Ngay từ đầu tháng tám năm ngoái, vốn là một đứa con nít khờ khạo, ngáo ộp bị tiêm nhiễm bởi mấy trang Web đen trên mạng Internet, thằng Đại bỗng sảy chân sa ngã dan díu với chị Nam, người chị ruột trong cuộc tình loạn luân tội lỗi những ba lần chính thức sau đó đến chị Thanh Linh hai lần, cô Chi hai lần và tới chị Dung, chị Thảo mỗi người một lần ; đêm nay lại đến lượt cô Nhị trở thành người tình thứ bảy của nó và sau này dẫu rằng giả sử như có thêm ai đi chăng nữa thì thâm tâm nó vẫn luôn luôn quan niệm rằng nó không bao giờ phản bội chị hai nó, người chị mà nó thường xuyên nhung nhớ cũng như đã khắc sâu hình ảnh chị vào tiềm thức, vào con tim. Đối với người cô họ dẫu rằng chẳng phải vô lễ với cô chứ thực ra, cô cũng như những người phụ nữ đã từng run rẫy trong vòng tay của nó như chị Linh, cô Chi, chị Dung, chị Thảo hay chị Oanh tất cả đểu là những cái bóng thay thế cho chị Nam trong lúc chị vắng nhà xa cách nó những một trăm cây số mà thôi. Từ lúc tham gia lớp học võ cho đến giờ được hơn một tháng nay, càng ngày nó càng cảm thấy sức khỏe càng thêm dồi dào do đó phần lớn ảnh hưởng rất nhiều đến khả năng sinh lý cũng như sinh lực của nó được nâng cao gấp bội vì vậy mới đây thôi, nó đã hai lần giao hợp với chị Hoàng Oanh chỉ trong vòng một đêm về sáng và đêm nay, tương tự như vậy chắc chắn là nó sẽ sung sức mà quần thảo với cô họ nó quả thật đến nơi tới chốn chứ chẳng phài chuyện đùa đâu. Tương tự giống như cô Chi, xung quanh cũng như phía trên âm đạo cô họ được bao phủ lớp lông khá dày, mượt mà và êm ái xoắn xuýt và lúc này đây, thành cơ cửa mình cô đang co thắt tối đa càng lúc càng thít chặt lấy dương vật nó tưởng chừng như là chỉ cần lơi lỏng một giây một phút nào đó thôi thì cái “công cụ” đáng giá ấy của thằng cháu cô sẽ tan biến vào cõi hư vô mất tích, không còn tăm hơi đâu cả. Xin nói một chút xíu về anh bạn đồng hương của cô Nhị hiện giờ đang bị nhốt trong trại tạm giam Công an Thành phố Vũng Tàu, bị gia đình bên anh cũng như bên vợ bỏ rơi không đi thăm nuôi chứ đừng nói chi là chạy chọt để xin cho anh thoát tội, anh ta rất buồn và hàng đêm luôn thao thức không tài nào ngủ được ; lẽ đương nhiên là anh hoàn toàn không thể nào biết được rằng cô gái hàng xóm rời bỏ quê hương vào miền Nam sinh sống mà anh tuyên bố từ bỏ, phụ bạc ở bên ngoài đã hy sinh thân xác để trao đồi lấy sự tự do cho anh và cũng chính vì thế cho nên mới nảy nờ ra cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai cô cháu người bạn gái say sưa, ngất ngây, đắm đuối nơi căn chòi lá nhỏ bé trong khu vườn chuối của gia đình nằm sau trung tâm nước thành phố. Mai sau này, khi anh được phóng thích tự do, điều chắc chắn là anh phải mang ơn cô thật nhiều bởi vì chính do có cô trong cuộc đời này, anh mới còn có cơ hội thấy lại được ánh sáng mặt trời của sự tự do soi sáng thế giới có những cánh chim bạt ngàn lướt gió bay đi khắp mọi nơi mọi hướng. Thời gian giao hợp giữa hai cô cháu cứ vậy mà mãi miết kéo dài, kéo dài tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc ; bốn phút, sáu phút, tám phút rồi mười phút trôi qua ấy thế mà thằng Đại vẫn cứ khỏe khoắn, sung sức còn hơn cả Herquyn –vị anh hùng trong lịch sử cổ đại La Mã. Còn cô họ nó mặc dủ đây chính là lần đầu tiên cô ân ái, làm tình và giao hợp với một người con trai và người cô thì nhỏ nhắn, mảnh mai nhưng thật chẳng hiểu làm sao mà cũng như thằng cháu, cô cũng tỏ ra vẻ kiên cường, dai dẳng