Cái vòi của tôi nó óc óc phun búa xua, tôi nghĩ lồn chị đã bị đầy ặc mà nó vẫn không hết xón vô trong đó. Còn chị tử cung được bắn từng loạt thì điếng đi nên chị bành đến khi không còn bành rộng hai chưn ra nữa để tôi phóng hết vô. Chao ơi, cái lưng giòn rụm muốn gãy, chị càng ngúc ngắc thì tôi càng ói dữ, y hệt người đi biển gặp ngày sóng lớn.
Chị hả hê nên ron rỏn hỏi tôi : sướng chưa cha, để nhèo nhẹo năn nỉ miết. Tôi không đáp thẳng lời chị mà giải thích theo một ngõ khác : ai biết đâu là đụ cực kỳ đã tới vậy. Như bị ai cầm hai khúc mình bẻ rụm, nhưng mà khoái. Hèn chi người ta nói ăn một muốn ăn hai, ăn hai còn muốn ăn ba, ăn bốn, ăn thêm, ăn nữa.
Chị la nhoi hổng để tôi nói : một cái mà gục còn hơn con gà, bày đặt đòi hai, ba, có mà cha ra nhị tì Quảng Đông sớm. Tôi nghe chị nói cũng hết sức có lý, nhưng tuổi trẻ háo thắng đời nào tôi nhận mình dở, nên chống chế : tại hồi nào tới giờ tui chưa được đụ, chớ chị để tui đụ thêm, cũng như cái xe hết rô đa, chạy có trớn lắm nghe bà.
Nói vậy mà tôi ngáo hồi nào hổng hay. Chừng tỉnh dậy tối hum, đèn phía dưới lỗ chỗ soi lên mới biết đã tối. Lại nghe lục cục ở dưới nên biết là chồng chị đã dzìa. Phần ghen phần lại tị nạnh người ăn bỏ mứa, kẻ lần hổng ra, nên tôi kéo cái túi ngủ để dòm coi hai ông bà mần chi cho biết.
Trời ơi, thiệt là quá quắt mà. Ai đời chả đang giúi đầu chị xuống bắt bám vô cái bàn ăn còn chả thì đằng sau xịt xịt bơm dầu vô phía mông chị. Rõ ràng chả đang xài kiểu chó đứng nên coi bộ chị nhích tới nhích lui xịch xạng. Đã vậy hai tay chả còn vói giữ chặt lấy hai vú bóp lấy ni làm điểm tựa nữa chớ. Hai người như chó mắc lẹo, chả ủi thì chị nhớm tới đằng trước, chả lôi thì chị lui lại phía sau.
Tôi giận cành hông, thằng cha bất lịch sự với phụ nữ, đụ thì nắc tới tấp còn bày đặt kiểu này kiểu nọ. Nhưng thấy chả đụ mà chị có vẻ cũng ưng nên tôi giận lây sang chị. Thì đó, bả có sướng nên mới lòn cả hai tay ra sau đùi chả mà hét : nắc mau nắc mạnh vô. Tôi thấy hai cái vú bả thòng lõng, chả vò nhồi bóp tía lia làm tôi bỗng như bị đau mắt nặng.
Tôi ghim trong bụng : được rồi bà đã muốn chơi kiểu thì lần sau tui chơi cho bà hộc xì cơm ra mới kinh. Tưởng là chả chỉ làm sương sương một món ai dè chả nắc ngấu nắc nghiến rồi ngưng, bắt chị xoay hướng chơi kiểu khác. Chả đè chị ra cạnh ghế để nửa người chị ở trên, hai chưn thả tòn teng dưới đất. Chả đứng dạng chưn, cầm con cu quệt từng mảng, chả làm như lồn chị là bức vách, chả lấy cọ sơn lên phết xuống, chất sơn dầu bết từng mảng thấy ghê. Vậy mà chị lại ưng nên bét giò ra khiến cái lồn lau chau há rộng miệng cho cái cọ của chả cứa mới làm tôi nực quá cỡ.
Tôi muốn hét lên : vừa vừa thôi mà nghĩ mình vô duyên. Hét có mà chả lên khện cho hết còn chỗ đội nón vì đi rình vợ chồng người ta đụ nhau, lãng òm. Nên tôi tức bầm gan mà phải nuốt nhịn.
Chả đụ vợ cắc cớ nên khi chả rúc rúc cái thân là tôi biết chả sắp bắn. Chả rút con cu ra và cầm vẩy vẩy như con nít thi đái coi đứa nào tia ra xa. Chị nằm tỉnh bơ dòm con cu ảnh mửa tầm bậy tầm bạ, cái chất trắng đục văng tứ hướng, lồn lông dính bê bết đã đành mà tới tóc, vú gì cũng bị lem luốc hết trọi.
