Những ngày qua, tuy lúc nào cũng đều mơ tưởng tới người cô ruột nhưng nó lại hoàn toàn không thể nào ngờ được rằng đêm nay trời lại mưa và nó được diễm phúc hưởng thụ, thưởng thức, chiếm đoạt tất cả những gì cô có ở bên ngoải cũng như bên trong thân thể. Mặc dù cô đã từng có chồng có con nhưng có thể nói rằng trong đêm mưa tình thứ hai này, trinh tiết của cô mới được dùng để ưu ái hiến dâng cho thằng nhóc người tình nhỏ hơn cô những mười bốn tuổi ; cái quý báu nhất đáng giá ngàn vàng mà lúc trời còn chưa mưa suýt nữa là cô đã bị gã Châu Ro láng giềng cướp mất may mà nhờ có nó cô mới giữ lại được và giờ đây cô trao tặng cho nó thì quả cũng là lẽ thường tình trong cuộc đời này thôi theo kiểu có qua được lại chứ chẳng hề có chi to tát, quan trọng. Bỗng dưng, đầu khấc dương vật nó có lẽ quá trơn tuột cho nên bị vuột ra khỏi âm đạo cô và chỉ trong chốc lát chưa đầy một phút sau, “vịt con” lại vừa giựt giựt liên tục vừa thọt đúng ngay giữa cửa mình cô rồi chui ngay vào trong chổ mà nó vừa mới rời ra ; hai cô cháu lại hoan hỉ tiếp tục thao tác giao hợp thêm một phút, hai phút rồi ba phút…Quả thật gia đình ông Thái bà Phụng mới chỉ trong vòng bốn tháng trời qua vô tình đã tự bôi tro trét trấu vào mặt nhưng họ lại hoàn toàn không hề hay không hề biết ; đầu tiên là cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai chị em ruột Phương Nam-Phương Đại, kế tiếp là giữa con trai quý tử của họ với chị họ bạn dì Thanh Linh rồi giữa nó với chị chú bác Thanh Thùy và đêm nay, lần thứ hai cuộc tình cấm ngang trái lại xảy ra giữa thằng út con họ với cô ruột Lan Chi nơi khu rẫy vắng lặng ở Suối Nghệ mà chỉ cách xa họ khoảng chừng mười hai cây số đường chim bay. Trong lúc giao hợp với cô mình, hai bàn tay thằng cháu ở phía trên cũng không ngừng tranh thủ mày mò, sờ nắn hai gò ngực cô, vòng bụng cô, vòng eo cô và đôi môi khát khao, ham muốn của nó thỉnh thoảng lại cúi xuống đặt những nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng lên trán cô, lên má cô, lên môi cô. Với tất cả sức lực bình sinh sẵn có của bản thân, hai cô cháu dần dần trao tặng cho nhau toàn bộ những gì mình có với nỗi niềm say sưa, đắm đuối, rạo rực, ngất ngây tuyệt nhiên không hề giấu giếm nhau bất cứ điều gì trong tâm hồn họ, bất cứ chổ nào trên thân thể họ. Đúng mười sáu phút đồng hồ trôi qua, dẫu muốn dẫu không thì rồi cuộc tình trời không dung đất chẳng tha giữa hai cô cháu ruột cũng phải đi đến giai đoạn kết thúc trong cảm giác khoái ngất lan tỏa khắp cả châu thân ; cả hai đều cùng tỏ ra chới với, hụt hẫng chẳng khác gì bất chợt vừa mới bị hụt chân rớt xuống vực sâu thăm thẳm rợn người. Đầu dương vật thằng cháu đang xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt chẳng khác gì keo hồ tinh bột vào sâu tận tử cung cô nó và thật chẳng hiểu sao đêm nay, tinh dịch của nó lại xuất ra quá nhiều đến đỗi như vậy, có lẽ là do sinh lực nó đã được tích tụ tràn đầy kể tử ngày kết thúc tình yêu giữa nó và chị Dung cho đến nay chăng? Dịch tinh thằng Đại dư thừa chảy tràn cả ra ngoài ròng ròng thành từng dòng từng dòng làm ướt sũng hết nguyên cả vùng bụng và hai bên đùi của hai cô cháu chẳng khác gì những dòng nước mưa đang tuôn chảy lan trên mặt đất bên ngoài lúc bấy giờ. Dương vật nó sau khi rút ra khỏi cửa mình cô ướt nhẹp như chuột lột, mềm xèo như bún và mau chóng thun nhỏ lại như trái ớt khô ; nó mệt mỏi ngồi dậy giúp cô lấy quần lót, áo ngực, áo bà ba và quần saten mặc vào một cách trân trọng, quan tâm, hòa nhã khiến cô trong lòng đến giờ phút này đây quả thực rất yêu thương, quý mến nó quá đỗi….
