Chị Nam

Dẫu sao thì đó cũng là ông hàng xóm của mình, tuyệt nhiên hoàn toàn không hề nghi ngờ gì về cái mưu mô đen tối của gã đang nhắm vào mình cho nên cô liền đứng lại vì tưởng rằng gã có chuyện gì cần mình giúp đỡ.
-Có chuyện gì vậy chú?-Cô hỏi

Gã bước tới đứng trước mặt cô, tháo cái gùi bỏ xuống rồi đặt cây mác ngay bên cạnh, gã dáo dác nhìn xung quanh thì chỉ thấy toàn là rẫy bắp, rẫy khoai mì chứ không hề có lấy một bóng người và màn đêm đang dần buông xuống, có lẽ trời đang chuyển mưa nên gió cứ mãi xào xạc thối ; thật quả là cơ hội ngàn năm có một tạo điều kiện thuận lợi cho gã chiếm đoạt cô gái.
-Có chuyện gì vậy chú?-Cô lập lại câu hỏi.

Trong phút chốc, chẳng khác gì cơn lốc, gã nhào tới ôm chặt lấy cô rồi đè ngửa cô nằm xuống ngay trên thảm cỏ ; cũng chỉ nháy mắt, cô đã hiểu ngay sự tình mà không cần phải nghĩ suy, miệng vừa la thất thanh “cứu tôi với! cứu tôi với”cô vừa vận dụng hết tất cả sức lực bình sinh của mình ra để chống trả lại gã đàn ông người Châu Ro đang nổi máu dâm tặc với cô. Cô Chi lúc này mặc trên người chiếc áo bà ba bằng vải phin trắng cùng chiếc quần saten đen láng mượt, chẳng bao lâu tất cả năm hột nút bóp nơi áo cô đểu bị gã giựt rời ra ; cô cuống cuồng dùng hai bàn tay che áo giữ lại, mùi thuốc lào lẫn lộn với mùi rượu, mùi mồ hôi tỏa ra từ nơi khuôn mặt gã dân tộc khi gã đang ngấu nghiến hôn vùi vào tóc, vào cổ, vào má, vào miệng cô khiến cô tỏ ra thực sự kinh tởm muốn nôn mửa và cô cảm thấy khiếp sợ vô cùng. Xung quanh thật yên ả vắng lặng, không hề có lấy một bóng người qua lại thì làm sao có vị anh hùng nào mà hay biết được tình cảnh cô thế của cô để mà đến giải cứu cho cô thoát khỏi tay con quỷ dâm dục bây giờ đây? Mặc dù cô không còn sức la nữa nhưng cô không hề khuất phục gã, cô vẫn vùng vẫy, dãy dụa, cào cấu lên khắp mặt gã và tuy thế cô vẫn không tài nào kiềm chế được nỗi khao khát xác thịt của gã trái lại dường như còn làm tăng thêm hứng thú cho gã thì phải? Gã dân tộc mặc trên người bộ quần áo lính bộ đội đã cũ, đã sờn mòn và trong nỗi khoan khoái bởi cái mùi hương da thịt tỏa ngát từ thân thể một người phụ nữ hãy còn trẻ tuổi, khỏe khoắn, nở nang khêu gợi, gã càng lúc càng điên tiết càng hăng hái, dũng mãnh chẳng khác gì con hổ đói, không hề sợ mang tội cưỡng hiếp được quy định bởi bộ luật hình sự ; vấn đề chính ở đây là gã chẳng cần phải yêu đương, làm tình và ân ái chi với cô cả mà là làm sao hắn xuất tinh ra được mà thôi. Cho nên lúc này đây, hai bàn tay lực lưỡng thô bạo của gã chưa chi đã nhanh chóng tuột cái quần saten cô mặc trên người xuống tới hai đầu gối cô, sau đó tuy vẫn còn trơ lại cái quần lót bên trong của cô nhưng chưa gì mà gã đã lật đật cởi khuy quần, kéo phermature móc dương vật gã thòi lòi ra ngoài. Cô thằng Đại tuy đã từng có chồng và cô cũng khá nhiều lần làm tình với chồng, mới đây khi còn làm quản gia ở nhà thằng cháu –con của anh ruột cô, cô cũng trãi qua một đêm ân ái, giao hợp với nó cho nên “của quý”đàn ông đối với cô quả thật chẳng hề lạ lùng gì thế nhưng cô vẫn hết sức vô cùng kinh ngạc, gớm ghiếc khi bàn tay cô mới vừa đụng phải dương vật của gã đàn ông người dân tộc Châu Ro kia ; nó không