Buổi trưa hoặc chiều, khi cô bán quán cơm mang cơm và thức ăn đến, nó lại chịu khó bật bếp ga lên hâm nóng lại rồi múc ra tô, dọn chén đũa mời chị dùng và sau khi cắt cơn nghiện chiều xong, nó lại giúp chị đi tắm rửa bằng cách lấy khăn, quần áo (kể cả quần áo lót) dắt sẵn nơi cửa phòng tắm cho chị. Vào ngày sinh nhật chị (bác Thân gọi điện nói cho nó biết), nó lễ mễ ra cửa hàng bánh đặt một ổ bánh sinh nhật bằng kem sữa thật đẹp, thật ngon trên có khắc hàng chữ Mừng sinh nhật chị, mến tặng chị Thảo yêu dấu của em mang về đặt trước mặt chị cùng với mấy lon Coca cola mà chị thích sau khi hai chị em ăn xong bữa tối. Lúc ấy, cảm động vô cùng, chị Thảo vừa cười lại vừa khóc một cách sung sướng, chị cám ơn nó rối rít và thông báo cho nó biết là chiều nay lúc nó đi học thêm ở nhà cô giáo, ở nhà chị không còn có cảm giác thèm thuốc như những ngày trước cho nên chị cũng không tự trói chân trói tay chị vào thành giường nữa. Thằng Đại vui mừng vô hạn, tối hôm ấy hai đứa không đi dạo ở đâu cả như mọi khi mà ở nhà vừa thưởng thức bánh kem vửa nhâm nhi nước ngọt nói chuyện với nhau thật vui vẻ chẳng khác gì đôi bạn thân thiết xa cách nhau lâu ngày nay mới có dịp gặp lại hàn huyên tâm sự ; tới lúc đâu khoảng mười giờ tối, chị bỗng dưng bị sốt khiến thằng em họ cứ cuống quýt cả lên, không tài nào ngủ được hết lấy thuốc cho chị uống lại dấp khăn nước nóng đắp lên trán chị và cả đêm nó cứ quẩn quanh túc trực canh chừng cạnh giường ngủ của chị mãi cho đến khi trời sáng, cũng may là hôm sau là ngày chủ nhật không phải đi học chứ nếu không chắc cu cậu nhà ta đến lớp học ngủ gật mất thôi. Lẽ đương nhiên, hành động thái độ của nó mấy ngày đầu chị Thảo cũng chưa hề để ý gì mấy, coi như đó là chuyện bình thường nhưng sau ngày chị bị bệnh, chị mới bắt đầu nghiệm ra rằng thằng em họ chú bác của chị vốn có tình cảm với chị trên mức quan hệ chị em bình thường một chút xíu giống như là chị em ruột vậy thôi chứ nếu giả sử như chị biết được nó đang thầm yêu chị chắc chắn chị phải ngã ngữa ra mà chết. Đáp lại tình cảm của nó, chị một mực yêu thương, quan tâm, chăm sóc, chìu chuộng nó từng ly từng tý một ; chị giặt cho nó từng cái áo, từng cái quần đùi và tối nào cũng vậy, chị cũng đều sang phòng nó cẩn thận giằng mùng lại cho nó đặng muỗi khỏi bay vào chích nó hoặc là đắp mền lại cho nó được ấm áp…Lúc chưa về Bà Rịa “tu tại gia” theo lệnh của bố mẹ, chị có khá nhiều bạn bè gia đình cũng giàu có, của ăn của để dư dật suốt ngày chẳng làm gì động đến móng tay, chỉ biết tụ tập chơi bời, hút xách, nhảy nhót ; khi chị bị cách ly chúng, chúng rất buồn và nhớ chị, có một lần một tên trong nhóm vô công rỗi nghề ấy xách xe máy lần theo dấu mẹ chị xuống đến tận Bà Rịa thăm chị thành thử ra, chúng biết được địa chỉ căn nhà của thằng Đại. Sau ngày đó, cả bọn gồm 5 trai 3 gái (nếu tính luôn cả chị thì gọi là nhóm Cửu quái) đã hẹn nhau đi Bà Rịa, chúng đến vào lúc thằng nhóc chủ nhà còn đang học ở trường chưa về và chẳng khác gì rồng gặp nước, mây đón gió, chị khóa cửa nhà đi theo nhóm bạn xuống du hý ở Long Hải ; thằng em họ chị đi học về chẳng thấy chị đâu, hoảng quá nó tính gọi điện báo cho bác Thân thì thời may chị lại gọi điện thoại về nói với nó rằng chị do buồn quá nên đi chơi với đám bạn tối chị mới