Lẽ đương nhiên là nó không bao giờ biết được là ly rượu dâu mới đây chị mời nó uống lại chứa một chất thần dược kích thích vô cùng mạnh mẽ và từ nãy đến giờ, do đã nạp thần dược vào người cho nên bản chất nó vốn đã ham muốn, khao khát chị lại càng cảm thấy khát khao, ham muốn chị hơn cả bội phần. Sau phút mất hứng, khi đã cùng chị bắt lại nhịp ân ái, ngọn lửa dục tình tiếp tục bừng lên mãnh liệt đầu tiên là ở dưới xương cùng rần rật chạy dọc theo cột sống lên đến trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa đi khắp tứ chi và cả châu thân. Hai chị em, con chị được ví như bó rơm còn thằng em tượng trưng cho mồi lửa, thời gian trước rơm và lửa còn để cách xa nhau cho nên chẳng hề có chuyện gì xảy ra nhưng lâu ngày, rơm với lửa gần gũi nhau ngay lập tức lửa bén vào rơm sau đó thì làm gì có chuyện gì xảy ra nữa ngoài chuyện rơm bùng cháy lên dữ dội. Hai chị em biết rằng chỉ còn vỏn vẹn khoảng chừng 8, 9 tiếng đồng hồ nữa thôi thì bình minh sẽ ló dạng, khi ấy nó trở về căn nhà cô độc ở Bà Rịa và chị quay lại Long Điền để làm lễ rước dâu ; vào thời điểm ấy cho dù có phép màu đi chăng nữa thì hai chị em cũng không thể nào thay đổi được giây phút chia tay trọng đại đáng nhớ ấy vậy thì hiện tại thôi thì cứ yêu nhau được phút nào hay phút đó, đừng quan tâm đến mọi chuyện trên trời dưới đất chi nữa. Thật vậy, chị Linh và thằng Đại lúc bấy giờ hai chị em không còn nhớ được gì cả, chúng đã quên hết mọi điều, quên gia đình, bố mẹ, chị em…, quên cả mối quan hệ chị em bạn dì ruột giữa hai đứa ; chúng chỉ còn biết, còn nhớ đến mỗi một điều là chúng đang yêu nhau, ân ái và làm tình với nhau chỉ có thế mà thôi. Lẽ ra lúc còn ở nhà, chị tính thay bộ áo dài cưới chị mặc bằng bộ đồ khác nhưng do chị nghe theo lời chỉ dẫn của bà bác sỹ đông y đó là tìm hết đủ mọi cách để kích thích thằng em từ mái tóc, mùi thơm, y phục,…bởi vậy cho nên chị vẫn mặc nguyên bộ áo dài cưới và chính vì vậy mà từ lúc mới bắt đầu lâm trận quả thật là chị thấy nó tỏ ra phấn khích một cách dữ dội khi ân ái, làm tình với chị. Lúc này, nó bắt đầu thử một thử thách mới đó chính là tháo cởi lớp vài đầu tiên trên thân thể chị đó chính là chiếc áo dài cô dâu chị đang mặc, lần đầu tiên nó đương đầu với một loại y phục mới lạ và do đó nó cứ loay hoay không biết nút áo được đơm ở đâu để mà cởi ra? Phải một lúc lâu sau, thằng bé ngáo ộp-người tình của chị mới phát hiện ra hai hột nút bóp nhỏ bé nơi cổ áo chị tiếp theo đó là một hàng nút bóp chạy xéo từ cổ xuống vai, lòn qua dưới nách rồi chạy dọc hông bên phải chị ; cứ thế nó tháo từng hột nút này đến hột nút khác một cách khá dễ dàng và cuối cùng có tất cả mười hột nút lần lượt bị tháo bung ra ngọt xớt. Lẽ ra cái đặc ân được cởi áo chị là chị phải ưu tiên dành cho vị hôn phu người xứ Lạng của chị vào cái đêm tân hôn khi chị về đến nhà chồng kể từ ngày mai lận cơ nhưng vì tình yêu chị đã trót lỡ trao tặng cho thằng em bà con bạn dì trước anh cho nên chị đành phải dành phần ưu đãi này đặng nó được hưởng