Có những buổi chiều trên khung công viên nhỏ với những chú bồ câu trắng, nàng dựa đầu trên vai chàng nhìn chúng tranh nhau mổ những mảnh bánh vụn, tay chàng ấp nhẹ lưng nàng, tay nàng ủ trong tay chàng …Hạnh phúc nhỏ nhoi và yên ắng nhưng thật đầy ắp trong nàng…
Và những buổi tối ở quán cà phê nho nhỏ với những chiếc bàn, chiếc ghế mộc mạc, bên tách cà phê nóng … chàng chỉ lặng im kề sát vai nàng, cả hai cùng nhận ra tiếng tim chung nhịp cận kề nhau, là đủ để cảm nhận cái bình an của buổi tối ở Paris …
Tối hôm đó Bình đưa nàng về nhà chàng…
Đó là một căn nhà nhỏ và xinh xắn ở ngoại ô ..Nhà cửa ở Pháp không to lớn rộng rãi như ở Mỹ mà gọn gàng nhỏ nhắn … Vai nàng so lại vì cái lạnh về đêm thì Bình đã vội khoác cho nàng cái áo len nhẹ…rồi chàng đốt cái lò sưởi nhỏ…
Nàng ngồi nhìn chàng cơi dậy những ngọn lửa ấm…rồi ngã người nằm soãi trên tấm thảm đỏ thật dầy và êm ái trước lò sưởi…Và ở đó, nàng ngủ ngon lành như một cô bé con ham chơi trở về nhà, tìm được một chỗ ngủ ấm áp sau cả ngày rong ruổi ngoài đường phố.…
Khi nàng mở mắt dậy thì thấy Bình đang nằm bên cạnh nàng…Ánh mắt chàng long lanh reo vui, thật ấm áp như ngọn lửa nhảy múa ở phiá sau lưng, chàng đang chống tay như ngắm nàng say ngủ…Rúc người vào lòng chàng, Thanh Vân nũng nịu:
”A aaa… nãy giờ anh nhìn em ngủ hả…”
Nàng nghe giọng chàng đầm ấm:
“Ừ…anh biết em mệt…làm việc cả ngày …rồi còn đi chơi với anh nữa. Em ngủ say như cô công chúa trong truyên cổ tích vậy bé con…”
Thanh Vân rúc sâu hơn trong lòng người yêu:
“Anh à….sao người anh ấm vậy?
Vòng tay người yêu ôm chặt, bảo bọc:
“Anh tình nguyện sưởi ấm cho em trọn đời, em chịu hôn?”
Thanh Vân nghe giọng mình dịu ngọt:
“Dạ chịu….”
Nàng lòn sâu vào người chàng thám hiểm, dưới cái áo sơ mi trắng… nàng muốn chạm tay trên da thịt nóng ấm và cảm nhận cái hạnh phúc không ngăn cách của da thịt gần nhau…Bàn tay con gái mân mê trên khuông ngực rắn chắc của người yêu…lần ra phía sau lưng…nàng kéo người chàng sát vào nàng…cơ hồ như nàng không muốn có một khoảnh cách nào chia cách giữa chàng và nàng. Nàng nhận ra đầu vú nàng săn cứng trong một nỗi thèm muốn dịu dàng …Bàn tay nhỏ nhắn của nàng lần về phía hạ thể người yêu…Ấm áp…quen thuộc…thân thương…nàng vuốt ve nhè nhẹ và cảm nhận nỗi thèm muốn trong nàng đang lan toả sang người chàng.
Bàn tay dịu dàng của nàng êm ả trên vùng căng căng của chàng…Nàng thấy mấy ngón tay chàng đang lần mở mấy cái nút áo của nàng…rồi cái nịt vú cũng khẻ mở ra….Thanh Vân rên nhỏ…vú nàng căng nhọn trong lòng bàn tay vờn vuốt nhè nhẹ êm êm của chàng.
Khi những vướng viú không còn trên da thịt nhau, trần truồng Thanh Vân quấn quit ngườì yêu.
