Mẹ Trung dùng dằng không chịu nhưng bị em gái nói riết nên Bà cũng siêu lòng, hơn nữa, sau khi nhìn em mình sụt lồn, Bà cũng đã hứng tình lắm … sau một lúc, Bà ngượng ngùng đút tay dưới lưng quần ngũ của mình. Bà nhắm mắt lại thở phào thích thú khi bàn tay chạm đến mu lồn của mình. Bà hơi thẹn thùng khi thấy khe lồn mình ra chất nhờn đầy đặc, chứng tỏ mình đả hứng tình tột độ. Cả tháng nay, từ lúc sang đến Úc, bao nhiêu chuyện đả dồn dập xẩy ra làm Bà căng thẳng tối đa, ăn không ngon, ngũ không đặng. Bà chưa bao giờ bị stress nhiều như vậy … Bây giờ, từ tuần nay, mọi chuyện đã được xấp xếp ổn thỏa xong … Tối nay là lần đầu tiên Bà có được giây phút nghỉ đến mình, Bà háo hức hưởng thụ … bàn tay tìm lại những động tác quen thuộc để nâng niu, để khơi lại những cảm giác thích thú. Đả vậy, bàn tay dịu dàng của đứa em lại biết âu yếm vuốt ve gương mặt của mình, mái tóc của mình. Lâu lắm rồi Bà không được hưởng những cử chỉ êm ấm đó, Bà thở một hơi dài đầy cảm khái …
Đêm hè đó, trên cái xích đu ngoài vườn, Mẹ của Trung đả tập tễnh thủ dâm lần đầu tiên trong đời mình không phải lén lút dưới tấm chăn giường, mà ngoài trời dưới cái nhìn thương yêu của đứa em gái. Qua giây phút đầu ngượng nghịu, Bà dần dần để mình bị cuốn đi bởi cơn lốc của tình dục …để rồi … Bà vặn người kêu rối rít khi khoái cảm nhục dục tràn đến làm Bà ứa khí ra triền miên. Bà khép hai đùi lại thật mạnh trong khi bàn tay bụm chặt khe lồn đang thổn thức.
Bà sung sướng được em gái cúi đầu xuống mà âu yếm hôn khắp gương mặt đẩm mồ hôi của mình.
Từ đó, tình chị em càng khắn khít hơn, chưa bao giờ hai chị em thấy gần gủi với nhau như vậy. Những biến cố trong đời họ đả giúp họ xóa đi những xa cách của quá khứ để trở lại thành hai chị em thật sự, chia sẻ những thầm kín của họ trong tiếng cười đồng lõa.
Gần như mỗi tối, họ đều tìm được chút thời gian để ra ngồi tâm sự trên cái xích đu. Họ thích thú tâm sự với nhau về đũ mọi chuyện, thể như là đôi bạn lâu ngày không gặp nhau. Và lần nào cũng vậy, Dì khuyến khích chị Hai mình nằm gối đầu lên đùi mình mà thủ dâm. Mẹ Trung quen rồi nên không còn ngượng ngùng nửa, Bà thủ dâm thật thoãi mái …Dì có thói quen là nâng niu vuốt ve gương mặt của chị Hai mình trong lúc chị tự tìm khoái lạc nhục dục, cử chỉ bình thường đó được chị Hai rất trân trọng vì đó là một chia sẻ làm cho việc thủ dâm được tươi đẹp hơn rất nhiều. Thật cũng hay ! từ lúc góa chồng thì nhờ sự hướng dẫn của em gái mình, Bà mới thật sự tiếp cận tình dục tự nhiên, tình dục nơi Bà được nẩy nở thật sung sức, tối nào mà không được sụt lồn với em gái thì Bà thấy thiếu vắng, khó chịu …
Bước tiến đó không làm thay đổi tình chị em của họ chút nào. Họ vẫn là hai người chị em như bao cặp chị em bình thường khác, chỉ có điều là tình cảnh đả đẩy họ lại thật gần nhau, làm cho họ khám phá ra là ranh giới trong liên hệ chị-em của họ không cần phải chính xác rõ rệt cho lắm. Họ chỉ hiểu là họ sẵn sàng làm những gì để cho người kia được hạnh phúc hơn, được sung sướng hơn là họ cứ làm, không so đo. Và những gì họ làm, hoàn toàn không tạo ra bất cứ tổn hại nào đến tình chị em của họ.
Cả hai cùng thầm hiểu như vậy nên hoàn toàn không có hiểu lầm gì hết trong tình chị em của họ.
Chỉ còn một tuần nửa thì Mẹ Trung phải trở lại Việt Nam, Bà buồn lắm vì mấy tháng nay quen ở trong một môi trường quá tốt đẹp, bên cạnh con trai, em gái, cháu nội ; lại còn được hưởng một tình dục thật tuyệt vời nên Bà như hồi sinh lại, không những quên đi được cái buồn góa chồng mà còn lại trở nên yêu đời, bắt đầu biết chăm sóc cho cơ thể mình … Bà như trẻ đẹp ra một cách bất ngờ.
