây rộ lên vài tiếng gà gáy báo hiệu bình minh sắp lên, thằng em chị Nam dắt chiếc xe đạp điện ra khỏi nhà chở chị Hồng ngồi sau, chiếc xe này do bố mẹ nó mua cho nó sử dụng lúc mới bắt đầu hè để làm phần thưởng cho danh hiệu học sinh giỏi của nó. Chiếc xe từ từ đưa nó và chị rời khỏi thành phố Bà Rịa chạy về hướng bùng binh xã Hòa Long, quẹo trái chạy lên xã Suối Nghệ đến khu rẫy của nhà nó sau khi vượt qua quãng đường đất ngoằn ngoèo hơn hai cây số ; chính tại nơi đây, mới năm ngoái thôi, nó đã một mình đạp xe đạp đi tìm kiếm tình yêu với cô Chi-người cô ruột hai mươi lăm tuổi của nó, giờ đây thực sự là nó không sao biết được rằng cô đang phiêu bạt nơi phương trời xa lạ nào. Bao nhiêu kỷ niệm quá khứ cứ mãi miết hồi sinh trong đầu óc nó, may mắn là hiện tại cái gã người dân tộc Châu Ro dâm tặc ở gần đây cũng đã bỏ xứ đi đâu chẳng rõ chứ nếu mà gã còn léo hánh ở đây thì trước sau gì nó cũng chẳng dám dẫn bạn của chị Nam lên đây ẩn náu trốn khỏi sự truy xét của công an bời vì chẳng khác gì giao trứng cho ác, dâng con cừu non đến miệng con sói già hung tợn để làm miếng mồi ngon…Sau khi dẫn chị Hồng vào căn chòi rẫy an toàn khoảng nữa tiếng đồng hồ sau thì nó lên xe đạp điện trở về ; quả thật là phần số người bạn của chị nó hãy còn cao, chưa phải là cùng đường tận lối chi cả vì đúng tám giờ sáng hôm ấy, dân phòng phường Phước Hưng đã được lệnh khám xét khu nhà thằng Đại để tìm bắt cô gái đua xe trốn thoát tối hôm qua và dĩ nhiên là nhà nó cũng chẳng phải là ngoại lệ. Mấy anh dân phòng vào nhà nó khám xét rất kỹ, thấy chỉ có mình nó ở nhà và họ cũng chẳng tìm được manh mối nào để chứng tỏ là đêm qua có người trốn vào nhà nó ở, cái bằng chứng sống hùng hồn nhất là chiếc áo pull cùng chiếc quần Jin mà chị Hồng mặc trên người thì chị cũng đã gói lại mang theo. Mười phút sau, tốp dân phòng thất vọng ra mặt và lặng lẽ rút đi, cuộc sống của thằng em chị Nam lại trở lại cõi yên lặng, cô độc, vò võ một thân một mình ; lẽ ra vào mùa hè mát mẻ như thế này, nó rất muốn trở về quê nhà Phước Hải để rong chơi cùng bạn bè thế nhưng bố mẹ nó do bận đi biển cho nên cứ bắt nó phải ở lại Bà Rịa mà canh chừng, chăm sóc ngôi nhà. Chiều hôm đó, nó đạp xe qua nhà thằng Long ở Long Hương chơi nhưng khi đến nơi thì không gặp được bạn vì thằng này đã đi theo bố mẹ nghỉ mát ngoài Đà Lạt ; nó quay trở về nhà, mở Tivi lên coi cũng chẳng thấy có gì hay ho có thể hấp dẫn nó được cả, nó nằm lăn ra ngủ nơi ghế salon và lúc tình giấc đúng bốn giờ rưỡi chiều, với nỗi niềm quá đỗi cô đơn và buồn chán, nó quyết định dắt xe đạp điện đi lên rẫy tại Suối Nghệ để ở lại chơi với chị Hồng đêm nay cho qua ngày đoạn tháng chứ thực tình giờ đây nó chẳng biết phải làm gỉ cả cho hết quãng