Hôm nay Mẹ tôi đến ăn cơm trưa với hai vợ chồng tôi. Mẹ nói :
– Phượng nè, có cậu Ba con về chơi vài tuần ở Việt Nam, Mẹ thấy nhà con rộng nên muốn hỏi ý hai con cho cậu Ba ở trọ nhà tụi con được không ?
Tôi chưa kịp trả lời thì chồng tôi đả mau mắn :
– Dạ được mà mẹ, không có vấn đề gì đâu !
Khi Mẹ ra về thì tôi cự nự ngay với chồng tôi :
– Sao anh lại chấp nhận đề nghị của Mẹ vậy, mà không hỏi ý kiến của em ?
Chồng tôi cười hiền từ :
– Thì nhà mình rộng, để cho cậu Ba ở vài tuần có sao đâu, huống chi cậu Ba lâu lâu mới về thăm nhà ! mà cậu là cậu ruột của em chứ có phải là người xa lạ gì đâu ! Tại em ghét cậu Ba nên nói vậy thôi. Em ghét cậu là chuyện xưa, không lẻ vì vậy mà mình không đón tiếp cậu hay sao, kỳ lắm.
Tôi càu nhàu vài tiếng rồi cũng phải nghe theo chồng tôi. Tôi miên man nhìn ra ngoài cửa sổ : tôi nhớ lại lúc còn nhỏ, sống đầm ấm với Ba Mẹ trong cái trang trại mênh mong ở Gò Vấp, lúc đó cậu Ba cũng sống chung tại đó. Cậu là em trai út của Mẹ, chỉ hơn tôi có 8 tuổi và từ nhỏ tôi và cậu đả khắc nhau rồi, nhất là khắc khẩu : cậu nói A thì tôi nói B, mà tôi nói C thì chắc chắn là cậu nói D ! cả ngày cứ cải nhau làm Ba Mẹ nhiều lúc cũng phãi rầy la, tôi bực nhất là Mẹ biểu tôi phải nhường cậu vì là cậu ở vai trên ! cậu thừa thế nhạo tôi :
– Phượng phải nhường cậu vì cậu là cậu !
Tôi ghét cậu vì cậu tìm đủ mọi cơ hội để chọc tức tôi đến cùng. Cậu đủ tinh tế để tìm được những chổ yếu của tôi mà khai thác để làm tôi tức bể ruột. Mà cũng kỳ thật : cải lộn hoài với cậu nhưng khi cậu xuống Sài gòn vài ngày là tôi lại thấy thiếu vắng « kẻ thù » ! vậy mà khi cuối tuần cậu về thì vừa gặp nhau là đả « có chuyện ». Lúc cậu 20 tuổi thì cậu đẹp trai số một, mấy con nhõ bạn của tôi, đứa nào đứa nấy cũng mê cậu, mà cậu lại rất phong lưu tài tử nên chúng nó càng điên đảo vì cậu.
Tôi nhớ một lần …
Tôi có con nhỏ bạn tên là Liên, tuy nó mới 13 tuổi như tôi nhưng nó đẹp có tiếng. Lần đó cậu Ba rủ nó đi xem chim cò nhưng con Liên đòi có tôi đi theo thì nó mới chịu. Tôi cực chẳng đả mới đành đi theo dù biết mình chỉ là cái cớ suông cho hai người trò chuyện với nhau. Muốn xem cò thì thường phải chui vào mấy bụi cây nằm im để rình đừng để cò nó thấy. Ba đứa chúng tôi đả quá quen những điễm có cò nên việc mò mẫm thận trọng để đến gần đám cò là chuyện thường tình của trẻ con. Nhưng lần đó để lại cho tôi một kỷ niệm khó quên !
Ba đứa chúng tôi đang ngồi im dọc theo cái bờ đê, không dám hó hé, để nhìn. Con Liên nằm kế bên tôi, bên tay phãi nó là cậu Ba. Đang chăm chú nhìn cò chợt tôi cãm nhận có điều gì là lạ ; tôi nhìn sang thì thấy con Liên nhắm khít mắt lại. Tôi ngạc nhiên quá, không hiểu tại sao nó không chịu mở mắt nhìn cò mà lại nhắm mắt lạ lùng như vậy. Đả vậy mà hơi thở của nó lại nặng nề như đang bị cãm cúm ! tôi vừa định mở miệng hỏi con Liên thì tôi đỏ gây mặt : tôi vừa khám phá ra nguyên nhân của thái độ kỳ lạ của con Liên. Tôi lén nhìn thấy bàn tay của cậu Ba đang luồn dưới váy của con nhỏ bạn tôi ! Trời ơi, thì ra cậu Ba đang mò mẫm bụng dưới của con Liên. Tuy lúc đó vẩn còn ngây thơ nhưng dù sao thì tôi cũng đả hiểu ngay là cậu Ba đang rờ « chim » của con nhỏ bạn tôi. Người tôi nóng ran lên lạ kỳ, tôi run bần bật, vừa ngượng ngùng vừa lo sợ cuống cuồng. Chỉ trong khoãng khắc mà tôi đả bị xô đẩy một cách không ngờ ! được chứng kiến cảnh tượng của người lớn, cảnh tượng cậu Ba rờ chim một đứa con gái làm tôi bị đẩy vào thế giới người lớn một cách thô bạo, tôi chới với, mất thăng bằng. Tôi ngồi im không dám nhút nhít, tôi nghe tiếng thở dồn dập của con Liên bên cạnh, tiếng hít hà lo lắng của nó. Tôi cảm nhận máu trong thân thể tôi chạy tán loạn, tôi sây sẩm cả mặt mầy. Bên cạnh, con Liên không kềm được nửa, nó ú ớ :
– Ôi cha, uh … uh …
Tôi đờ người ra … bụng dưới của tôi như căng phồng ra làm tôi thấy nhói nhói.