những vừa dài vừa to vừa cứng lại cong cong, đen đủi đũi chẳng khác gì cái điếu cày cứ vậy mà chọt tới chọt lui vào đùi vào háng cô khiến cô sợ hãi đến tột độ tưởng chừng như không còn nỗi sợ hãi nào trên thế gian này có thể so sánh cho nổi. Lúc này thời may, thằng Đại sau khi đi được hơn 300m bỗng nó nhận ra là đã đi lạc đường cho nên vội vội vàng quay trở lại ngã ba rồi rẽ trái ; tuy trời tối nhưng nó vẫn nhanh chóng phát hiện ra có hai người đang vật lộn với nhau dưới thảm cỏ và một trong hai người đó là người cô thân yêu của nó. Mặc dù nó không biết là cô nó đang bị hiếp dâm nhưng linh tính cho biết rằng cô nó đang gặp hiểm nguy, nó lật đật bỏ xe đạp rồi lượm ngay một cái gốc tre khá bự chạy đến bổ vào lưng vào đầu gã Châu Ro. Bị tấn công bất ngờ từ phía sau, gã đau điếng buông con mồi ngon ra rồi lăn qua một bên, gã nhác thấy thằng cháu cô ta là người đánh mình và đang phốc lên chiếc xe đạp tuôn chạy vào một con đường đất nhỏ ở giữa rẫy bắp ; gã nháo nhào ngồi dậy phóc chạy rượt theo thằng nhóc trong khi đó, cô Chi cũng vừa mới kịp nhận ra vị anh hùng giải cứu cho cô chính là thằng cháu –người tình của cô, cô tranh thủ sửa lại quần áo và chạy theo hướng hai người một trẻ một già. Chạy một quãng khá xa, khi đến một ngã ba, trời xui đất khiến làm sao mà nó lại quẹo phải còn gã đàn ông dâm tặc kia rượt nà phía sau tuy khá rành đường đi nước bước nhưng do lố đà gã cứ tuôn chạy thẳng rồi rớt tùm xuống một con suối. Cô chạy sau theo sát nó, vửa chạy vừa gọi ; nghe tiếng cô, ở phía trước nó ngừng xe lại chờ cô, nhanh như sóc cô ngồi lên yên sau chiếc xe đạp rồi bảo nó cứ chạy tiếp đừng có ngừng lại. Lúc bấy giờ, mưa đêm đã bắt đầu rơi rớt từng hạt từng hạt báo hiệu một trận mưa thật lớn sắp sửa từ trên trời đổ trút xuống ; bất chợt cô ngó thấy có ánh đèn dầu vàng vọt le lói phát ra từ một cái chòi chăn vịt nhỏ bé thấp lè tè nằm trên một cái doi đất ở gần giữa cái hồ nước khá rộng, cô liền bảo nó chạy ra đó núp mưa. Khi nó cầm lấy hai ổ bánh mì nơi giỏ xe (may mà lúc lâm trận anh hùng cứu nạn giải thoát mỹ nhân khỏi tay cuồng dâm tàn bạo, hai ổ bánh mì không rớt mất), dựng xe bên ngoài rồi cùng cô chạy vào chòi thì mưa rào rào từ hướng bắc kéo đến rùng rùng ; bên trong chòi chẳng hề có ai và cũng chẳng có thứ tài sản gì cả ngoại trừ một cái chõng đóng lại bằng những thân tre đập dập trên trãi sẵn một manh chiếu hoa cạp điều sờn mòn cùng một cái mùng đã mốc xỉn giăng bốn góc, một đầu chõng có một cái mền mỏng màu cứt ngựa gấp lại tử tế. Lẽ đương nhiên, cả hai cô cháu từ trước đến giờ chưa hề biết đến cái chòi chăn vịt này, họ ngồi xuống chõng rồi thằng cháu lấy bành mì ra mời cô ; hai người do chưa ai ăn uống buổi tối cho nên hai ổ bánh mì quả là một bữa ăn quý hóa, sang trọng của họ. Sau khi ăn xong, hứng nước mưa uống cho đỡ khát khô cổ họng, cô và cháu đều cùng cảm thấy buồn ngủ vô cùng sau cơn trốn chạy mệt nhoài ; cả hai đều thừa biết rằng cái chõng trong chòi này một trăm phần trăm chắc chắn sẽ là chổ ngủ qua đêm của họ bởi vì mưa lớn như thế này thì làm sao có thể đi về chòi rẫy cho được.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76Next page
Back to top button