chịu đựng tất cả mọi đòi hỏi, ham muốn khát khao của thằng cháu cô một cách hoàn toàn vô điều kiện mặc dầu cô cũng như nó lúc này đều đã thở dốc, rõ ràng là hai cô cháu đang cố gắng kéo dài thời gian giao hợp của cả hai được thêm chừng nào tốt chừng ấy. Giữa lúc sắp sửa đến cao trào, bỗng dưng dương vật thằng cháu mười hai tuổi duột ra khỏi cửa mình cô họ hai mươi ba tuổi khiến cho cả cô lẫn cháu đều cảm thấy mất hứng tột độ nhưng không sao bởi vì thằng nhóc-nhân vật chính của chúng ta vẫn giữ được thế thượng phong chứ chưa phải là cầm cờ trắng đầu hàng nghĩa là “đồ chơi” của nó vẫn cương cứng, vẫn to vẫn dài và cứng ngắt như lúc đầu lâm trận, Nó vội vàng retour trở lại đâm lút cán dương vật nó vào sâu tận bên trong âm đạo cô làm cho cô họ nó lần thứ hai phải nhăn nhó cả mặt vì đau đớn ; giờ phút này đây, lẽ đương nhiên là cô không còn là con gái nữa mà cô đã trở thành một người đàn bà thực thụ và do vậy, cô không còn gì để mà mất và cũng không còn gì để mà cắn rứt, áy náy, nuối tiếc…Chuyện gì sẽ đến cũng phải đến, đó chính là điều tất yếu trên thế gian này chẳng khác gì một quy luật bất thành văn, cuộc tình loạn luân tội lỗi của hai cô cháu dẫu cho có nồng nàn, thắm thiết đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng phải đến hồi kết thúc tương tự như biết bao cuộc tình nhân gian khác ; lúc này cả hai đều cùng có cảm giác như là vừa mới hụt chân rơi tõm xuống đáy vực sâu thăm thẳm của cõi tình hư vô, huyền ảo. Hai vòng tay hai cô cháu hiện giờ cứ mãi mê xiết chặt lấy thân thể của nhau như cố níu kéo thêm được giây phút nào hay phút giây ấy, đầu dương vật thằng Đại đang liên tiếp xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo và nhơn nhớt như keo hồ tinh bột vào sâu tận bên trong tử cung cô Nhị, do nhiều quá đỗi cho nên chảy tràn ra cả bên ngoài làm ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới và hai bên đùi hai cô cháu. Cảm giác khoái ngất của cô lẫn cháu đưa đầy cả hai bay bổng lên giũa lưng chừng đám mây bồng bềnh trôi nổi đầy vẻ hoan lạc, nét hân hoan rộn ràng tiếng hót của những loài chim thánh thót bài tình ca vì yêu ; cái cảm giác ấy nhanh chóng biến thành nỗi niềm sung sướng, rã rời, mệt mỏi trong cõi lòng hai người tuy vốn là cô cháu họ nhưng có lẽ do duyên phận mà kết dính với nhau thành một cặp uyên ương hạnh phúc. Lúc này, cô đã hoàn toàn mãn nguyện đến cùng cực bởi vì bao nhiêu dự định tối trọng của cô đã trở thành sự thực rõ ràng như ban ngày và tối ngày mai, cô sẽ đến với ông công an kia với một tâm trạng thật là thư thái, vô tư chằng có gì phải là nuối tiếc hay đắn đo chi cả. Sau khi mặc quần áo vào đàng hoàng, cô dặn dò nó là không được bép xép kể lại chuyện tối nay giữa cô và nó cho bất kỳ một người nào biết cả dẫu là người thân thích quen biết và kết thúc đêm tình ấy, tối mai cô đã đi gặp ông công an và đúng ba ngày sau, anh bạn cô được thả ra tự do quay trở về Đà Nẵng, quê hương chôn nhau cắt rốn của anh. Những ngày tiếp theo đó, quan hệ giữa hai cô cháu cũng bình thường như xưa như chưa hề có chuyện gì xảy ra cả mãi cho đến bốn năm sau, nó lên mười sáu tuổi còn cô thì hai mươi bảy, khi ấy trong một hoàn cảnh khác hai cô cháu mới lại tiếp nối cuộc tình cùng với nhau và đương nhiên, dẫu rằng thời gian có làm phôi phai đi mọi chuyện thì cả hai cũng đều nhớ như in trong lòng khung cảnh khu vườn chuối sau trung tâm nước Bà Rịa tuyệt đẹp, nên thơ, hoan hỉ rộn ràng khúc hát vì yêu./.