Bà nói với em gái :
– Chị phải trở về Việt Nam mà thôi, nhưng bây giờ chị đã biết làm gì để chăm sóc cho mình. Có điều bây giờ chị quen thủ dâm với em bên cạnh… chị thích lắm … có được sự chia sẻ đó, thật là một điều tuyệt vời… Nếu phải thủ dâm một mình, chắc chắn là không sao bằng được ! Thôi thì đành chịu vậy chứ biết sao ? Mong là trong tương lai chị em mình sẽ thường xuyên gặp nhau.
– Nếu chị cần thì em nghỉ là sẽ dễ dàng cho chị thôi để kiếm được một người nào đó chia sẻ những giây phút thầm kín đó.
– Chắc là không dể gì có được một người như vậy …Mà thôi, chuyện đó để qua bên, chị muốn nói cho em biết một chuyện quan trọng khác.
– Gì vậy chị ?
– Hồi sáng, chị có điện thoại cho con Hoài ở Canada… Nó có hỏi thăm về em ! Chị cũng đành phải nói sự thật cho nó về chuyện em lấy chồng. Nó bị sốc quá chừng. Nó quyết định bay sang Úc để gặp em đó.
Dì chắc lưỡi :
– Thật là phiền … nhưng thôi, với chị em trong gia đình, trước sau, sau trước gì rồi cũng phải nói sự thật mà thôi. Thiệt ra thì với chị Ba Hoài, lúc nhỏ em cũng gần gũi với chỉ lắm nhưng rồi sau nầy từ lúc chỉ đi Canada thì tình nghĩa chị em cũng bị nới lỏng, mặc dù mang danh là chị em sinh đôi. Chỉ sanh trước em 20 phút phải không chị Hai ?
– Ừ đúng rồi. Mà tụi bây đúng là chị em sinh đôi ! giống nhau như đúc !
– Dạo nầy chỉ ra sao ?
– Nó thành công về mặt sự nghiệp lắm : nó làm giảng viên cho Đại Học mà ! chồng nó cũng như nó. Hai đứa chỉ biết sách vở với sách vở, tụi nó đâu có con cái gì đâu. Thành ra cuộc sống tình duyên cũng không được sung túc cho lắm. Nghe đâu tụi nó còn rụt rịch đòi ly thân cho khỏi vướng bịu nhau …
Mẹ Trung về Việt Nam chừng 1 tuần thì Dì Hoài đến Úc. Dì đến khách sạn rồi mới điện thoại cho Hạnh để mong gặp Hạnh riêng vì Dì không muốn đến nhà vợ chồng Trung.
Gặp nhau sau bao nhiêu năm xa cách, cả hai đều ngỡ ngàng. Họ không ngờ là họ giống nhau đến như thế. Không hẹn mà cả hai lại có một mái tóc cắt cùng kiểu, cả hai lại dùng màu xanh lá cây trong trang phục của họ. Qua phút ngỡ ngàng, hai người đàn bà cùng phá lên cười vui vẻ, rõ ràng là dù xa cách nhau cả ngàn cây số nhưng họ có cùng nhau những gắn bó không bao giờ chia cách được !
Dù không gặp nhau từ cả chục năm nhưng cả hai đều nhanh chóng tìm thấy sự thâm tình gần gũi như chưa bao giờ cách xa nhau. Sau khi trao đổi cho nhau những tin tức về cuộc sống của nhau, Hoài kéo Hạnh ra ngồi ngoài sân thượng. Trời đả về chiều nên không khí thật mát mẻ yên lành. Hoài nắm tay em mà trịnh trọng nói :
– Em cũng biết tại sao chị đến đây gặp em. Chị có nói chuyện nhiều với Chị Hai. Tại sao lại có chuyện giữa em và thằng Trung ? tại sao lại có thể có chuyện kinh thiên động địa đó được ?
– Trước hết thì chị cũng phải hiểu : đó là một chuyện tình rất nghiêm túc giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Giản dị vậy thôi !
Hoài đưa hai tay lên trời mà lắc đầu :
– Nhưng Trung là cháu của em, nó là con của Chị Hai !
– Anh Trung ra đi mười mấy năm, em và ảnh không có liên lạc gì với nhau hết. Khi ảnh về gặp lại em thì dù trên danh nghĩa, em và ảnh có mối liên hệ Dì-Cháu nhưng trên thực tế thì tụi em không có cảm nhận gì về sự sâu sắc của tình Dì Cháu hết. Ảnh nhìn em trước hết như một người phụ nữ … và ảnh đã … đã theo đuổi em … rồi sau cùng ảnh đã chinh phục được em.
– Nhưng còn em ?
– Thật ra lúc mới gặp lại Trung, em cũng cố gắng nhìn ảnh như một đứa cháu. Nhưng thật là khó … khi ảnh không chịu coi em như một người Dì và cứ chìu chuộng chăm sóc em như một người phụ nữ mà ảnh muốn chinh phục. Em đã cố hết sức chống chọi lại tình cảm loạn luân đó nhưng em không thể …