Trời đã ngớt mưa và cũng đã gần mờ sáng, một lần nữa hai cô cháu lại ân ái, giao hợp với nhau trong thời gian hơn một tiếng đồng hồ mới thôi, sau đó cả hai mới lò dò chui ra khỏi cái chòi chăn vịt mà người phụ nữ không hề biết mặt trong xóm đã vô tình dọn chổ sẵn cho hai người có nơi vui vầy hạnh phúc xác thịt cùng nhau ; trong khi gã dân tộc Châu Ro hiện giờ cũng đã thức dậy, đang nhâm nhi trà nóng để chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, người cô và thằng cháu dắt díu nhau lầm lũi trở về căn chòi rẫy ở ngay sát bên cạnh chòi của gã mà trong lòng cả hai lúc này đều đang rộn rã khúc hát hoan ca rạo rực, vui tươi, rộn rã hòa nhịp tiếng tình yêu muôn thuở của loài người được tạo hóa ban bố cho. Cô Chi vào bếp nấu cơm cho cả hai cô cháu ăn cho phục hồi lại sức sau một đêm tình kéo dài những hai lần ân ái nồng nàn, cháy bỏng./.
Chia tay cô Chi, dẫu lòng quá đỗi luyến lưu bịn rịn chẳng thể nào cất bước cho nổi nhưng do cô thúc giục phải trở về nhà để ngày mai đi học cho nên thằng Đại đành phải lên xe đạp trở về Bà Rịa ; suốt cả ngày chủ nhật hôm ấy, tuy lòng vẫn còn nhung nhớ người cô ruột vô hạn nhưng nó cảm thấy vui sướng, thanh thản vô cùng nên lăn ra ngủ vùi cho đến tối. Sáng hôm sau, khi đi học về, nó thấy bố nó và bác Thân-anh cả của bố ở Sài Gòn xuống đang ngồi nói chuyện với nhau trong nhà cùng một người thứ ba nữa đó là chị Nguyễn Lâm Bích Thảo-con gái út của bác ; trong khi dùng cơm, nó nghe bác nó bàn bạc cùng bố là sẽ tạm gửi chị Thảo tại đây trong thời gian khoảng hai ba tháng gì đó để cai nghiện heroin. Ông Thái đồng ý ngay và ông dặn thằng con trai út của ông ở nhà phải luôn ngó chừng chị, không cho chị ấy ra khỏi nhà nữa bước, không cho chị ấy liên lạc với bất kỳ ai bằng điện thoại, giả sử như có chuyện gì thì gọi điện báo ngay cho ông hoặc bác Thân biết ngay để xử lý. Ngay chiều hôm ấy, bác Thân quay trở về Sài Gòn và ông Thái cũng lên đường về Phước Hải để chuẩn bị cho chuyến tàu ra khơi câu mực tối nay vậy là chuyện tình của con trai ông bắt đầu mở sang một trang mới nghĩa là nó sắp sửa ghi thêm tên chị Thảo vào danh sách người tình của nó ở hàng thứ năm. Vốn là một cô gái từ lúc được sinh ra cho đến lúc lớn lên ở chốn đô thành sa hoa tráng lệ, chị được thừa hưởng cảnh giàu sang phú quý, không làm gì động đến móng tay lại ăn trắng mặc trơn thành thử ra tính tình chị có phần nào hơi trái khuấy một chút ; bởi vì nguyên nhân trên cho nên mới hết lớp mười một, chị đã bỏ học theo bạn kết bè đàn đúm và gần hai tháng nay, chị bị sa chân vào mạng lưới heroin mà luôn luôn sẵn sàng giăng bủa lấy cuộc đời của bất kỳ người trẻ tuổi nào. Chị vẫn khỏe mạnh như mọi người bình thường khác, không hề tỏ ra đau đớn, bệnh hoạn gì cả duy mỗi ngày chỉ có khoảng hai tiếng đồng hồ từ ba cho đến năm giờ là chị lại vật vã, lên cơn chẳng khác gì người bị bệnh động kinh ; thời điểm ấy, thằng Đại phải giúp chị bằng cách cột cả hai tay lẫn hai chân chị vào thành giường trong phòng chị Nam ở trước kia để ngăn không cho chị lao ra khỏi nhà đi kiếm thuốc. Bệnh nghiện ma túy của chị còn nhẹ, chỉ là hít heroin bột mà thôi chứ chưa đến nỗi phải tiêm chích cho nên chỉ cần qua năm giờ chiều là chị bình thường trở lại như kẻ vừa mới dứt cơn sốt rét và qua ba ngày sau, bác Thân gọi điện thoại xuống hỏi thăm tình hình sức khỏe của chị, bác bảo thằng cháu là buổi tối dẫn chị đi lòng vòng đâu đó cho chị được thanh thản, thoải mái sau một ngày xiềng xích tù túng. Từ tối hôm ấy trở đi, tối nào cũng vậy, cứ khoảng bảy giờ là