Nói xong, nó mới sực nhớ ra rằng chị Kim Anh đã say bí tỉ rồi thì làm sao mà nghe nó nói được chứ ; sau khi gạt chống xe đàng hoàng cẩn thận rồi, một tay nó vẫn ôm giữ người chị còn một tay mò từ nơi ngực xuống đùi chị để kiếm chìa khóa cửa trong túi áo hay túi quần chị. Phải mất một lúc lâu sau, bàn tay phải của Lợi mới móc được cái chìa khóa Yati để sâu trong túi quần phải của chị Kim Anh rồi tiếp đó, nó khóa cổ xe lại, dìu chị xuống xe, bước vài bước đến cửa và dùng chìa khóa mở cửa. Chỉ cần kéo cánh cửa sắt rộng khoảng 0,5m là nó ôm chị Kim Anh lách người bước vào trong vì cả nó lẫn chị không ai mập mạp, to con cả ; việc đầu tiên là tạm thời nó dìu chị ngồi xuống ghế salon nơi căn phòng khách tranh tối tranh sáng bởi ánh sáng vàng vọt của ngọn đèn đường hắt vào. Vì căn nhà hai chị em thằng Long đã quá quen thuộc với Lợi nên dẫu không thấy đường, nó vẫn đàng hoàng biết công tắc đèn ở vị trí nào để bước đến bật lên. Đèn vừa sáng rực lên thì cũng vừa lúc đó, chiếc máy điện thoại đặt trên tủ buffe cạnh tivi bỗng réo vang inh ỏi khiến nó phải giật cả mình. Nó nhủ thầm :
-Hổng biết ai gọi vậy kìa? Có lẽ là thằng Long? Được, mày về đây lo cho chị mày đi chứ.
Nó bước đến nhấc máy điện thoại thì ra chị Ba Hường gọi cho nó. Nó nghe giọng chị nhỏ nhẹ trong máy :
-Út đó hả? Chị Anh sao rồi?
-Chỉ say quắc cần câu hết biết gì luôn rồi,
-Vậy em pha chanh nóng cho chỉ uống giã đi! Nhanh đi! Có gì ngủ lại cũng được.
Lợi bực mình, cúp máy, nó nhủ thầm “tối nay tưởng được ngủ sớm cho đỡ mệt khi không lại rước họa vào thân như thế này? Rõ khổ!”. Tuy càu nhàu nhưng nó lại bắt tay vào việc ngay, đầu tiên nó ra mở rộng cánh cửa sắt rồi dắt chiếc xe Honda Dame của chị Hường vào nhà và khóa cổ lại cẩn thận. Nó vừa kéo cánh cửa, bóp ổ khóa rồi quay lại thì hỡi ôi, chị Kim Anh nằm trên ghế salon đang nôn thốc nôn tháo tất cả những gì có trong dạ dày mình ra cả quần áo và nền gạch bông. Lợi cảm thấy tối tăm mặt mũi, tỏ ra gớm ghiếc vô cùng nhưng nghĩ tới nghĩ lui vì hiện giờ chỉ có mỗi mình nó trong nhà, nếu nó không dọn thì ai vào dọn đây? Thấy chị Kim Anh ngừng nôn và nằm im thở dốc, nó ra nhà sau mở đèn rồi lể mễ xách thùng nước, cầm cây lau nhà và năm sáu cái giẻ kèm theo cái thau không cũng như nước Comfort. Nó vừa hốt vừa thấm chất dơ đổ vào thau, sau đó dùng cây lau nhà vắt nước Comfort thơm lừng để tẩy uế nền gạch ; chừng bốn năm phút sau là nó đã hoàn thành, dọn dẹp đồ đạc ra nhà sau. Tiếp đó, vì thấy quần áo chị Kim Anh đã dơ nên Lợi nghĩ phải lau rửa và thay quần áo cho chị ; nó tót lên lầu vào phòng chị, vừa huýt sáo vừa lấy khăn tắm cùng một bộ quần áo đồ bộ vải xanh dương bông chấm trắng cũng như áo ngực, quần lót. Khi trở xuống, nó vô bếp mở nắp bình thủy dấp ướt gần nữa chiếc khăn rồi đon đả bước lên nhà trên ; thật bình thản, nó lần cởi bỏ chiếc áo chemise màu mỡ gà và chiếc quần jin ra khỏi thân thể chị Kim Anh kể cả áo ngực cùng quần lót. Lợi khéo léo, nhanh nhẹn dùng khăn lau khắp người chị, mặc quần áo mới sạch cho chị thật gọn gàng, chu đáo với tinh thần, đầu óc tuyệt đối hoàn toàn trong sáng, không hề bị ám ảnh chút xíu nào cả bởi ma dâm quỷ dục.