thụ, thưởng thức. Sau khi cởi xong hết tất cả nút áo của chị rồi, nó trãi rộng vạt thân áo dài trước từ bên tay phải chị sang bên tay trái chị, trong lúc chị không ngớt run rẫy và quằn quại thì nó vẫn không quên ngắm nhìn từng lớp da thịt mơn mởn, trắng hồng như tuyết dưới ánh sáng mờ mờ huyền ảo của ngọn đèn dầu nhỏ đặt trên chiếc bàn tròn gần đó. Giống như đêm trước, đêm nay chiếc áo ngực màu hồng chị Linh mặc cũng chính là loại có hai cái móc cài ở phía trước nơi giữa hai bầu vú chị, thứ áo này rất là dễ cởi ; do vậy chỉ với một thao tác nhanh chóng, gọn gàng trong nháy mắt, hai bàn tay thằng Đại đã tháo xong hai cái móc cài bằng nhôm ấy và chiếc nịt vú chị lập tức không còn bó sát vào người chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tiếp theo đó, chị bắt đầu khẽ nghiêng người sang phải lại nghiêng người sang phải giúp thằng em cởi hai vai áo cũng như lưng áo chị xuống. Sau đó, chị cử động co duỗi hai cánh tay, hết cánh tay phải đến cánh tay trái tạo điều kiện thuận lợi cho thằng em chị tuột cởi hai ống tay áo chị xuống ; chỉ vài giây sau đó, nó đã cẩn thận gấp chiếc áo dài cùng với áo ngực của chị đặt lên trên mé đầu giường cho khỏi bị rớt xuống đất. Mới cách đây không lâu, tại nhà ở Bà Rịa, nó đã được dịp thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt hoàn toàn hai bầu vú con gái trinh nguyên của chị nhưng đêm nay, mặc dù cũng chính là hai bầu vú ấy nhưng nó lại tỏ ra quá đỗi phấn khích, ham muốn, khao khát một cách lạ thường chẳng khác gì người khách bộ hành đi trên sa mạc được trời ban cho cơn mưa rào ; chung quy cũng tại vì ly rượu “giao bôi”nó vừa uống lúc nãy với chất thần dược tăng sinh lực và khả năng sinh lý cơ thể đang tung hoành ngang dọc tàn phá trái tim non nớt, ngây thơ của nó. Thằng Đại chậm rãi cởi mở lần lượt hết năm hột nút ốc nơi chiếc áo chemise trắng cũ nó đang mặc, cánh tay phải nó quặt ra sau lưng tuột cởi ống tay áo bên trái rồi sau đó lại làm ngược lại nghĩa là cánh tay trái cởi tuột ống tay áo bên phải rồi nó cầm áo để chồng lên chiếc áo dài cưới của người chị họ. Đêm thật là yên vắng, tĩnh mịch, tuyệt nhiên không hề có bất cứ một tiếng động hay một âm thanh nào khác ngoại trừ tiếng côn trùng giun dế lập thành dàn hợp xướng của thiên nhiên cùng hòa âm bản nhạc giao hưởng tình yêu hòa trong tiếng thở hai chị em hổn hển trao tình gửi yêu cho nhau trong căn chòi hạnh phúc nồng nàn, đắm say. Do hai chị em cứ lộn lại lăn qua trên chiếc giường sạp cho nên thỉnh thoảng những cây thanh giường lại khẽ kêu kẽo kà kẽo kẹt ; chiếc đèn dầu nhỏ đặt trên bàn đôi khi bị gió luồn vào nên ánh sáng tỏa ra lại lung lay, mờ mờ như là sắp tắt và hiện tại thì thằng em đã cúi xuống lần miệng ngậm nút lấy nút để đầu núm vú bên phải người chị họ của nó rồi thì bàn tay phải nó cũng không thể nào quên lần lên sờ soạng , mày mò, nắn bóp bầu vú trái còn lại của chị. Xin nói một chút về vị hôn phu xứ Lạng của chị Linh, anh ta năm nay hai lăm tuổi làm nghề kiến trúc sư, diện mạo anh ta tuy không