thằng con ông Thái lại dắt xe đạp ra khỏi nhà chở chị đi dạo phố, ăn chè thỉnh thoảng hai chị em lại rủ nhau đi xem phim, xem đại nhạc hội…và sau những cuộc đi chơi cùng chị trở về, thật chẳng biết tự khi nào mà hình bóng chị lại bắt đầu len lỏi vào trong những giấc mơ tuyệt đẹp của nó mỗi khi nó ngủ. Quả thật, giả sử như là một người khác đi nữa thì họ cũng không thể nào làm ngơ trước nhan sắc tuyệt trần của chị Thảo, một nhan sắc mà khó có bất kỳ người con gái ở thành phố nào có thể so sánh ngang bằng cho được chứ đừng nói chi là nó-một thằng con trai đã từng có thành tích tình ái với tất cả bốn người phụ nữ tuy là nó mới có mười một tuổi đang theo học lớp sáu. Mái tóc chị uốn lọn xiton trãi dài đến giữa lưng nhuộm một màu vàng hoe tựa hồ mái tóc một cô gái người Đan Mạch bồng bềnh, óng ả, mềm mại và mượt mà, êm ái như nhung ôm lấy khuôn mặt trái xoan tràn đầy nét nữ tính, thánh thiện mang dáng vẻ dễ thương, hiền lành của một con poupee ; vầng trán chị thấp nhưng vốn đã được sớm bù lại bởi hai hàng chân mày đậm nằm vắt ngang chẳng khác chi hai con tằm nằm trên cặp mắt bồ câu to tròn, đen láy, long lanh ngời sáng vút cong hai hàng mi lá răm sắc lẽm như dao cau sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim của bất kỳ gã đàn ông con trai nào si tình. Hai mươi mốt tuổi đầu, chị sớm được tạo hóa ban cho một thân thể đầy đặn, nở nang, hấp dẫn và khêu gợi làm sao ; từ hai bờ vai mềm mại, vầng lưng tôm quyến rũ đến hai gò ngực vun tròn xuống tới vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả rồi từ cặp đùi săn chắc, cặp giò thon dài cho tới tận cùng là đôi bàn chân trắng nõn, nuột nà chị Thảo quả xứng danh là Tây Thi hoàng hậu hoặc Thái Bình công chúa của thời đại tuổi teen trẻ trung, tràn trề nhựa sống. Bởi lẽ từng trãi qua tám cuộc tình với bốn người phụ nữ ruột thịt hay là bà con thân thích (chị Nam, chị Linh, cô Chi, chị Dung) cho nên con mắt thằng Đại quan niệm thế nào là cái đẹp đã vốn rất phát triển thật phong phú, nó cảm nhận được rằng chỉ có chị Thảo là người con gái đẹp nhất, đẹp hơn cả chị Nam lẫn chị Dung và rồi thế là, những toan tính về một cuộc tình mới mẻ tự nhiên bắt đầu sinh sôi nảy nở bên trong tâm hồn, khối óc nó khiến cho đôi lúc nó cảm thấy quả là hồi hộp, bâng khuâng, thẫn thờ, xao xuyến, bồi hồi vào mỗi buổi tối đạp xe chở chị đi dạo phố. Những cảm giác rung động tình yêu đầu đời lúc vô tình chạm vào vai, vào bàn tay người chị chú bác khiến cho nó khó có thể nào trốn tránh nổi một cuộc tỉnh loạn luân tội lỗi mới mẻ nữa sắp sửa manh nha chực chờ cơ hội thuận lợi để mà sinh sôi nảy nở trong cuộc đời đầy rẫy đau thương này. Phải nói rằng nó đang chờ đợi cơ hội chứ thật tình mà nói, nó chẳng hề dám tỏ tình với chị bẳng cách viết thư như trước kia nó đã từng thực hiện với chị Linh, chị Dung vì trước chị Thảo, nó cảm thấy sờ sợ e dè làm sao ấy tuy rằng chị vẫn tỏ ra hiền hậu, dịu dàng với nó ; nói ra bằng lời ư, thế thì chỉ có nước chết mà thôi, à phải rồi nếu không viết thư, không ngỏ lời thì cố gắng dùng mọi hành động để cho chị có thể hiểu được con tim của nó, nó suy đi nghĩ lại rồi cuối cùng đành phải chọn giải pháp như vậy. Vậy là mặc dủ mấy ngày qua nó chăm sóc cho chị một cách đàng hoàng, tử tế nhưng từ dạo ấy trở đi thì nó lại càng tỏ ra đặc biệt quan tâm chìu chuộng chị nhiều hơn lúc trước ; cứ sáng ra, khi chưa đi học, nó đạp xe đi mua đồ ăn sáng về cho chị dùng, không cần chị nhờ nó cũng tự động vào phòng chị dắt mùng lên, gấp mền, xếp gối lại gọn gàng ngăn nắp đâu vào đấy.