Bất chợt, chị Hảo khẻ xô thằng em ra ; khuôn mặt chị đỏ bừng, mắc cỡ úp vào vai Lợi để tránh ánh mắt của Lợi. Bằng động tác khá lão luyện thuần thục, Lợi vừa hôn lên tóc chị Hảo vừa dìu đỡ chị nằm ngửa xuống tấm nệm drap xanh. Chị Hảo dùng mười ngón tay bấm vào lưng Lợi để tỏ ý từ chối nhưng rồi không hiểu sao chị lại thả mình cùng với thằng em út nằm xuống chiếc giường hạnh phúc trong căn phòng hoa chúc. Hai chị em lại tiếp tục từng cái một trao cho nhau những nụ hôn môi thật nồng nàn, đắm đuối. Chị Hảo và Lợi không ngớt lăn qua lộn lại trong vòng tay với hơi thở dồn dập, hổn hển. Không gian vắng vẻ của ngôi nhà cùng nét tĩnh mịch của đêm khuya càng lúc càng làm cho hai chị em thêm dạn dĩ, tự nhiên, táo bạo. Phải nói đây là lần đầu tiên, chị Hảo mới cảm nhận được nỗi niềm sung sướng dạt dào vô bờ vô bến từ những nụ hôn do thằng em ban tặng. Trước kia, anh Khải – chồng chị, mỗi lần làm tình cùng chị, anh không bao giờ hôn chị cả mà chỉ hùng hục như con gấu làm chỉ mỗi “cái chuyện kia”, xong rồi là lăn ra ngủ như chết. Còn giờ đây, với Lợi, chị Hảo mới biết được thế nào là tình yêu. Từ ngày chị nhận được lá thư tỏ tình của Lợi cho đến hôm nay, chị Hảo vẫn cứ nghĩ rằng thằng em út của chị hãy còn khờ khạo, chưa biết gì cả và có viết được lá thư như thế này chẳng qua chỉ là bắt chước tiểu thuyết mà thôi. Chị đâu có ngờ rằng Lợi lại quá từng trãi, thành thạo, điệu nghệ trong từng thao tác ân ái như thế này. Chị nhận thấy Lợi thật nhẹ nhàng, từ tốn, chậm rãi, trân trọng chị từng ly từng tý ; dĩ nhiên, chị không sao biết được là từ hôm đầu hè đến nay, Lợi đã trở thành người tình của chị Sáu Minh và sau đó là chị Ba Hường. Chính vì vậy, càng lúc chị Hảo càng cảm thấy hưng phấn, rạo rực, ngây ngất khắp cả người. Bỗng chốc, bàn tay phải của Lợi đang lần lên mày mò sờ soạng rồi nhè nhẹ mở bung hột nút áo cổ và hột nút áo ngực nơi chiếc áo vải thun xanh chị Hảo đang mặc. Chị Hảo đỏ mặt, giữ chặt bàn tay thằng em. Chị hạ thấp giọng nói :
– Đừng em ! Để lát nữa chị sẽ cởi. Hay là em tắt đèn đi vậy ?
– Em muốn nhìn chị cho rõ mà!
Không biết phải nói năng sao với Lợi nữa, chị Hảo yên lặng, buông xuôi cho thằng em út tiếp tục cởi tiếp hột nút áo thứ ba, thứ tư rồi cuối cùng là hột nút áo thứ năm. Đôi mắt lá răm của chị nhắm nghiền lại, chị Hảo liên tiếp thở hơi lên, vầng cổ chị không ngớt ngước lên hạ xuống và khuôn mặt chị cứ đờ đẫn khác thường, nghiêng qua nghiêng lại. Hai bàn tay Lợi nhẹ nhàng mở bung rộng hai vạt thân áo trước của chị Hảo ra hai bên rồi khẽ lần lên cởi hai vai áo chị Hai của mình xuống. Chị Hảo ngượng ngùng tìm cách dừng Lợi lại bằng cách dùng hai bàn tay búp măng mềm mại của chị nắm lấy hai bàn tay của Lợi ; nhưng rồi do chị lại buông tay ra lại còn giúp Lợi lần lượt co duỗi hai cánh tay nên chẳng mấy chốc, Lợi đã tuột lần tuột lần hai ống tay áo ra khỏi hai cánh tay của chị một cách khá nhanh chóng và dễ dàng. Nó để chiếc áo vải thun xanh của chị Hảo qua một bên trên giường.Lúc này, mục tiêu tiếp theo của Lợi là chiếc nịt vú bằng thun voan màu trắng hãy còn khá mới của chị Hảo đang che đậy hai bầu vú của chị như hai hòn hỏa diệm sơn nhô cao căng tròn tràn đầy nhựa sống, liên tục phập phồng nâng lên hạ xuống theo hơi thở hổn hển. Chị Hảo lặng yên, để cho thằng em út lần những ngón tay ra sau tấm lưng mềm mại của chị mày mò lần tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây chiếc nịt vú. Một tiếng phựt nho nhỏ vang lên. Hai cái móc sắt nhỏ ấy vừa mới bị bung ra, lập tực chiếc nịt vú bó sát hai gò ngực chị Hảo từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống dưới ; khi ấy, Lợi chỉ việc nhẹ nhàng cầm lấy để qua một bên. Dưới ánh sáng ngọn đèn neon chói chang nơi trần phòng ngủ, Lợi trố mắt chăm chăm nhìn hai gò bồng đào đầy tuyệt vời hấp dẫn của chị Hảo. Vì ngượng ngùng khi thấy thằng em đang ngắm nhìn mình, chị Hảo cứ mãi nhắm nghiền đôi mắt nhưng không phải chị ngủ mà chị vẫn cứ thao thức như là chờ đợi một cái gì đó nơi Lợi.