đẹp trai mấy nhưng cũng chẳng đến nỗi nào khó coi, vóc dáng vừa phải không mập cũng không ốm ra vẻ con nhà lao động đồng áng quê mùa ; tính tình anh vui vẻ, xởi lởi, hay nói hay cười và trông anh ta có vẻ rất yêu thương vị hôn thê của anh mặc dù mới gặp gỡ, quen biết chị lần đầu tiên. Tuy gia đình anh vốn nghể làm ruộng quanh năm suốt tháng đầu tắt mặt tối nhưng anh ta hứa với chị là khi về làm dâu sẽ bảo đảm cho chị chỉ làm nội trợ trong nhà thôi chứ không bao giờ để chị ra đồng làm việc sợ chị khổ chị cực ; ấy vậy mà mới chỉ vừa xong lễ vu quy ở nhà gái là chị đã quay ngoắt 1800 phản bội anh để đi ngoại tình cùng với thằng em họ bạn dì của chị hãy còn con nít chưa ráo máu đầu. Đêm hôm trước, có thể nói đó chính là lỗi của thằng em lôi kéo chị vào vòng oan nghiệt của ma dâm quỷ dục nhưng còn đêm nay thì sao, lỗi của ai đây ; chắc chắn phải là của con chị mà thôi bởi vì chính chị cố tình suy nghĩ, sắp đặt cả về thời gian cũng như địa điểm cho hai chị em ân ái, làm tình với nhau và sau khi dự tính kế hoạch, chị hoàn toàn dứt khoát quyết tâm thực hiện cho bằng được những gì mà chị đã vạch ra trong đầu. Tội lỗi của chị còn nặng nề hơn đó là chị còn mua thuốc kích thích sinh lý pha vào rượu cho thằng em uống để nó được mạnh mẽ hơn, phấn khích hơn trong ái ân và việc ấy còn nhằm một mục đích quan trọng cuối cùng là giúp cho nó một chút nữa đây giao hợp với chị sẽ trọn vẹn hơn, thỏa mãn hơn đến tận cùng chứ không sớm thất trận đầu hàng như đêm hôm trước. Phải nói rằng trong đêm tình đầu tiên của hai chị em, khi vào giây phút giao hợp, vì đã trót thương yêu nó cho nên chị thực sự hụt hẫng, ngỡ ngàng vô cùng vì thằng em quá yếu sức như vậy ; chị không trách cứ nó bởi vì dẫu sao dù muốn dù không thì nó vẫn là một thằng bé trai mới có mười một tuổi trình độ văn hóa lớp sáu chưa xong, bởi vậy tuy là nó có rành rõi đến mấy đi nữa nhưng làm sao mà nó có thể tương đương một người lớn từng trãi cho được. Mục đích chủ yếu của chị Linh đêm nay là trao tặng “cái nghìn vàng” của chị cho thằng Đại-người tình bé nhỏ yêu thương của chị chứ nếu không thì sau này chị sẽ hối tiếc muộn màng bởi lẽ đối với người chồng xứ Lạng chẳng qua là do gia đình sắp đặt theo kiểu cách “áo mặc sao qua khỏi đầu” chứ chị chẳng hề yêu thương anh ta một chút nào cả. Với thằng em họ bạn dì, dẫu sao thì tuy còn nhỏ tuồi nhưng nó vẫn biết yêu thương chị, nhớ nhung về chị, lo lắng cho chị và dù gì đi nữa, hai chị em đã từng có với nhau một đêm ân ái ở căn nhà vắng lặng, yên tĩnh ở Bà Rịa cho nên nếu chị không yêu thương nó, không trao tặng cho nó những gì chị có thì quả là quá ư phũ phàng. Kể từ ngày mai trở đi, về nơi đất khách quê người dẫu cho có phép thần thông quảng đại đi chăng nữa cũng chưa chắc gì gặp được nhau chứ đừng nói chi đến chuyện yêu đương, ân ái do đó, đêm nay nỗi niềm hạnh phúc sung sướng vô biên càng lúc càng tăng cao tưởng chừng như là cơn sóng thần đang trào dâng vào quần đảo hoa anh đào Nhật Bản, chị thực sự nghẹn ngào và thổn thức.