Rời quê hương xứ sở Phước Hải, lên Bà Rịa sinh sống, ăn học bắt đầu từ năm học lớp Tám đến nay đã gần sáu năm trôi qua, chị Nam vốn dĩ có khá nhiều bạn học nam có, nữ có và tính trên đầu ngón tay thì chị có khoảng ba bốn người bạn nữ gọi là thân thiết nhất ; khi chị đi học Đại học ở thành phố, trong số đó có bạn tương tự như chị vào học tại các đào tạo ngành nghể khác nhưng cũng có bạn phải nghỉ học giữa chừng do gia đình khó khăn hoặc là chán học, lao vào những cuộc chơi xa hoa, phù phiếm. Chị Hồng là bạn thân nhất của chị, là điển hình một học sinh lâm vào cả hai hoàn cảnh trên ; bố mẹ ly dị nhau ngay từ lúc chị mới lên năm tuổi, chị ở với mẹ làm nghể buôn thúng bán bưng ở chợ Bà Rịa, cuộc sống chật vật khó khăn khiến mẹ chị dường như sức cùng lực kiệt không thể nào nuôi nổi chị cùng đứa em trai mười tuổi. Lên lớp mười một, chị đành phải nghỉ học vì không có tiền đóng học phí vả lại cảnh nhà nghèo khó khiến cho chị học không vào nổi ; thời gian đầu, chị còn phụ mẹ đi bán xôi nhưng rồi theo bạn kết bè, chị bắt đầu bước vào cuộc sống giang hồ trôi nổi, khi ở nhà bạn này, lúc nương tựa đứa khác chứ ít khi nào chị ở nhà. Lúc chị Nam còn học lớp mười hai, thỉnh thoảng chị đến chơi rồi ở lại ngủ cùng với chị thằng Đại ba bồn ngày sau mới đi ; khoảng bốn năm tháng sau lại tới rồi lại đi và chính vì vậy mà nhân vật chính của chúng ta rất quen mặt chị. Chị bằng tuổi chị Nam nhưng ra đời sau mấy tháng, tuy bước vào đời sớm nhưng chị vẫn còn giữ được nét trẻ trung, hồn nhiên, trong sáng của tuổi học trò áo trắng tinh khôi. Mái tóc xiton của chị uốn lượn sóng bồng bềnh, êm ái phủ đến giữa lưng ôm lấy một khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn với vầng trán thấp, cặp mắt bồ câu sáng ngời long lanh vút cong hai hàng mi cong vút sắc lẹm sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim của gã đàn ông con trai si tình nào, sống mũi dọc dừa nhỏ nhắn nằm giữa cân đối với hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền và điểm đặc biệt nhất nơi chị đó là đôi môi tuy mỏng mảnh nhưng thắm đỏ một cách tự nhiên mà không cần phải dùng đến son môi mỗi khi chị cười đều để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng với hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng. Giống như chị Nam, vóc dáng chị không mập mạp sồ sể mà trái lại thật thon thả, cân đối, gọn gàng mặc dầu mới nhìn qua thì có vẻ hơi gầy guộc ; từ hai bờ vai mềm mại, vầng lưng tôm tràn đầy vẻ khêu gợi, hai gò ngực vun đầy, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả đến cặp đùi no trỏn, cặp giò dài và hai bàn chân nuột nà, trắng ngần còn hơn cả trứng gà lột tất cả tạc nên một pho tượng thần Vệ nữ kiêu sa, đài các dưới bàn tay điêu luyện, tài tình của tạo hóa cùng thiên nhiên, một xuất phẩm tuyệt tác rất có hồn, sống động, tinh tế vô cùng. Hồi năm ngoái, sau khi chị Dung về nhà chồng, chị Hồng thỉnh thoảng ghé lại nhà chơi với thằng Đại, lần nào chị cũng mua quà cho nó và đôi lúc chị còn nấu