Nàng nhận ra một cảm giác kỳ lạ mà nàng chỉ cảm nhận được mỗi khi kề cận Bình.
Đó là cái cảm giác của sự tin cậy tuyệt đối, được dịu dàng bảo bọc trong yêu thương của chàng dành cho nàng. Đó là cái cảm giác buông thả, nới lỏng bên trong nàng. Nàng không còn phải quan sát, đương đầu, đối phó, phòng thủ. Bên cạnh Bình, nàng như con mèo nhỏ rúc vào lòng chàng. Nàng cảm thấy mình giống như một người đi xa quay về lại ngôi nhà quen thuộc ấm áp của riêng mình, ở đó nàng chỉ muốn vứt bỏ hết những thứ vướng víu mêt nhọc của đời sống và vùi mình trong những ấm áp quen thuộc rất riêng tư, rất ngọt ngào.
Ngay phút giây này đây nàng cũng có cảm giác như thế, thêm vào đó là những rung động chất ngất nồng say mà Bình khơi dậy trong nàng. Môi người yêu đang nồng nàn nút vuốt trên hai núm vú hồng nhọn căng… Tay người yêu đang vò nắn nâng niu dịu dàng hai bầu vú nõn nà mịn trắng…
Thanh Vân rên rĩ tiếng reo vui của con tim khi tìm thấy Tình Yêu:
“Anh ơi…Em yêu Anh…”
Nàng nghe Bình rên rĩ trong cái rãnh sâu giữa hai bầu vú:
”Bé con…Anh Yêu Em….
Uiii aaa…hai vú em…”
Thanh Vân rướn cong vú theo cái cắn mấp bạo bùng của Bình. Nàng rên theo:
“Hai vú em…làm sao anh?”
Thanh Vân nhìn hai tay Bình bóp sát hai bầu vú tròn trĩnh, làm hai núm vú hồng nhô cao nhọn hoắt..gần lại với nhau….môi chàng kề sát trên hai núm vú…nàng nghe chàng rên rĩ:
“ Anh mê nút hai núm vú đẹp mê hồn của em…Anh thèm cắn vú…Anh thèm nắn… thèm vò..thèm yêu vú đẹp…hai bầu vú dễ thương của anh…”
Nàng cong vú trong kích thích:
”Em cho anh hết…vú em nè…anh nút vú em đi aaa anhnhhhh..”
Cho đến khi tay chàng vùi sâu xuống dưới khu tam giác kín… dịu dàng ve vuốt hai cánh hồng trong đó thì nàng rùng mình…nàng nghe nỗi thèm muốn trong nàng bây giờ dâng cao như sóng tràn bờ…Môi chàng chạy xuống trên bụng nàng …rồi xuống sâu hơn…bàn tay chàng vờn vuốt bên trong làn da đùi non…
Thanh Vân dang rông hai đùi trong nhột nhạt …chỉ thấy người yêu chụp môi xuống trên cánh hồng nhung rộng mở…Nàng cong rướn người…
“uiaaaaa…anh ơơơoơoiiiiii”
Lần đầu tiên trong đời Thanh Vân mới cảm nhận trọn vẹn tình tự dâng hiến mà nàng dành cho người yêu. Nàng nhận ra từ đáy sâu trong tim nàng là một thứ tình cảm yêu thương dịu êm đang hé nụ như đóa hồng nhung xinh xắn trong ngày xuân nắng ấm..
Người yêu lách nhẹ lưỡi say say trên hai cánh hoa e ấp nhung êm …rồi môi miệng nóng bỏng của chàng nồng nàn vờn vuốt trên khu vực non dịu-mềm mại-bí mật nhất của người đàn bà. Cho đến khi chàng nút nhẹ trên cái nhụy hoa nhỏ xiu mọng căng thì Hoa Tình Yêu mở tung ngàn cánh.