về. Do vậy nó mới thôi không báo cho bác nó ở Sài Gòn làm gì nữa mà ở nhà cứ thấp thỏm ra vào mong ngóng chị riết từ trưa cho đến chiều, từ chiều cho đến 8 giờ đêm và đúng 21 giờ 35 phút tối hôm ấy, một cú điện thoại gọi tới nhà nó, đầu dây bên kia là giọng nói mệt nhọc của chị Thảo bảo nó tới chở chị về nhà, hiện giờ chị đang ở chổ tiệm Karaoke Mỹ Khánh ngoài chợ Bà Rịa. Chẳng khác chi có lửa đang cháy trong lòng, nó lập tức khóa cửa nhà rồi đạp xe đạp phóng đi, khi đến nơi nó thấy chị tóc tai rũ rượi, miệng sặc sụa mùi bia, quần áo nhàu nát ; vừa mới trông thấy nó, chị tỏ vẻ vui mừng đến nỗi phát khóc lên ; nó chẳng cần hỏi han chi cả chỉ vội vàng giục chị ngồi lên yên sau xe đạp để nó chở về nhà. Trong cuộc chơi cả ngày hôm nay, tụi bạn của chị Thảo có rủ rê chị hút Heroin nhưng chị kiên quyết không hút, chỉ uống bia nhưng do tửu lượng kém cho nên chị say hết biết cả đường về ; có một thằng bạn chị vốn si mê chị từ trước tới giờ thấy chị say như vậy cho nên khi bước vào Mỹ Khánh đã nháy mắt cho bọn kia qua phòng khác nhường cho nó và chị một phòng. Hắn tính đường sẽ chiếm đoạt chị nhưng do quá say bia rượu lẫn say Heroin thành thử ra hắn chỉ mới cởi được nút áo chị ra mà thôi rồi lăn quay ra giữa sàn gạch ngủ như chết chẳng biết trời hay trăng chi nữa cả ; tỉnh dậy, chị thấy nút áo mình bị bung ra hết còn thằng bạn thì nằm lê lết dưới nền phòng, trong trạng thái nữa say nữa tỉnh chị cứ ngỡ là bản thân chị chắc chắn là đã bị thằng kia xúc phạm đến tất cả rồi cũng nên. Chị liền đi xuống quầy bar xin gọi nhờ điện thoại bàn về nhà bảo thằng em đến đón mình bỏ mặc đám bạn đang say sưa nhảy nhót tưng bừng nơi lầu năm quán Karaoke, chị ngồi sau lưng nó với tâm trạng vừa vui vừa buồn và chị tự hứa thầm với lòng rằng chị sẽ hoàn toàn tuyệt giao với đám bạn quỷ quái kia, không bao giờ gặp lại bọn chúng nữa cho thêm phiền thêm não. Về đến nhà, có lẽ do ngấm bia cho nên khi mới bước lên lầu vào phòng, chị Thảo đã gục ngã nằm dài sóng xoài dưới sàn không còn biết trời trăng gì nữa cả và thằng Đại mặc dù rất hoảng nhưng vẫn cố gắng cấp cứu chị bằng cách lấy khăn dấp nước nóng chườm lên trán chị rồi nó còn lễ mễ xuống bếp pha cho chị một ly chanh nóng ít đường ; nhìn chiếc áo kiểu pull bằng vải soa màu xanh dương và chiếc quần jean chị mặc trên người có vẻ dường như đã quá dơ, tự dưng nó nảy sinh ý định thay quần áo cho chị sạch sẽ phần nào có thể làm cho chị mau chóng khỏe lại. Nó từ từ lột bỏ bộ quần áo nơi thân thể chị kể cả áo ngực cùng quần lót, lấy một cái khăn lau sạch sẽ cả người chị rồi mặc vào cho chị một bộ quần áo pijama vải màu hồng bên ngoài còn bên trong là áo ngực, quần lót sạch và mặc dầu vốn đã có ý định chiếm đoạt chị từ lâu nay được cơ hội chiêm ngưỡng toàn bộ pho tượng Thần Vệ nữ tuyệt mỹ nhưng nó lại không hề hứng thú thừa gió bẻ măng, thấy lân đốt pháo như thế này. Khoảng chừng mười lăm phút sau, chị họ chú bác ruột của nó dần dần hồi tỉnh lại, đầu tiên chị vẫn chưa hề hay biết được những gì đã được thằng em thay đổi trên người chị ; chị chỉ cảm nhận được vị ngòn ngọt chua chua ở nơi đầu lưỡi chị do khi nãy nó bón từng thìa chanh nóng vào miệng chị.
-Chị khỏe chưa? Có đói không, em nấu mì cho chị dùng nghe?
-Chị khỏe rồi. Cám ơn em, chị không đói đâu.