Nhưng Hạnh cảm nhận rõ ràng là tuy nàng thấy rất thích thú được một người đàn ông xoa bóp vú nhưng thật ra thì nàng không thể nào quên được những giao động tuyệt vời của cơ thể khi nàng được thằng Trung bóp vú.
Nàng chợt nghỉ đến thằng Trung, mấy ngày hôm nay nó bỏ đi đâu mất tích, chắc cũng vì nó thấy buồn bực vì chuyện ông Tấn. Hạnh nghe lòng mình phần nào xót xa. Nàng ngồi đó để cho ông Tấn bóp vú mà đầu óc thì cứ nghỉ đến thằng Trung…
Tối về nhà, sau khi tắm rửa vào giường nằm, Hạnh vẩn cứ thấy lòng mình nặng trĩu. Đúng ra thì nàng phải vui mừng hớn hở chứ ! đi dạo biển về, ông Tấn đã mời cả hai vợ chồng anh Hai ra salon, cùng với Hạnh. Và ông Tấn đã chính thức xin cầu hôn Hạnh. Cả nhà ai nấy đều vui mừng, anh Hai còn khui một chai sam-banh để ăn mừng …
Phần Hạnh thì nàng cúi đầu làm thinh. Nàng chỉ thấy an tâm ở một điễm : may mà thằng Trung không có nhà chứ nếu nó có đó mà nghe chuyện nầy thì không biết nó sẽ phản ứng ra sao ? Hạnh áy náy không yên chút nào. Mọi chuyện dồn dập xẩy đến cho nàng làm Hạnh chới với như người bị đắm tàu rơi xuống biển, nàng sặc sụa, vùng vẩy, không biết trời đất gì nữa, chỉ chắc chắn được một điều : là mình trước sau, sau trước gì thì cũng chết mà thôi.
Nàng tự nghỉ : « mình thật là lạ lùng, người ta cầu hôn mình, mình lại chỉ lo lắng nghỉ đến thằng Trung, đến tâm trạng của nó, chỉ sợ nó quẫn trí làm bậy !, không lẻ nó giữ một vị trí to lớn như vậy trong suy nghỉ của mình hay sao ? »
Nằm đây trằn trọc, Hạnh cứ xoay đi xoay lại với bao nhiêu ý nghỉ đầy mâu thuẩn làm nàng nhức cái đầu : đôi lúc nàng tự trách mình, sao lần nọ không quyết liệt chống cự thằng Trung để cho nó bú vú mình rồi còn lại nút lưỡi mình, làm mình bị cuốn đi trong cơn bão tình dục ! nhưng sau đó thì Hạnh lại tự nhũ : tại sao mình lại dối lòng mình làm gì ? tình thương của mình dành cho đứa cháu lúc nó còn nhỏ dại đả biến thành một loại tình yêu mới lạ làm nàng sợ sệt vô vàng.
Nàng lại xoay sang giận thằng Trung vì chính thằng Trung từ lúc nó trở về Việt nam, nó đả theo đuổi nàng làm nàng siêu lòng lúc nào không hay. Chính nó đả biết chăm sóc nâng niu nàng làm người thiếu phụ ngây thơ ngốc nghếch bị sập bẩy lúc nào không hay ! Bây giờ có muốn lui lại cũng khó khăn trăm bề.
Hạnh mệt mõi, nằm khóc thút thít…
Chợt Hạnh nghe tiếng động lạ từ phía balcon phòng. Hạnh giựt mình lo lắng vì chuyện này chưa bao giờ xẩy ra : phòng nàng ở lầu ba, tuốt trên cao ; balcon lại chênh vênh … vậy tại sao lại có tiếng động ngoài balcon ? hay là mấy con mèo đang trèo leo, phá phách ?
Hạnh thận trọng mở cửa balcon thò đầu ra nhìn để hốt hoảng thiếu điều hét lên vì thấy thằng Trung đang trèo qua lan can mà đứng đó nhìn nàng cười.
Nàng còn đang bàng hoàng thì thằng Trung đả nhẩy đến ôm nàng vào lòng.
Nàng ấp a ấp úng :
– Ủa … cái gì … Trung … Trung …
– Con đi mấy ngày mà nhớ Dì không thể tã được. Nên đánh bạo trèo máng xối lên thăm Dì đây.
Vừa nói, chàng vừa đẩy Dì nằm xuống giường. Dì chưa kịp phản ứng thì Trung đã vạch được áo ngũ của Dì ra, cúi đầu xuống tham lam ngậm vú Dì mà bú ngon lành.