Thanh Vân run rẫy trong những cảm giác tê dại đến rụng rời trong từng góc cạnh trên người nàng…Nàng kéo người yêu phủ lên nàng…vùi tay xuống dưới, nàng dẫn đưa chàng vào cái khe động thiên thai nóng ấm. Hòa nhập của đàn ông khít khao sát rạt không còn một khe hở trong cái vòng mơn man ôm ấp của đàn bà…Hai khuỷu tay chàng chống hai bên vú nàng…mặt chàng cận kề thương yêu … ánh mắt nàng nồng nàn say đắm quyện đan với tình tự yêu thương đong đầy …
Chàng nhấn nhẹ êm êm …nàng rướn cong hứng trọn … Môi nàng mộng say như nhấp rượu nồng…mắt nàng long lanh như mời gọi…
Chàng ***g lên như ngựa chứng, người nàng cong rướn tung giựt…rồi chàng lại nhẹ nhàng ve vuốt…Nàng có cảm giác như chàng và nàng đang nắm tay chạy tung tăng đuà giỡn với từng con sóng của cảm giác mà cả hai đang cùng cho và nhận…
Trùng trùng… miên man… bất tận…
Đàn ông gầm gừ hoà theo tiếng rên rĩ của đàn bà …cặc rướn sâu thật sâu …cặc dập nắc tơi tả không chừa một góc cạnh trong *** nóng bỏng …Thanh Vân nghe tê sướng càng lúc càng dữ dội trong nàng…cho đến lúc cặc khựng lại …
Chỉ trong tích tắc …Nàng cũng thấy hình như hơi thở nàng dừng bặt… ‘.. cho em .. cho em .. ‘ nàng rít nhẹ …
Sau đó là bùng vỡ…là tsunami ào ạt đập vào bờ…là địa chấn trên da thịt đàn bà…
Thanh Vân bấu chặt mười ngón tay trên lưng người yêu…Nàng nhắm mắt…giữa cái sát sao tê dại ghê gớm đó, chàng cúi xuống môi nàng…Hơi thở chơi vơi của nàng, chàng đang nuốt trọn…nàng bềnh bồng trong tột đỉnh của hoan lạc đàn ông và đàn bà cho nhau…
Hình như cái không gian mà nàng sống không còn hiện hữu..Thay vào đó là một thế giới khác…dịu êm…bềnh bồng…chỉ có Chàng và Nàng hoà nhập trong nhau….
Bảy ngày công tác ở Paris qua nhanh…Bảy ngày đối với Thanh Vân mà như dài như bảy năm…
À thì ra bây giờ nàng mới hiểu câu chuyện Lưu Nguyễn lạc Thiên Thai. Lúc hai chàng Lưu, Nguyễn trở về lại làng thì không còn tìm thấy đường xưa, người cũ …mười ngày ở chốn Thiên Thai bằng một trăm năm ở cõi trần gian.
Bảy ngày ở Paris với Bình và Tình Yêu tìm lại trong tim, nàng đã cảm nhận và quý giá từng giây phút bên nhau. Nàng đã sống trọn vẹn từng giây phút bên cạnh người yêu. Nàng cho và nhận từ người yêu từng rung động ngất ngây của những đắm say trong da thịt trần truồng quấn quit, trong ánh mắt âu yếm thương yêu…trong nỗi hoan lạc dịu dàng mà chỉ có những người yêu nhau mới có thể nhận ra.
Bởi vì có Tình Yêu mà môi nàng đỏ, má nàng hồng, mắt nàng long lanh.