cho nó đôi ba bữa ăn do vậy riết rồi tình cảm giữa nó và chị cũng khá thân thiết chẳng khác gì giữa nó và chị Nam vậy. Có khi mưa lớn vào buổi tối, nó sẵn sàng bảo chị vào phòng của chị Nam để ngủ qua đêm thành thử ra lúc chị đi rồi, bỗng dưng nó cảm thấy trống rỗng, bâng khuâng, nhung nhớ một cái gì đó thật vô hình nhưng lại hiển nhiên, cụ thể và rõ ràng tận sâu đáy lòng nó. Nhiều lúc đang ngủ, nó mơ màng thấy chị đến trong từng giấc mơ êm đềm của nó và khi tình dậy, nó nhớ chị một cách da diết đến đỗi không thể nào trấn tĩnh được nỗi niềm khắc khoải, mong chờ, ước ao được gặp chị ; có thể nói rằng nó đã tương tư chị rồi thì phải nhưng đúng như sự đời, những gì ta mong chờ thì nó sẽ không bao giờ đến hoặc là lâu lắm mới đến, nó càng mong mỏi chị thì hình ảnh chị cứ mãi miết cách xa chẳng khác gì là bóng chim tăm cá mất dạng biệt hình. Mãi đến hơn nữa năm sau, khi mà nó không còn nghĩ đến chị nữa thì bỗng dưng chị Hồng lại xuất hiện và lần này lại là một cuộc tình nồng nàn, thắm thiết diễn ra giữa nó và chị khiến cho cả hai chỉ việc lao vào cùng nhau tận hưởng chứ không thể nào mà lường trước cho được để hoài nghi, thắc mắc. Một buối tối hè, do chị Oanh đã trở về Phước Hải gần tháng nay, thằng Đại một mình ở nhà xem tivi xong chuẩn bị đi ngủ thì nghe có tiếng xe máy chạy quá tốc độ, tiếng huýt còi của dân phòng, tiếng chân người chạy rượt đuổi nhau ngoài đường vọng vào. Dạo này trong thành phố đang rộ lên tệ nạn đua xe gắn máy của một số thanh thiếu niên vô công rỗi nghề không những làm mất trật tự giao thông mà còn gây ra tai nạn thảm thiết cho một số người dân vô tội ; vì lẽ đó mà công an thành phố ráo riết tăng cường chỉ đạo công an, dân phòng các phường kiểm soát, chặn bắt ngay những chiếc xe gắn máy tụ tập tham gia đua ăn tiền. “Chắc là bị truy đuổi gắt gao cho nên có một chiếc xe đua chạy trốn vào đường này thì phải?”-nó nghĩ ngợi rồi xuống nhà dưới rót nước uống trong khi đó, ở bên ngoài chộn rộn, ồn ào một chút lại lặng yên trở lại ; khi nó bước lên thang lầu, bỗng nó nghe có tiếng gỏ cửa khe khẽ bên ngoài, tuy trong lòng cứ mãi hồ nghi chẳng biết là ai lại đến vào lúc đêm tối như thế này nhưng nó cũng dợm bước trở xuống, đứng áp tai vào cửa nó nghe rõ mồn một tiếng chị Hồng gọi tên nó một cách thật là khẩn trương, gấp rút. Nó lật đật mở chốt khóa, hé cánh cửa vừa đủ chổ cho chị nhanh chóng lách người vào, nó thấy chị Hồng mặc chiếc áo pull và chiếc quần Jean trên người ra dáng một nữ giang hồ quái kiệt thì khỏi cần phải hỏi, nó cũng đủ thừa biết rằng chị đúng là một trong những tội phạm đua xe đang bị dân phòng truy đuổi thừa chết thiếu sống cùng đường chị đành phải gỏ cửa xin trốn vào nhà nó…
-Nè có ai nhìn thấy chị vào đây không?- Nó hỏi giọng lo ngại.
-Em yên tâm đi! Mấy anh dân phòng mãi đuổi theo con nhỏ bạn của chị cùng với chiếc xe đến cuối đường, còn chị ngồi sau nên nhanh chân nhảy xuống trốn vào chồ cửa hàng gạo chẳng ai thấy cả nhưng có lẽ…em cho chị ngủ nhờ tối nay nghe?