Dì hốt hoảng cố đẩy đầu Trung ra, vừa rít :
– Trung làm gì vậy ? điên rồi sao ?
Chàng cứ cấm đầu bú, nút. Núm vú căn cứng lên nhưng Dì lại lấy hai tay đập vào vai, vào đầu Trung :
– Trung ơi … Dì sợ lắm … cả nhà còn thức mà …
Những rào cản tâm lý vẩn còn đầy rẩy trong đầu Dì.
Trung ngước đầu lên nhìn Dì mà cười :
– Đúng. Cả nhà đang quây quần ngồi xem tivi dưới nhà. Vì vậy mà con phải leo máng xối mới vào phòng Dì được đây.
Mặt Dì trắng bệch, Dì không ngờ thằng Trung lại liều lỉnh quá mức như vậy.
– Dì, con nhớ Dì quá. Đi ba ngày mà nhớ Dì muốn chết, phải mò về đây !
Dì đỏ mặt, bối rối, chưa biết phải nói gì thì Trung lại cúi xuống tiếp tục bú vú Dì.
Dì lại vùng vẩy, lấy đầu gối thít mạnh lên bụng của Trung.
Chàng bị đau điếng nhưng lại trả thù bằng cách cắn mạnh núm vú của Dì làm Dì kêu thảm thiết :
– Ui da … đau … đau quá hà…
– Nếu Dì còn làm dữ nữa thì con sẽ cắn nữa cho mà xem.
Dì sợ đau nằm yên khóc thút thít. Trung được dịp tiếp tục bú Dì ngon lành, tay kia của chàng xoa bóp thật âu yếm gò vú kia.
Chàng vui mừng thấy hai gò vú từ từ căn cứng lên chứng tỏ Dì cũng đang thấy thích thú mặc dù Dì không bao giờ chấp nhận chuyện này.
Thấy Dì nằm yên, chàng kín đáo đưa bàn tay xuống bụng … Dì lo lắng lấy tay mình chận đường bàn tay quái ác. Dì thở không ra hơi. Nhưng bàn tay của chàng trai cứ mặc kệ vì sức chống đối của người đàn bà thật quá mong manh. Bàn tay đến được lưng quần … do dự vài giây rồi tiếp tục luồn vào.
Dì lấy hết sức tàn của mình mà vùng vẩy, đạp đá lung tung. Trung chật vật lắm mới đè Dì xuống, bắt Dì nằm yên. Chàng thuận tay xé mạnh một cái làm cái quần bị rách toẹt ra.
Dì sợ thật sự, líu lưỡi mà năn nỉ :
– Dì năn nỉ Trung, tha cho Dì đi mà. Dì sợ lắm.
Giọng Trung thật ấm áp :
– Dì đừng sợ, hảy để con nâng niu, thương yêu Dì …
Bàn tay lại thò xuống nắm cái quần lót mà giựt mạnh làm nó cũng bị rách luôn.
Dì lại mếu máo :
– Trung đừng bắt Dì làm chuyện không nên không phải, ông Trời sẽ phạt Dì …
Trung không muốn Dì lải nhải nửa, chàng đặt môi mình lên môi của Dì, cùng lúc bàn tay của chàng úp gọn lên mu lồn rậm lông. Dì kêu lên một tiếng dài nhưng tiếng kêu của Dì bị đôi môi của Trung khóa chặt. Hai chân của Dì đạp loạn xạ vài cú rồi nằm yên…
Lòng Trung thật cảm khái, chàng tận hưởng giây phút thần tiên này : giây phút ước mơ khi mu lồn của Dì đả bị chàng xâm chiếm. Chàng vừa âu yếm nút môi Dì vừa lắng nghe lồn Dì phập phồng dưới bàn tay nâng niu của chàng … mu lồn nóng hổi của người trinh nữ, lần đầu tiên được xâm chiếm. Chùm lông xào xạt dưới tay chàng… Một ngón tay len lỏi vào khe lồn bí mật, để mừng rở cảm nhận khe lồn đả ướt nhèm …
Biết Dì khẩn trương tột độ nên Trung thận trọng tối đa, chàng đi từng bước một để cảm hóa vùng cấm địa còn hoang sơ … Môi chàng không ngớt âu yếm hôn khắp gương mặt căng thẳng của Dì. Dì nhắm khít mắt, hơi thở của Dì thật nặng nề …
Rồi chàng nhẹ nhàng đặt lại môi mình lên môi của Dì, bắt Dì hé miệng ra. Lưỡi chàng náo nức chào đón … Dì rụt rè đưa lưỡi của mình cho chàng quấn quít, trong khi khe lồn của Dì đả hoàn toàn bị chinh phục.