Bởi vì có Tình Yêu mà khi Bình lái xe hàng trăm cây số đưa nàng về thăm Ba Mẹ chàng thì nàng nhận ra là chàng muốn có nàng chính thức bên đời nhau. Và thực sự nàng thấy thoải mái với Ba mẹ Bình. Hai ông bà cụ rất “Tây” này…họ cũng yêu nhau giống như chàng và nàng cho nên làm như mọi người trong cái không khí gia đình thân tình ngày hôm đó đều hòa đồng trong một ngôn ngữ và tần số dành riêng cho những người yêu nhau…
Bởi vì có Tình Yêu cho nên ngày chủ nhật Bình rủ nàng lên Tháp Eiffel. Nàng không biết chàng và nàng đang ở từng thứ mấy trên cái tháp cao này…Chỉ biết là cao lắm…Thanh Vân nhìn cảnh vật xung quanh và nhìn bầu trời xanh với vài cụm mây trắng lững lờ trôi…Bình lui hui tìm chổ đặt cái camcorder, rồi Bình ở phía sau nàng hai tay chàng ôm vòng ra cái eo thon …nàng hơi ngả đầu dựa nhẹ trên vai chàng…Nhìn ngắm cảnh vật một lát thì bỗng nhiên Bình nắm tay nàng vòng ra phiá trước. Chàng nhìn nàng…
Trong ánh mắt âu yếm dịu dàng quen thuộc yêu thương đó, nàng nhận ra cái vẻ nghiêm trang mà Bình như đang muốn sắp sữa nói…Quả thật, Bình lên tiếng:
“Bé con.. Anh muốn nói với em…”
Nàng mĩm cười…thầm nghĩ chắc ảnh sắp nói “Anh Yêu Em”, thì y như rằng nàng nghe Bình nói:
”…là Anh Yêu Em…”
Ánh mắt nàng long lanh, tay nàng nắm tay chàng, môi hồng xinh mấp máy:
“Em yêu Anh…”
Thì nàng thấy Bình khụy một đầu gối trong tư thế quỳ …như có phép ảo thuật, trong tay chàng là cái hộp nhung đen …lấp lánh chiếc nhẫn kim cương…Nàng nghĩ không phải là trong mơ…làm sao mọi việc có thể tiến nhanh như vậy…Nàng nghe Bình nói:
“ Will you marry me?”
Hình như Thanh Vân nghe như hơi thở nàng ngừng lại…Nàng ngạc nhiên:
“Anh …anh”
…rồi sửng sốt… rồi niềm yêu trong tim nàng bùng vỡ:
“Dạ …em chịu…”
Bình nắm nhẹ bàn tay nàng…chàng đeo cho nàng vào ngón tay áp út chiếc nhẫn kim cương thật đẹp…thật xinh xắn…Nàng kéo nhẹ chàng đứng dậy…
Hai người yêu nhau hôn nhau say sưa…
Bỗng xung quanh có tiếng vỗ tay…Nàng buông Bình ra thì thấy có sáu bảy người nãy giờ yên lặng chứng kiến cảnh Bình cầu hôn nàng, bây giờ họ đang vỗ tay chung vui với chàng và nàng …Cả hai cùng mời họ quay phim chung làm kỷ niệm….
Bởi vì có Tình Yêu cho nên mỗi giây phút kề cận bên nhau là mỗi giây phút Thanh Vân cho hết người yêu những gì thuộc về nàng…Đêm yêu đương nồng nàn cho nhau…
Vú nàng căng tròn… môi nàng đắm say trên từng góc cạnh trên da thịt người yêu…chàng trần truồng dịu dàng phơi bày cho nàng lướt môi xinh trên ngực chàng …rồi trên cái vùng cấm của đàn ông…môi nàng lướt nhẹ nồng nàn trên cái đầu khấc căng hồng..Nàng nút nhẹ …tay nàng vuốt ve trên vùng cương cứng to dài…nhẹ nhàng nàng mút …nàng chuyễn động lên xuống khiến chàng rên rĩ tê dại…
Rồi nàng bị đè xuống…chàng ngấu nghiến da thịt đản bà trong thèm khát..Vú căng to chàng bóp… vò… xoa… nắn….Hai núm vú nhỏ xíu hồng hồng nhọn căng chàng nút vuốt tơi tả…
