Phần vợ chồng Thể Loan là công chức ngành Hỏa xa, chồng làm ca trưa-afternoon, vợ làm ca 6 giờ sáng, họ chưa con dù lấy nhau trên 5 năm. Vợ chồng anh thường dành những ngày cuối tuần, để về nhà cha mẹ nấu nướng những món ăn vừa ý, hợp khẩu vị cho cha mẹ dùng, tranh thủ tình cảm gia đình vì rành tâm lý ở đời, đúng theo văn hóa Việt Nam.
Phượng về ở chung cha mẹ, cô rất buồn vì mất đi người chồng có danh vọng, nhờ đó cuộc sống cô khá giả trong mấy năm qua. Gương mặt lúc nào cùng đượm vẻ sầu muộn, trông thất sắc tiều tụy đáng thương hơn xưa. Nhưng cũng khá tươi mát, hấp dẫn dưới con mắt của người anh rể thứ hai.
Còn bà má vợ trước những bất hạnh, hẩm hiu của đứa con gái út, thêm vào đó tuổi xế chiều, nhớ những việc chồng làm trong thời gian gần đây: bỏ bà về Việt Nam-, bà phát bệnh phải vào nhà thương vì cơn tim bộc phát, thêm chứng rối loạn tinh thần khiến bà thở khó thường xuyên, thì Loan thường vào thăm và săn sóc mẹ; cũng dịp tốt để người anh rể có cơ hội gần gũi và ân cần săn sóc Phượng, đứa em vợ cô đơn.
Phượng ngủ phòng riêng với hai con nhỏ, biết chị mình đã đi làm sớm. Cô khéo pha cà phê làm thức ăn sáng cho anh rể, khi thì thức chờ anh về mở cửa garage để xe anh chạy vô nhà, làm thức ăn để hai người ăn đêm nói chuyện, và cùng xem Tivi, từ đó tình cảm nẩy nở. Phượng thường rủ anh rể “trốn nhà” đi nhảy đầm theo kiểu swing, lòng cô muốn nhưng lo lắng đến thì “phơi của” cho Nam chơi đã thèm, đụ hoài cũng nhàm, lại sợ vướng bầu thêm khổ.
Đôi khi, Phượng trắng trợn đụng chạm xác thịt anh rể, biết cô em đang hứng tình, nên làm bộ ngã Phượng ra tay ôm hứng lấy trọn thân thể cường tráng vào lòng…
Hôm nay cả nhà vào bệnh viện thăm má vợ, hai cháu nhỏ ngủ, Phượng đang ngồi xem tivi, anh rể vừa làm về thay áo quần ra ngồi trên chiếc ghế salon dài đối diện, Phượng đến nằm và gối đầu trên đùi anh rể, giọng thăm dò: anh Hai làm về mệt không?- được dịp người anh rể khom người xuống hôn trên trán- như người anh hôn em; bỗng Phượng chồm ôm sát ghì siết để đôi môi chạm nhau, nàng cho chiếc lưỡi mình rà qua lại, quyện chặt nhau hồi lâu, làm người anh rể hưng phấn tay quờ quạng tứ tung.
-Dì Phượng à! em làm anh Hai sung sướng quá, chết điếng- nhà vắng mình du dương, có mất mát gì đâu, có ngoại tình gì đâu?!
Chị Hai em đang “bị nâng” hay “hiện tượng vô sinh”, anh muốn có bé ẵm, nhiều lần đi bệnh viện làm thụ thai nhân tạo, nhưng đều thất bại. Nếu dì đồng ý- anh sẽ xin phép chị Hai để tụi mình tự do hú hí. Ý anh Hai rất chánh đáng, em vui vẻ chấp nhận; nhưng giờ “mở trước miệng mèo”. Anh đang hứng tình, em đang khao khát được thỏa mãn dục tình, em đang cô đơn mà anh không săn sóc em chớ…
Anh Hai nếu có ý tốt thì nên thử hàng chớ?! Con người ai cũng ham muốn của lạ bất cứ là ai, từ đâu… Phượng đứng dậy kéo anh rể theo, nàng đặt tay người anh áp vòng ngực mình, một cặp nhũ hoa săn cứng dưới làn áo mỏng, làm người anh hưng phấn, máu chạy rần rần khắp châu thân, mùi thơm tóc thoảng bay gần mũi, Phượng khẻ nghiêng mình đón nhận nụ hôn của anh lần nữa, ngùn ngụt lửa khát tình dâng lên, hơi nóng người Phượng truyền sang làm thần trí người anh lung lạc hoang mang. Rồi anh lòn tay thoa nắn vú Phượng trong lớp áo mỏng. Tay kia thoăn thoắt mân mê xuống lưng quần tìm thẳng tới vùng cấm địa- đây “động Thiên cung”: tay anh chạm vào âm mao, lớp lông cứng nham nhám tay anh, hai bờ mu nhô cao, à chắc tuyệt nữa khi thoát y. Trong khoảnh khắc hai người trút bỏ áo quần. Ồ! Phượng có thân thể ngọc ngà quyến rũ, một nét đẹp kiêu kỳ, làn da trắng nõn, mày cong lá liễu, đôi mắt như ngọc long lanh, mặt trái xoan trông thanh tú,- anh thầm nghĩ mình cưới vợ lầm chăng?! Hai bầu vú em cân đối, săn chắc, hai núm hồng hồng nhô cao, ai nhìn thấy phải ra tay sờ mó, hôn hít thỏa mãn. Thêm cặp đùi thon đẹp như đang hiến dâng, mời gọi người anh rể.
