Tôi đưa đống giấy tờ với gửi cho anh Lộc mấy cái PJ để xem rồi ra ngoài. Đến buổi trưa tôi bảo cả phòng họp lại rồi anh Lộc thông báo chiều nay sẽ đi ăn và anh Lộc bao cả phòng. Nga thấy thế thì nói:
-Anh Lộc xong thì đến lượt anh Nam đấy nhé. Cũng chuẩn bị lên chức rồi còn gì!
Tôi cười mà bảo lại:
-Tưởng gì chứ bao thì vô tư, hôm nay tăng hai đi anh bao cả phòng luôn. Còn ai tăng ba thì đăng kí với anh nhé.
Tôi nói như vậy để trêu Nga nhưng ai ngờ Nga nói lại:
-Được rồi em đăng kí với anh luôn. Không hết tăng ba mai em uýnh cho anh một cái.
Anh Lộc cười hà hà rồi cả phòng nghỉ, xuống khu phục vụ của tòa nhà ăn cơm trưa. Văn hóa ở cái phòng này là ăn chung cùng một khu nói chuyện với nhau. Lúc này cấp trên cấp dưới không còn khoảng cách nữa. Tuy nhiên những việc kín thì chỉ nói với nhau thôi. Anh Lộc làm cốc bia rồi nói:
-Dạo này có mấy em rau bám quá Nam ạ!
-Gớm! Anh đầu tư như thế thì làm gì mà chẳng bám. Mấy em sinh viên, đầu tư cho triệu một tháng là thoải mái rồi.
-Thì thế, tiền uống bia thôi nhưng dạo này nó bám quá. Chắc là thèm đấy!
-Chuyện! Được người yêu già một tí đưa xe đón đi chơi bời lại chẳng bám.
-Chú lại chê anh già rồi!
-Đấy thì em nói thế!
-Này anh nhường cho chú mấy em nhé. Mấy em này ngon lành lắm, anh ăn cũng chỉ một hai lần thôi, thích thì có hứng làm ăn luôn.
-Cũng được nhưng không có xe đẹp như anh sợ em ấy lại không ưng thì chết!
-Lo cái gì, xe thì kiếm dễ, mà cỡ chú đi cái SH cũng đủ hốt không biết bao nhiêu em rồi. Hôm nào rảnh chút anh em mình đi.
-Hì cảm ơn anh.
Quả thật về cái chuyện chăm rau rồi check hàng thì tôi cũng đầy ra nhưng anh Lộc nói thế thì tôi cũng làm theo cho anh ấy vui lòng.