Chàng cắn nàng không còn manh giáp…trên hai bầu vú to mịn màng cong ưỡng căng cứng dâng hiến cho môi miệng dâm đãng của đàn ông….Môi chàng lướt trên cái lưng ong mịn màng…lâu lâu chàng cắn nhẹ làm nàng rùng mình từng cơn…hai tay chàng vò bóp tơi bời hai bờ mông tròn trĩnh rồi môi chàng êm êm trên mông chạy dài xuống hai đùi thon dài trắng….xuống sâu tới cái gót son nho nhỏ xinh xinh….rồi chạy ngược lại lên trên…Đôi môi người yêu nóng bỏng hôn lướt ve vuốt cắn mấp nhột nhạt từng cơn trên làn da đùi non…nàng dang rộng mời đón người yêu…
Ngón tay người yêu vuốt ve trên hai cánh *** nhung êm ướt át giọt sương…Nàng nghe Tình Yêu ngập tràn trong tim…Ở Đoá Hoa Tình yêu là tất cả những ngọt ngào, nóng bỏng, nồng nàn nhất mà nàng dành cho chàng…Chàng say sưa như con ong đang cong mình hút mật ngọt trên đoá hoa hồng nhung vừa hé nụ…môi lưỡi đàn ông vuốt mấp trên làn da non hồng hồng bên trong hai cánh *** đang dang mở mời gọi…Mỗi cái vuốt ở *** là mỗi tê dại của hoan lạc chàng cho nàng…Cho đến lúc môi chàng mấp nhẹ…lưỡi chàng xoay vòng…chàng nút êm êm… say say… rồi chùn chụt trên cái hột le căng mọng đợi chờ làm nàng run rẫy như đoá hồng đang oằn mình trong vùi dập dữ tợn của ong bướm…Lưỡi chàng luc lạo sâu trong cái khe ướt nóng…từng cơn từng cơn chàng cho nàng cái rung động tuyệt vời của ái ân nồng say.
Cho đến lúc nàng tê dại kéo chàng lên người nàng…cặc vùi sâu vào *** cong rướn …chàng ngả người nằm đối mặt nàng…cặc ra vào trong *** nóng ướt như êm như ru….hai tay đàn ông chụp hai bầu vú…chàng vuốt ve êm đềm trên vùng đồi núi êm êm mêm mêm căng căng của đàn bà…mắt chàng nhìn sâu trong mắt nàng…dịu dàng tình tứ âu yếm….Môi chàng lâu lâu mấp nhẹ vờn vuốt đôi môi đàn bà nóng đỏ lửa ái ân…
Nàng rên rĩ:
”Anh ơi…Chồng ơi…em yêu chồng em…”
Nàng nghe tiếng đàn ông như đối đáp tiếng yêu:
“Ui aaa….em ơi…mình ơi….anh yêu mình…”
Tiếng yêu của vợ chồng êm êm nhẹ nhàng như mây khói …say say như rượu nồng…tiếng cặc cọ sát trong *** ướt nhẹp nóng bỏng nghe như tiếng reo vui của hai con tim rộn rã…
Nàng nghe tê sướng dâng tràn…Nàng nhìn sâu trong mắt chàng…nàng thầm thì…
“Cho em…cho em… đi anh… “
Chàng chồm lên đè nàng nằm xuống…cặc chàng không rời *** nàng một phút giây…chàng thúc …nắc… dập… nã như bão… như giông…
Lần nào cũng vậy…nàng nghe tê dại đến rã rời khi *** co thắt từng cơn theo những tia bắn dữ dội của cặc tận sâu trong đáy ***…làm mát dịu những nóng khát của da thịt nàng…
Lần nào cũng vậy…ôm ghì nhau nàng nghe nỗi hoà nhập của cho và nhận…
Lần nào cũng vậy nàng cảm thấy chàng và nàng bây giờ chỉ là Một, không còn chút ngăn cách nào giữa da thịt đàn ông và đàn bà…
****
Và bây giờ….đột nhiên nàng nhận ra một nỗi hụt hẫng gớm ghê khi phải xa cách người yêu lúc nàng đang trên chiếc máy bay trở lại Mỹ.