Phượng à!, giờ anh mới hiểu:”em ham muốn tình dục do không phát xuất từ tình yêu mà chỉ đơn thuần vì nhu cầu hoàn toàn thể chất, rõ hơn đầy tính trăng hoa ham tìm “của quý” của đàn ông”.
Chúng ta vui hưởng kẻo đêm tàn, anh rể khẻ nương Phượng ngồi trên ghế, người anh giữa hai đùi người em vợ, anh cảm thấy rạo rực vì dương vật cương cứng, anh nắm đưa thẳng vào âm hộ Phượng, nàng như ngây ngất, khoái lạc dâng tràn ập đến từ con chim to và lạ, hơi rướn mình chịu đựng nhưng cũng phát ra tiếng kêu á..á.. nhỏ. Rồi Phượng thốt lên: “Thật tuyệt”. -Ôi em thích lắm, em sướng tận mây xanh, dâm thủy nàng tuôn rịn ra từng hồi. Người anh rể cứ nhịp nhịp nắc tới cảm thấy trơn trợt, thụt ra vào dễ dàng, càng thụt mạnh tạo tiếng kêu oọt… oọt phát ra. Biết mình đã sướng khoái lên tận cột sống, anh rút ra cho bắn xối xả lên bụng Phượng, nàng cũng sướng bèn dùng đôi chân kẹp cứng anh rể không cho rời như tiếc nuối cuộc tình vụng trộm quá ngắn ngủi. Người anh rể cùng ập mình xuống ôm ghì hôn tiếp như vỗ về người em vợ cô đơn.
Xong hai người vào nhà tắm rồi ai về phòng nấy, chờ giấc ngủ đến.
*
* *
Người ta không ngờ, nổi bất hòa của người lớn- cha mẹ hai bên- dẫn đưa đến đổ vở hạnh phúc hôn nhân đứa con út, và còn hệ lụy dài dài.
Thời gian không lâu, cha mẹ hai cô bắt đầu xích mích, đổ lỗi nhau về những đổ vỡ ấy. Ông cha buồn bực bà vợ nên tự động về Việt Nam sống một mình. Có lẽ ông đang mang một tâm sự buồn cần giải khuây, thời may gặp cô gái đang xuân tuổi đáng con mình. Nhưng chắc cô biết làm sao chia xẻ cái nỗi buồn đang ngự trị trong tâm khảm ông bị dồn ép. Sự thật ông muốn tìm cái gì đó mà bà “vợ nhà đã quên” từ bấy lâu. Ông quyết định ly dị và chia tài sản, rồi bảo lãnh cô vợ trẻ sang Úc. Họ thuê căn flat (apartment) không xa mấy.
Họ sống nhau hạnh phúc, nhưng thời gian gần đây sức khỏe ông cha vợ có phần sút kém. Có lẽ vì tuổi tác, cũng có thể do cô vợ vừa trẻ, vừa lẳng lơ rút tỉa dần mòn hết sinh lực. Do đó, phải nhờ tới chàng rể lớn,- đúng ra chẳng còn ai hơn anh, đến phụ giúp số công việc. Cũng có khi nhờ anh lái xe đưa đến bác sỹ gia đình khám sức khỏe khi bệnh, hay đưa đi đăng ký học khóa Anh ngữ căn bản cho vợ mà ông ngôn ngữ bất đồng diễn đạt không được, còn ông thì dẫn đi bằng xe bus công cộng, thôi trở ngại đủ thứ… Đặc biệt, anh thường xuyên đưa “bà dì” đi shop, khệ nệ từng túi xách, bỏ vào cóp xe. Về nhà anh xách từng túi vào tận nhà bếp..