Trung nghe lời, dù chàng không quen cho lắm với những nghi thức cúng kiến.
Chàng lắng nghe Dì khấn. Giọng Dì run run vì xúc động nhưng chàng nghe rỏ mồn một. Càng nghe chàng càng giựt mình …
– Thưa Mẹ, hôm nay con đến thăm Mẹ, và xin Mẹ một chuyện. Chuyện tày trời nhưng con biết chỉ có Mẹ là hiểu cho con, Mẹ hiền từ, Mẹ lúc nào cũng thương con, mong Mẹ chấp nhận thỉnh cầu của đứa con gái ngu dốt của Mẹ. Hôm nay ngày lành, con xin Mẹ cho phép con được kết nghĩa vợ chồng với Trung đang quỳ bên con đây. Trung là cháu của con đó, nhưng con thương yêu Trung với tất cả tấm lòng của con. Con biết đó là chuyện tày trời, nhưng chúng con thương nhau thật sự. Đó là sự thật. Mẹ ơi, con xin Mẹ tác thành cho chúng con…
Dì vừa khấn vừa khóc ròng…
Thằng Trung cũng khẩn trương tột độ, chàng biết hành động của Dì là vì chàng, vì hôm qua chàng tỏ vẽ buồn bực khi thấy Dì sắp về nhà chồng.
Trung cũng quỳ lạy, chàng khấn tiếp theo Dì :
– Thưa Bà, con cũng thành khẩn xin Bà thương chúng con mà cho phép chúng con thành vợ chồng. Con đội ơn Bà.
Chàng cảm xúc quá cũng khóc theo Dì.
Ngồi dưới tàn cây đa trong sân chùa, Dì ngã đầu vào vai Trung, Dì nói mà mắt còn đỏ hoe :
– Đó, Dì đả xin phép Mẹ rồi đó, bây giờ mình là vợ chồng trước mắt của Mẹ. Sau này Trung phải nhớ, dù là Dì có mang danh là vợ của ai chăng nửa thì cũng không có ý nghĩa gì hết. Quan trọng là Dì đả xin phép Mẹ được thành thân với Trung.
Trung xiết tay Dì, không nói được lời nào hết, cổ họng chàng bị nghẽn vì cảm xúc. Chàng biết hành động vừa qua của Dì là một chứng cớ thật hùng hồn cho những gì Dì dành cho chàng. Dì quây sang nhìn chàng vừa mỉm cười, vừa khóc làm chàng cũng không cầm được nước mắt mừng vui.
Chàng cố cười mà nói :
– Bây giờ mình thành vợ chồng rồi thì mình phải đổi cách xưng hô chứ !
Dì thẹn thùng véo vào tay chàng :
– Xưng hô làm sao ?
– Đối với người xung quanh nhất là người trong gia đình thì mình vẩn là Dì Cháu với nhau trong cách xưng hô nhưng khi mình ở bên nhau như vợ chồng thì …
Chàng tằng hắng giọng, làm ra vẻ trịnh trọng :
– Mình à, tôi muốn mời Mình đi uống một ly cà-phê để đánh dấu cái ngày lành này khi tôi và mình thành vợ chồng.
Dì ngẩn người ra rồi thẹn thùng nói nhỏ vào tai chàng, như sợ có ai nghe thấy :
– Mình à, bây giờ tui đả là vợ của Mình đó, Mình có sung sướng không ?
– Ngày hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Kể từ bây giờ Mình đả thành vợ tôi thì nhất quyết phải nghe lời tôi, tùng phục tôi suốt đời, nhớ chưa ?
Dì cười, mặt còn tèm lem nước mắt :
– Xí …để rồi coi ai sẽ tùng phục ai !
Trên đường về, Trung nứng cặc quá, chờ không được, chàng kéo tay Dì vào một khách sạn nằm ẩn trong một cái hẻm. Dì ngượng ngùng tất tả chạy theo Trung : hồi nào giờ đây là lần đầu tiên Dì đi theo một người đàn ông vào nhà nghĩ ! Dì núp sau lưng Trung khi chàng điều đình giá cả với người nhân viên ở quầy tiếp tân, lo ngại viễn vông là người ta nhận diện được mình.
Dì thở phào nhẹ nhõm khi bước vào phòng. Nhưng Dì chưa kịp lấy lại nhịp thở bình thường lẩn cởi hết quần áo thì Trung quá hứng tình đã đè Dì ra mà đụ tơi bời. Dì thích thú vì những lần làm tình với chàng ở nhà thì dù là phòng Dì ở tuốt lầu 3, nhưng Dì cũng lo lắng e dè, đè nén những tiếng động, đề phòng sợ người nhà nghe thấy chuyện kín của Dì. Hôm nay thì khác hẳn, phòng khách sạn thật an toàn nên Dì làm tình với Trung mà đầu óc thật sự được thoãi mái hoàn toàn.
Trước khi ra về, Trung muốn Dì bú cặc chàng. Dì do dự làm Trung phải năn nỉ hết lời thì Dì mới chịu. Trung cố thuyết phục Dì :
– Thì hồi tôi còn nhỏ, Mình đã bú cặc tôi rồi mà.
Dì hổ thẹn :
– Hồi đó khác, bây giờ khác. Hồi đó cái … đó của mình nhỏ xíu, còn bây giờ … mình bự lắm … tui … tui sợ …tui vụng về lắm, sợ mình không vừa lòng.
