Lúc đầu còn ngỡ ngàng nhưng sau một lúc thì Bà bắt được nhịp, hiểu được phải làm gì cho đúng. Bà sung sướng bú thật hăng sây. Bà lấy hai tay bợ mông đít người tình để kéo hạ bộ chàng vào sát mình hơn, cho con cặc được vào sâu hơn. Nhưng Tuấn không cho Bà tiếp tục vì chàng thật sự chưa muốn ra khí trong miệng Bà. Bà đành phải lưu luyến nhã con cặc ra khỏi miệng.
Tuấn tiễn Bà ra về vừa nói :
– Tôi phải trở về Sài Gòn có công chuyện. Tôi sẽ liên lạc lại với Mình khi tôi xong việc.
Trở về với cuộc sống thường ngày của mình, Bà cố quên đi những kỷ niệm nóng bỏng đó. Bà là một người đàn bà thực tế nên Bà tự nhũ : « chuyện này chỉ là một trò chơi của chàng mà thôi, với lại cách biệt tuổi tác nhiều quá, làm sao chuyện này có cái hậu được chứ ? mà ở địa vị mình, ở cái tỉnh lẻ này thì làm sao tránh được thiên hạ dị nghị nếu lở chuyện đổ bể ra ? Mình đừng mơ mộng hão huyền nữa, hãy trở về vị trí của mình, vị trí một người đàn bà 60 tuổi, góa chồng, trong mùa thu của cuộc đời … và an phận với những ngày nhàm chán còn lại của mình. ». Và Bà quyết tâm gát những kỷ niệm đó vào một góc tối của ký ức.
Chỉ có một lần … một buổi tối nọ, Bà đơn độc ra đi dạo ngoài bãi biển. Đến một lúc, Bà ngồi xuống ghềnh đá ngắm nhìn hoàng hôn trên biển. Cũng cái ghềnh đá khi Bà được người tình dìu nằm xuống để cởi áo Bà ra … tự nhiên Bà không cầm được nước mắt. Càng cố kềm chế thì nước mắt lại càng trào ra … Bà ôm mặt khóc nức nở.
Một chiều nọ, đang ngồi xem tivi thì có tiếng chuông reo ngoài cửa. Bà bực mình vì hôm nay là chúa nhật, hai người làm được nghĩ việc nên cả nhà không có ai ra trả lời. Bà thầm nhũ : thôi kệ, không thèm ra mở cửa, với lại mình đâu có chờ ai đâu !
Tiếng chuông lại dồn dập … Bà đành đứng dậy uể oãi ra xem.
Bà mở cánh cửa lớn ngoài sân, ló đầu nhìn ra thì thấy Tuấn đang đứng nhìn Bà mà cười.
Bà ngạc nhiên quá, đứng trơ ra đó như trời trồng … Bà ấp úng :
– Ủa … Mình đó hả ?
Rồi Bà ứa nước mắt, bao nhiêu buồn vui, giận hờn lẩn lộn …
Tuấn tiến đến đẩy Bà vào sân, tiện tay đóng cái cổng lại rồi mỉm cười :
– Mình không vui mừng khi gặp lại tôi sao ? bộ Mình không nhớ tôi chút nào ?
Chàng giơ vòng tay ra mời đón, Bà ngã đầu vào ngực chàng, vừa khóc, vừa cười :
– Tui nhớ Mình muốn chết luôn …
Tuấn cúi đầu xuống, nâng cằm Bà lên và hôn Bà âu yếm. Bà rùn mình hé miệng để đón nhận nụ hôn làm Bà bay bổng lên tuốt trời cao.
Tuấn ẩm Bà vào phòng ngũ… chàng ngồi xuống giường rồi biểu Bà cởi hết quần áo của Bà cho chàng được chiêm ngưỡng. Bà ngượng ngùng từ từ thoát y trước mặt Tuấn. Khi Bà đã trần truồng rồi thì chàng ngắm nhìn thân thể của Bà với một ánh mắt đầy háo hức, ngưỡng mộ :
– Đã mấy tuần rồi, tôi cứ nhớ đến Mình quây quắc, nhớ đến hai gò vú dễ thương, nhớ đến cái bụng phẳng lì, nhớ đến cái cái mu lồn của Mình. Mà Mình có chăm sóc mu lồn như tôi thích hay không ?
Bà hổ thẹn gật đầu :
– Có, ngày nào tui cũng lấy dao cạo thật nhẵn chỉ chờ Mình về, vậy mà tui chờ đến mòn con mắt, tưởng mình bỏ đi biệt tích luôn …
Tuấn khôi hài :
– Thôi bây giờ tôi muốn kiểm tra tài sản đây. Trước hết Mình đưa vú cho tôi xem xét !