Nó đem quần áo dơ của chị thằng Long ra nhà sau, xả nước sơ rồi bỏ vào máy giặt ; tiếp đó, nó mở tủ lạnh tìm một trái chanh cắt đôi, vắt nước cốt vào một cái ly, cho thêm chút xíu đường rồi rót nước nóng vào quậy đều lên bằng cái muỗng café. Sau khi nôn xong, lại được Lợi lau người, giờ thì nhấm nháp vị nước chanh chua chua ngọt ngọt thấm dần vào cổ họng nên chị Kim Anh dần dần khỏe lại và không khó khăn mấy, chị đã nhanh chóng nhận ra người chăm sóc, đỡ đần chị nãy giờ không ai khác đó chính là Lợi, thằng bạn thân của thằng Long-em út chị. Trái tim chị lúc này thật sự cảm động trước tấm lòng tốt đẹp của thằng nhóc mười bốn tuổi lẫn lộn xót xa khi mới vừa bị người tình phụ bạc (dĩ nhiên là Lợi chưa hề biết gì về thông tin này của chị cả), chị im lặng không nói chi cả mà chỉ có những giọt nước mắt lăn tròn trên hai gò má chị ; tuy rất ngạc nhiên nhưng vì phép lịch sự, tế nhị nên Lợi chẳng dám đụng chạm mặc dù rất muốn biết nguyên nhân vì sao chị lại ra nông nổi thế kia? Khi đã uống gần nữa ly chanh nóng, chị Kim Anh lắc đầu thôi không uống nữa, chị ngồi dậy rồi đứng lên nhưng bất chợt chị cảm thấy đầu óc quay cuồng, đứng không vững chút xíu nữa là quỵ xuống may mà có nó đỡ kịp, nếu không thì…..
-Chị muốn lên phòng nghỉ hả? Để em đỡ chị đi.
-Em giúp chị nhé! Tối rồi nếu không về được, em cứ vào phòng thằng Long mà ngủ.
Chị Kim Anh mệt mỏi dựa sát vào người Lợi, quàng cánh tay phải chị qua vai nó ; đỡ lấy người chị, nó lần bước dìu chị xuống nhà sau rồi lên thang lầu. Bên trong nội thất nhà thằng Long, dưới trệt và trên lầu được thiết kế tương đồng nhau gồm có một phòng làm việc – giải trí gồm sách báo, tivi chung nhau cùng hai phòng ngủ ở sau, một phòng của chị gái và một phòng dành cho em trai. Lúc nãy đây vào phòng chị để lấy quần áo rồi thay cả cho chị, Lợi cảm thấy rất là bình thường, tự nhiên nhưng thật chẳng hiểu sao hiện giờ ôm sát chị vào người trong căn phòng nhỏ bé, kín đáo dìu dịu màu ánh sáng màu xanh dương của chiếc đèn ngủ lại thoang thoảng mùi son phấn, mùi nước hoa, mùi da thịt tỏa ra từ thân thể chị khiến cho nó chỉ trong giây phút ma xui quỷ khiến, nó bỗng cảm thấy ham muốn một cái gì đó tuy vô hình vô dạng nhưng rõ ràng trước mắt. Đó chính là thân xác một người con gái hai mươi lăm tuổi, chị của một thằng bạn thân, liệu có nên…chăng? Trong phòng chị Kim Anh, ngoài chiếc tủ quần áo bằng nhôm màu trắng bạc ra, còn có một chiếc giường cẩm lai kích cỡ 1,6m trên trãi tấm nệm dày khoảng 10dm phủ lớp drap cũng màu xanh dương ; có lẽ do không có muỗi nên không giăng mùng, chỉ có một cái gối tai bèo và một cái mền con rồng đặt ở mé đầu giường. Bao nhiêu đó thôi cũng đủ kích thích, hưng phấn và đánh thức con lợn lòng đang ngủ say trong người Lợi, một thằng nhóc tuy mới có mười bốn tuổi nhưng đã từng trãi qua mười mối tình say đắm ; do vậy thì đêm nay, nó làm sao có thể dễ dàng vượt qua được cái bẫy tình này chăng? Còn chị Kim Anh tuy chị chưa nghĩ ngợi lung tung, méo mó gì cả nhưng thực ra, lúc này phải nói rằng chị cảm thấy rất cô đơn một cách dữ dội và xung quanh chị tuyệt đối hoàn toàn không hề có ai có thể chia sẽ với chị ngoại trừ thằng nhóc bạn của em út chị khi anh Cường-anh chàng bác sĩ quen biết chị bấy lâu nay đã ôm cầm sang thuyền khác mua vui. Giữa lúc này đây, Lợi đang chờ đợi ở nơi chị một tín hiệu đèn xanh cho phép nó đi tới, chị thì lại mong mỏi một cách vô thức từ nó một cái gì đó thật khó hiểu ; bàn chân chị bị chuột rút khiến chị đứng không vững, mất thăng bằng sụm xuống và chị lôi luôn cả thằng nhóc té ngồi xuống giường nệm. Do thất thần không lường trước được nên nó úp vùi cả mặt nó vào mái tóc dài sau gáy chị ; nó cảm nhận được mùi xà bông Dove thơm nhẹ tỏa ra từ đây khiến nó không thể nào chối bỏ được rằng nó đang thích chị, thèm khát chị một cách ghê gớm không sao cưỡng lại nổi. Những nụ hôn bất chợt rãi nhẹ lên mái tóc thề của người con gái trinh nguyên chưa chồng chưa con mà nó đang dạn dĩ, táo bạo sử dụng làm chiêu thức tấn công chị gái của thằng Long và chỉ trong giây phút tuy rất ngạc nhiên sửng sốt vì chuyện xảy ra không thể nào ngờ nhưng chị Kim Anh vẫn im lặng thụ động để cho thằng bạn em mình hôn lên tóc chị.