thời gian dài đăng đẳng này. Sau khi đóng hết tất cả cửa sồ cũng như cửa ra vào của căn nhà khóa lại cẩn thận, nó lên xe chạy vút đi như bay và giống như lần trước đi tìm cô Chi, nó tới quán cơm dặn chủ quán không cần mang cơm đến nhà nó chiều nay nữa. Khoảng hơn nữa tiếng đồng hồ sau, nó đã đến đứng trước căn chòi rẫy nhà nó và lúc ấy thì chị Hồng đang chuẩn bị nấu ăn bữa tối ; lúc chiều do thấy trong chòi chỉ có mì tôm, tuy có gạo nhưng chẳng có thức ăn chi cả cho nên chị đã lội bộ ra đường mua mấy lạng thịt heo về kho cùng với bắp cải nấu canh để dùng cho có chất dinh dưỡng cung cấp cơ thể. Hơn tám tiếng đồng hồ ở một mình trong căn chòi giữa khu rẫy mênh mông bát ngát, chị tưởng chừng như những tám thế kỷ đã trôi qua chị sống trong sự cô độc, tĩnh lặng đến đỗi rợn cả người, bất chợt thấy thằng Đại trở lên nói rằng ở lại đêm cùng với chị, chị vui mừng rộn ràng chẳng khác gì như vừa mới bắt được vàng. Mở khạp gạo, chị xúc gần lon rưỡi gạo đổ vào nồi đề nấu đủ cho chị và nó dùng trong bữa chiều nay còn thức ăn thì chị cũng đã chuẩn bị xong đâu vào đấy rồi, chẳng còn phải lo chi nữa ; vậy là sự hiện diện của chị và của nó vô hình chung đã trở thành một nguồn sống vui của nhau, thằng em chị Nam phấn khởi ra mặt, cứ luôn tay luôn chân phụ giúp chị bằng cách chạy ra ngoài rẫy kiếm thêm củi, cành cây mang vào bếp để đun sôi nồi cơm. Khi cơm đã cạn, trong thời gian ấy, nó đi ra suối sau nhà tắm rửa sạch sẽ, nó còn galăng thực sự với chị bằng cách lấy thùng nhựa đỏ lễ mễ xách nước từ suối vào đổ đầy cái khạp nước trong nhà tắm cho chị lát hồi có nước sạch để tắm rửa ; nấu cơm xong xuôi, chị Hồng lấy khăn và quần áo đi tắm mà miệng chị cứ mãi cười cười ngầm cảm ơn em trai bạn mình đối xử tốt với chị còn hơn cả em ruột của chị là đằng khác. Trời đã chạng vạng, đấy cũng chính là lúc hai chị em cùng ngồi vào mâm cơm đặt trên cái bàn tròn bằng gỗ cũ kỹ, tuy quả thật giản dị, đạm bạc nhưng cả hai đểu cảm thấy ngon miệng ; vừa ăn thằng Đại vừa kể lại cho chị nghe hồi sáng này dân phòng đi lục xét nguyên cả khu phố để tìm chị như thế nào…Chị trố mắt nghe nó nói trong khi đó thì miệng chị vẫn cứ tủm tỉm cười, chị nói ;
-Dầu gì đi nữa thì chị cũng cám ơn em nhiều lắm, không có em chắc là giờ này chị nằm trong khám rồi chứ làm gì có chuyện ngồi ăn cơm thanh thản với em như thế này? Để yên vụ này xong, chị sẽ từ giã giang hồ về nhà phụ má buôn bán th96uôi, không dám quậy nữa đâu!
-Chị chắc cũng biết đua xe là tai hại lắm sao mà chị lại lao vào làm gì?
-Đâu phải là đua chơi em. Em biết không, nếu mà nhóm nào thắng thì sẽ được những hai chục triệu đồng đấy, không phải ít đâu !

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76Next page
Back to top button