Giọng nói khôi hài của Tuấn làm cho Bà phải cười khúc khích, Bà đến gần chàng đưa tay bợ một gò vú đến gần gương mặt chàng, Tuấn ngậm gò vú mà bú chùn chụt làm Bà không khỏi rùn mình thích thú. Vú Bà nhỏ nhắn, tuy không còn căn như vú thiếu nữ dậy thì nhưng do được chăm sóc cẩn thận nên không xệ, không nhão quá đáng …
Tuấn lại tiếp :
– Còn tài sản quí giá nhất đâu, đưa cho tôi kiểm tra nhanh lên !
Bà ngoan ngoãn đứng trước người tình, tuột quần lót đến ngang đùi, hẫy mu lồn về hướng chàng. Tuấn quỳ gối trước Bà và dụi gương mặt mình vào mu lồn thơm phứt. Mấy tuần nay, chàng không ngớt nhớ nhung mu lồn này, chàng không ngờ là chỉ qua một đêm ái ân với Bà mà chàng lại ghiền mu lồn này đến mức độ đó ! chàng nhắm mắt hít thật sâu như muốn hương vị cái lồn được thấm thật sâu trong phổi chàng.
Chàng đứng dậy, ẩm Bà đặt lên giường rồi âu yếm nói :
– Tôi thèm Mình lắm đây, Mình có cho tôi vào thăm Mình hay không ?
Bà gật đầu sung sướng.
Một lúc lâu sau, sau khi cơ thể họ đã được thỏa mãn, Tuấn ôm xiết Bà trong tay mà nói :
– Mình nè, lần này tôi đi công tác gần mấy tuần vậy mà tôi nhớ nhung Mình thật khác thường …
Bà đắn đo một lúc rồi thủ thỉ :
– Tui cũng suy nghĩ nhiều trong lúc Mình không có đây. Tôi thật sự không ngờ là tui lại gắn bó với Mình như vậy. Nhưng tui sợ lắm …Chúng ta cách biệt tuổi tác nhiều lắm, đến gần 30 tuổi, bây giờ tui còn chút phong độ nên tui được Mình yêu mến nhưng 5, 10 năm nữa thì sẽ ra sao ? tui già mất, Mình còn dám yêu thương tui nữa không ?
Tuấn đưa tay xoa bóp mu lồn của Bà mà cười nhỏ :
– Mình là đàn bà nên nhiều chuyện quá đi ! hiện tại thì không chịu sống mà cứ nghĩ về tương lai hoài rồi tự làm mình đăm chiu. Tôi đề nghị : tương lai không biết sẽ ra sao, nhưng hiện tại thì tôi thấy tôi yêu thương Mình. Vậy thì chúng ta cứ hưỡng thụ hết cở đi, tội gì mà cứ lo viển vông ?
Câu nói giản dị của Tuấn làm Bà bừng tỉnh, Bà gật đầu :
– Mình nói thật đúng quá, quả thiệt là tui hồ đồ. Vậy tui nghe theo lời Mình, cứ hưởng thụ mà không cần nghĩ gì xa xôi cho mệt óc, phải không Mình !
Bà ngồi nhổm dậy, âu yếm nhìn người tình :
– Vậy thì bây giờ Mình thèm muốn gì, tui sẽ chìu Mình.
– Tôi thèm cái gì ? … à, tôi thèm … được Mình bú tôi !
– Được thôi, nhưng với một điều kiện !
– Điều kiện gì nữa đây, hở Trời ?
– Là Mình phải để tui bú đến cùng …
Tuấn gật đầu cười hì hì … Chàng ngồi dậy trên giường, chàng hãng hai đùi qua đầu của người tình, rồi đút cặc vào miệng Bà cho Bà bú…
Để tránh miệng lưỡi dị nghị, Tuấn mướn một căn nhà ở ngoại thành, tại một xóm quê ít người qua lại để sống những giây phút êm ấm với người tình. Trong tuần thì cả hai tiếp tục cuộc sống bình thường mổi người một nơi, nhưng đến cuối tuần thì họ hẹn gặp nhau tại căn nhà hạnh phúc để được sống tình yêu của họ.
Những ngày đó, Bà được dịp chăm sóc cho người tình như một người vợ, Bà nấu từng miếng ăn ngon, rót từng ly nước suối cho Tuấn, nhất nhất Bà chìu chuộng chàng, không bao giờ để cho chàng nhíu mày. Thật cũng lạ : Bà là một nữ doanh nhân khó tính, quen nắm quyền hành, hay ra lệnh cho người khác, nhưng bên Tuấn thì Bà hoàn toàn là một người phụ nữ khác, tùng phục người tình một cách tuyệt đối. Và Bà rất hạnh phúc với tâm lý đó. Bà lại càng tin tưởng người tình hơn khi nhận thấy là chàng không quan tâm gì đến tài sản tiển bạc gì của Bà, tất cả những chi tiêu chung của cả hai đều được chàng đài thọ. Một đôi lần, Bà cũng muốn đóng góp về mặt tài chánh nhưng Tuấn bực bội nói :
– Nếu Mình còn đề cập đến chuyện này thì tôi sẽ ra đi ngay, không muốn gặp Mình nữa. Hảy nhớ đó !