Ngó chả tôi thấy không khác con heo bị ọc, chả nạnh người ra trước, ôm bợ con cu rảy cho nó bắn hết ra. Chị múm múm cười duyên làm ảnh càng hăng vẩy ríu ra ríu rít con cặc. Chị để y nguyên khí của anh mà lỏn lẻn nhìn như xúi thêm. Chả tưới cũng khá lâu, chừng quá mệt thì la um : người ta mửa muốn bứt hơi còn nằm đó mà chọc.
Tội nghiệp, chị hổng dám cãi, ngỏn ngoẻn gượng ngồi dậy, bợ lấy con cu chả mà lau. Khốn nỗi chả bắn vung xích chó nên con cu chưa hồi tỉnh, chị nắm vô thấy chả gúc gúc mà thương. Mỗi lần chị bóp bóp con cu thì chả nhún nhún tựa bị nhột. Chị phải bưng bằng hai tay mà giặm nhè nhẹ cho chả khỏi bị xốn.
Chị lau con cu thấy êm êm thì thả tay ra dòm. Chị thấy thằng nhỏ thun lại như cái ca pốt người ta cởi quăng bỏ sau khi đụ. Nào dè chị lại tỏ ra cưng nó tôi mới xung, chị nưng niu hun nó, cà cà khúc dồi của chả ngang qua ngang lại nơi môi. Chả có vẻ ưng nên nghển mình lên cho chị “ xơm “ cặc chả. Tưởng tới đó là hết, chớ đâu dè chị dí cu anh vô mũi hít và bất đồ thè lưỡi liếm như liếm cà rem chảy quanh cái bánh mới chết tui chớ.
Tôi nổi điên nên làm bộ vô tình tôi dọng chưn cái rầm xuống sàn tựa bị vấp. Chị giựt mình nhưng hiểu ra biết tôi đang nhìn lén nên giả vờ tỉnh queo. Chị cúi xuống hun, kéo lết con cu chả ở môi mà mắt liếc nhìn lên như báo cho tôi biết chị xin lỗi. Rồi chị từ từ thả cu chả ra và lèm bèm nói : để em đi rửa mình một chút. Chị nói lớn cốt cho tôi nghe và rỏn rỏn bỏ đi.
Tôi chuyển sang chỗ lỗ hẻ khác để nhìn chị. Vô buồng tắm, chị vốc nước rửa lồn rồi nhìn tới nhìn lui hổng thấy chả vô theo, chị hơi ngửa người chìa cái lồn lên trần cốt cho tôi dòm đỡ ghiền. Chị cố banh hai mu lồn ra để tôi nhìn rõ phía bên trong đỏ hỏn còn ươn ướt nước. Tôi muốn đánh tín hiệu báo với chị là tôi đã thấy mà sợ chả nghi nên lại thôi. Tối đó, tôi ấm ách hổng ngủ được. Tầng dưới nghe im im, tôi vừa hậm hực vừa giận run trong lòng nên kéo cái túi ngủ lên lén dòm. Hai người ngủ xạng tay xạng chưn, con cu ảnh thì nhăn nhíu như ông thượng sĩ già thấy lồn vợ hổng ngóc lên nổi, còn cái lồn chị thì thở lên thở xuống phổng phao.
Tôi bực cách chi, người có lồn thì bị thất nghiệp còn tôi mong có cái chỗ nhét vô úm thì phải lén dòm thôi. Tôi định lòn con cu vô lỗ hẻ mà xịt khí xuống chỗ chị nhưng chắc gì nó rơi trúng như ý, lỡ ra nó nhếu trúng mặt chả, dòm lên thấy đầu cu tôi ngọ nguậy, chả vớ con dao tiện béng thì bỏ bu.
Thôi thì đành nhín cơn thèm chờ mai bắt đến chị để biết chắc còn có cái nắc đàn bà.
Suốt đêm, tôi nằm mong mau sáng để hạch tội chị. Bởi thế khi nghe tiếng máy xe nổ lẹp bẹp, chờ cho chả đi xa xa, tôi nhóng mỏ xuống nói chị mở cửa cho tôi. Phen này nhứt định tôi hổng chờ chị lên phơi phóng như mọi bữa. Tôi bực cả mình vì bị bể vòi cứu hỏa luôn 2 lần trong đêm (chớ ai chịu cho nổi cảnh chả chơi chị hết kiểu này sang kiểu nọ). Chị cũng đỏng đảnh hét vọng lên : xuống thì xuống chớ ai khóa cửa đâu mà đòi mở.
Hồi gần đây chị vẫn xử sự như vậy. Vốn là “ tình trong như đã mặt ngoài còn e “ nên chị thả lỏng cửa hà rầm cho tôi muốn ghé lúc nào thì ghé. Nhà cửa hai bên đều ở nơi khuất tất, chả sợ kẻ gian ăn trộm tới khoắng cái chi, còn người qua kẻ lại thì vốn hiếm, nên chị biết thằng tôi đã dòm chị thì khó mà nhịn cho nổi, chi bằng để tôi lui tới cho được việc. Dù gì ở nhà một mình có người đến lân la nói chuyện cũng hay, lại còn được mò được đụng chạm cũng hâm nóng cho chị như xe được rồ máy sẵn.