Chợt con Liên đứng phắt dậy, mặt nó đỏ gấc … nó bối rối phủi bụi bám trên quần nó, rồi nó co chân ù chạy về nhà. Tôi đang bở ngở vì diển biến đột ngột thì cậu Ba nheo mắt nhìn tôi :
– Bé Phượng nhìn lóm thích không ?
Tôi ghét nhất là khi cậu Ba kêu tôi là bé Phượng ! nhưng ngày hôm đó tôi đang trong một trạng thái bối rối tột đỉnh thì còn hơi sức đâu mà phản ứng ! mặt tôi lúc đó chắc là buồn cười lắm, hết đỏ rồi lại tái xanh.
Cậu Ba lại hóm hỉnh :
– Con nít mà nhìn lóm, về nhà cậu mét lại với Ba Mẹ.
Tôi nổi cơn tức của tôi lên :
– Ai thèm nhìn lóm trò chơi dơ bẩn của cậu. Cậu ỷ y cậu người lớn, cậu dụ dổ mấy đứa con gái còn nhỏ.
– Bé Phượng chê là dơ bẩn vậy sao lại thích thú quá chừng ?
Tôi nổi cộc lên :
– Ai thèm thích thú cái trò … cái trò … kỳ cục của cậu !
– Không thích thiệt không ?
– Thiệt !
Bất chợt, cậu Ba nhào sang tôi, một tay cậu đè ngực tôi bắt tôi nằm xuống, tôi tay cậu luồn vào quần tôi. Tôi mất thăng bằng, té ngửa ra ; tôi chưa kịp phản ứng gì trước tình thế đột ngột, mới lạ thì tay của cậu đả len vào trong quần lót của tôi, cậu bóp nhẹ mu chim của tôi ; một ngón tay len lỏi vào khe kín của tôi …
Một giây sau thì cậu Ba đứng lên cười hì hì, cậu đưa ngón tay lên ngữi :
– Nói không thích mà sao chim ra ướt nhẹp vậy hả cô bé ?
Tôi nằm hớ hênh ra đó, người tê dại hẳn đi, trên mu chim của tôi còn hằn lại cảm giác nóng bỏng của bàn tay cậu trên da thịt của tôi, bàn tay của người con trai đầu tiên … mà người đó lại là người tôi ghét nhất trên thế gian này. Tôi ứa nước mắt vì tức. Cậu ba tiếp tục nhạo tôi :
– Mùi của bé Phượng thơm quá !
Tôi đỏ mặt khi thấy cậu đưa ngón tay vào miệng cậu, ngón tay vừa tiếp cận với vùng kín của tôi. Cãm giác trong tôi lúc đó không thể nào tả được. Bao nhiêu cảm nhận xung đột nhau làm tôi nằm trơ ra đó như khúc cũi. Tôi vẩn nằm cạnh bờ đê thật lâu sau khi cậu Ba bỏ về.
Bên cạnh sự tức tối vì bị nhục nhả như vậy, một cãm giác nhẹ nhàng mới lạ lại len lỏi vào thân thể mới lớn của tôi : tôi thấy có cái gì đó thật thoãi mái khi bàn tay cậu rờ bóp mu chim non nớt của tôi. Tôi ngượng ngùng thò tay vào quần lót của mình để kiễm tra : ồ thật vậy, chim của tôi ướt sũng với một chất lõng nhờn là lạ.
Tối hôm đó, tôi thao thức gần cả đêm vì biến chuyển đột ngột hồi chiều, bao nhiêu giá trị, bao nhiêu tin tưỡng, bao nhiêu sự thật, tưỡng đâu chắc như đinh đóng cột bây giờ lại lung lây một cách thãm hại. Một bộ phận trong đầu tôi cố hết sức đẩy những ý tưỡng mới ra xa nhưng một phần khác lại cứ báo cho tôi biết là cái bàn tay lực lưỡng của cậu Ba đả đem lại cho tôi một sự thích thú tê dại khi nó luồn vào chổ kín của của đứa con gái còn mới bở ngở ngây thơ trước ngưỡng cửa đời. Tôi giận quá vì sự xung đột nội tâm đó. Chưa bao giờ tôi thấy ghét cậu Ba đến mức độ đó.