Chị cảm nhận được khuôn mặt thằng em đang nhè nhẹ, chậm rãi, từ tốn khẽ chạm vào giữa hai gò ngực vun tròn của chị rồi bắt đầu vừa hôn vừa dùng lưỡi liếm lên lớp da non trắng nỏn của chị khiến chị rùng mình, trân người lên, quằn quại, miệng rên rỉ không ngớt ; chị đón nhận Lợi bằng hai bàn tay búp măng mềm mại lầm lên vò qua vò lại, vò tới vò lui đầu tóc thằng em. Chị Hảo bỗng nhiên thở nấc lên, cổ chị ngước cao khi mà Lợi vừa hé miệng ngậm lấy đầu núm vú bên phải của chị nút nhè nhẹ ; còn bàn tay phải của nó thì tranh thủ lần lên nắn bóp liên tục bầu vú bên trái của chị.
Lúc bấy giờ, ở nhà dưới, mợ Yến ngủ say sưa như chết ; do đó, thím không sao biết được là hai chị em ruột Nguyễn Thị Phương Hảo và Nguyễn Hùng Lợi đang yêu nhau mê mệt. Bé Hiếu – con chị Hảo dĩ nhiên là không biết cho dù bé có thức đi chăng nữa. Người trong nhà còn không biết, huống hồ là bố mẹ và các anh chị khác đang ở ngoài Nha Trang – cách Bà Rịa những 300 cây số – thì có là thánh, họ cũng không sao ngờ được người chị cả và thằng em út rong gia đình hơn kém nhau 15 tuổi đang mải mê, ngây ngất trong mối tình hết sức tội lỗi, loạn luân, nhơ nhớp, trời không dung đất chẳng thứ. Lúc này, chị Hảo hoàn toàn quên mất hẳn đi anh Khải – người chồng đã đang tâm phụ bạc chị trong cảnh khốn khó nguy nan ; vì chị đã có Lợi là thằng em út và cũng là người tình nhỏ tuổi của chị. Từ nãy đến giờ, với một khoảng thời gian khá lâu, Lợi đã mang đến cho chị liên tiếp những xúc cảm dạt dào của tình yêu nam nữ đôi lứa. Chị Hảo cảm thấy sung sướng quá đỗi, ngây ngất vô cùng. Thực sự là chả biết lúc đầu, giữa hai chị em ai là người đi bước đầu tiên để cùng dẫn dắt cả hai lạc lối vào cõi tình bồng lai tiên cảnh. Lợi ngồi dậy, lần hai bàn tay cuộn tròn lai chiếc áo thun trắng ngắn tay nó đang mặc trên người lên phía trên ; đầu tiên nó lần lượt co rồi duỗi hai cánh tay thụt ra khỏi hai ống tay áo rồi sau đó cởi vòng cổ áo tròn tròng qua cổ và qua khỏi đầu. Lợi cố ý để chiếc áo thun của nó lên trên chiếc áo vải thun xanh và chiếc nịt vú của chị Hai Hảo.
Nó tiếp tục cúi xuống người chị Hảo, lần này bằng động tác khá thành thạo, nó nhè nhẹ ngậm nút lấy đầu núm vú bên trái của chị ; còn bầu vú bên phải của chị nó vừa thưởng thức xong thì nó lần bàn tay trái lên sờ soạng, nắn bóp. Một hồi lâu sau, Lợi bỗng ngước mặt lên, đôi môi của Lợi thì mấp máy tìm kiếm còn đôi môi của chị Hảo thì run rẫy chờ đợi. Giờ đây, hai chị em không còn ngại ngùng, lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp như lúc đầu nữa ; trái lại cả hai đều tỏ ra tự nhiên, dạn dĩ và táo bạo say sưa, mê mệt, ngây ngất nút lấy hương vị nước bọt nơi bờ môi gốc lưỡi của nhau. Hai chị em không ngớt lăn qua lộn lại trên chiếc giường nệm trãi tấm drap xanh dịu mát. Khi thì Lợi nằm lên trên người chị Hảo, lúc ngược lại chị Hảo lại đè lên thân thể thằng em. Vì vóc dáng của chị Hảo tương đối nhỏ con và gọn gàng, không sồ sề ô dề mặc dù chị đã có một con cho nên hai chị em cũng khá tương đồng xác thịt cùng nhau tuy là Lợi có ốm hơn chị Hai của nó một chút. Biển yêu dạt dào sóng tình liên tục vổ mạnh trong cõi lòng và trái tim hai chị em ; hai chị em lúc này thật không còn là chị em của nhau nữa mà thực sự trở thành người tình của nhau hay hơn nữa, có thể nói là hai vợ chồng vì hai đứa hết sức tình tứ, âu yếm trao tình cho nhau. Hai chị em giờ đây chắc hẳn đã quên hết gia đình, quên bố mẹ, quên anh chị em ; quên cả tình chị nghĩa em của nhau và chỉ còn biết, còn nhớ một điều là họ đang yêu nhau. Hai bàn tay của Lợi lúc này gần như đã mày mò, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt gần hết phần trên thân thể của chị Hảo.