Nhưng rồi thấy chàng buồn buồn nên Dì cũng chấp nhận. Trung mừng rỡ chỉ dẩn cho Dì :
– Hay nhất là Mình đặt đầu trên bụng tôi, Mình ngậm cặc tôi vào miệng … ừ, như vậy đó. Mình ráng đẩy nó vào sâu, càng sâu tôi càng sướng. Lúc đầu Mình chưa quen bú thì tôi chỉ cần Mình ốp sát cặc của tôi trong miệng Mình là đủ rồi. Ù … tôi thích lắm đó. Tôi sẽ không xuất tinh đâu, Mình đừng e ngại.
Hôm đó, được ngậm con cặc người tình vào miệng, Dì không khỏi nhớ đến cái lần đầu tiên mấy mươi năm về trước khi Dì ngậm con cu nhỏ tí của thằng cháu, chuyện đó đã từng làm Dì rung động. Bây giờ tình huống thật khác : Dì vừa lấy quyết định tày trời xin phép Mẹ được thành thân với Trung, Dì đả vượt được rào cản tâm lý mà ngậm cặc của chàng. Cảm giác quả thật thích thú. Con cặc chàng run rẩy trong miệng Dì, trong khi chàng uốn mình rên rỉ làm Dì cảm nhận được quyền lực vô biên của mình.
Khi thấy Dì đả quen rồi thì Trung đặt hai tay ấn lên đầu Dì để hướng dẩn Dì cách thức bú cặc để làm cho chàng sướng nhất. Càng bú Dì càng thấy thích thú nhưng khi gần ra khí thì chàng giử lời hứa, đẩy đầu Dì ra mà thở hổn hển.
Rồi chàng nắm tay Dì đặt lên con cặc căn cứng để dạy Dì sụt cặc đến khi chàng oằn người lên mà xuất tinh xối xả. Dì sung sướng được học mấy bài học mới, Dì e dè lấy ngón tay chắm mút một ít dương khí của chàng cho biết mùi vị. Dì cười :
– Khí của Mình hăng hăng quá, không thơm bằng khí của tui !
Trung ôm Dì mà nói :
– Hôm nay là ngày mình thành vợ chồng, tôi hạnh phúc lắm. Tôi biết tôi chỉ có một người vợ độc nhất mà thôi đó là Mình, dù sau này có gì xẩy ra chăng nửa trong lòng tôi chỉ có Mình mà thôi. Tôi biết tánh khí của tôi lắm. Tôi nghỉ tôi sẻ không lấy vợ nữa đâu.
– Khi Mình về Úc thì tui sẻ nghe theo lời Anh Chị Hai mà lấy chồng nhưng tui cũng xin Mình tin tui : người chồng độc nhất trong tim tui chính là Mình mà thôi. Tui cũng xin Mình hảy lập gia đình vì trong nhà, toàn là con gái, chỉ có Mình là con trai, Mình phải nghỉ đến chuyện nối dỏi tông đường chứ ! Đã 30 tuổi rồi không lẻ cứ ung dung như vậy hoài sao ?
– Thôi chuyện đó tính sau, bây giờ mình đang vui, đừng nói chuyện buồn nửa. Tôi có ý tưởng này, không biết Mình nghỉ sao ? Còn một tuần nửa tôi sẽ về lại Úc, không biết bao giờ mới trở lại Việt Nam, vì vậy tôi muốn đi du lich một tuần ở Thái Lan với Mình, xem như tuần trăng mật của hai chúng mình, Mình nghỉ sao ?
– Tui nghe mà thấy ham lằm, có điều không biết Anh Chị Hai có cho phép hay không ?
Trung bực mình :
– Mình sao kỳ ghê, Mình đả 40 tuổi rồi chứ có phải là con nít đâu mà sao cái gì cũng sợ anh chị mình, đi chơi mà cũng phải xin phép sao ?
Dì cúi đầu :
– Ờ, không biết sao tui sợ nhất là anh Hai. Mình cũng phải thông cảm cho tui, sao cứ rầy tui vậy ?
Trung ôm Dì vuốt ve :
– Tôi xin lổi mình. Thôi được, để tối nay, tôi thử xin, xem có được hay không ?
Tối đó, sau bữa ăn, Trung nói lên ý định của mình muốn đi du lịch một vòng Thái Lan. Ba Mẹ chàng đồng ý ngay tức khắc. Trung lại lơ đãng nhìn Dì nói tiếp :
– À, hay là Dì Tư đi chơi với con ? Dì cứ ú rú ở nhà hoài, sẳn dịp con dẫn Dì đi du lịch cho biết đó đây.
Dì liếc mắt nhìn Anh Chị Hai của mình :
– Cái đó …
May cho Dì là Chị Hai gật gù cười :
– Ừ phải đó, gần lấy chồng rồi mà quê mùa cục mịch quá chừng. Em cứ đi theo thằng Trung để nó chỉ dẫn cho.
Chị Hai lại chọc ghẹo :
– Nó bồi đấp thêm kiến thức cho em để em sẳn sàng mà về nhà chồng !
Bị nói trúng tim đen, Dì chột dạ, đỏ rần mặt, không dám ngước nhìn ai, làm Anh Chị Hai cười phá lên.