Lần đầu tiên nàng mới biết thế nào là nỗi nhớ nhung xa cách người yêu…Nàng nhớ nàng đã bật khóc ngon lành trên vai Bình lúc chia tay ở phi trường…nàng nhận ra Bình cũng nghẹn lời, nhưng cố gắng trấn tĩnh dỗ dành nàng:
“Bé con….đừng khóc…coi kià lớn rồi…”
Hai người hôn nhau nụ hôn giã biệt…lúc rời môi nhau, nàng nghe Bình nòi:
“Anh sẽ sang Mỹ với em…không lâu đâu …em về bình an..”
Nàng nắm tay bịn rịn không rời…Lúc quay lưng bước vào trong …nàng không dám nhìn lại người yêu…vai nàng run run…
Nàng khóc ngon lành như một cô bé con…
Trên chiếc phi cơ Air France trở về nhà, Thanh Vân nhận ra là thờỉ đại tin học toàn cầu bây giờ thực sự làm mọi người gần lại nhau hơn. Khi chiếc phi cơ đã ở trên cao độ an toàn và cho phép hành khách sữ dụng các dụng cụ diện tử, nàng mở cái blackberry lúc nào cũng nàng cũng mang theo. Cái “message” đầu tiên là của Bình. Chàng viết thật ngắn:
“Bé con…don’t cry…watch the DVD I put in your handbag.
I love You”
Thanh Vân mở cái túi xách tay…nàng tìm thấy cái đĩa mà Bình nhắc tới…Nàng mở cái vỏ bọc ngoài..Bên trong là cái DVD có dán cái nhãn nhỏ, với chữ LOVE thật đẹp…
Nàng mĩm cười…Mở cái laptop, nàng cho cái đĩa vào máy…
Những ngày ở Paris đang trở lại trên màn hình… Quán cà phê nàng và Bình vẫn thích ngồi tựa vai nhau …Khải Hoàn Môn… Giòng sông Seine trong hoàng hôn…Viện bảo tàng Louvre lúc nàng và Bình ghé xem bức hoạ nổi tiếng Mona Lisa của Leonard da Vinci. Nàng lại mĩm cười khi nhớ lời Bình…nịnh đầm:
”Em đẹp hơn Mona Lisa gắp trăm lần…Anh mà vẽ được chân dung em thì viện bảo tàng phải cất bức tranh này vì họ phải dành chỗ để treo tranh vẽ em…”
Nàng nhớ nàng cười khúc khích, đấm vai Bình:
”Anh xạo em…đàn ông Pháp chỉ giỏi nịnh đầm… ”
Chỉ thấy Bình ôm nàng:
“Không anh nói thực mà…trong mắt anh …em đẹp ..nhất thế giới..”
Lúc này ngẫm nghĩ lại, nàng nhận ra Bình nói đúng…khi yêu chàng trong mắt nàng chỉ có chàng là người đàn ông…dễ thương nhất thế giới.
Trên màn hình laptop là lúc nàng và chàng về thăm Ba Mẹ Bình…hai ông bà già trông thật hiền và thân tình…chẳng mấy chốc nàng thấy những đoá hoa hồng hiện ra…từng nụ hoa hồng nhung đỏ thật đẹp rơi nhẹ xuống một góc..rồi lại một đóa hoa khác rơi xuống…cho đến lúc hơn 2/3 màn hình là những đóa hồng thì những chữ cái rơi rơi trên rừng hoa làm thành dòng chữ
“Thanh Vân….Anh Yêu Em..”
Tim nàng như thắt lại trong nỗi nhớ nhung khôn cùng …Nàng thấy tháp Eiffel và khúc phim ghi lại lúc Bình cầu hôn..Thanh Vân xoay xoay cái nhẫn kim cương trên ngón tay…
Nàng lại thấy nhạt nhoè trong ánh mắt…
Một tháng trôi qua trong nhớ nhung.
Những đêm dài ôm gối chiếc, Thanh Vân nhớ vòng tay ôm ấp dịu dàng của người yêu.
Nàng nhớ ánh mắt âu yếm và bảo bọc của Bình. Nàng nhớ hơi ấm người tình mà nàng thích rúc người vào đó như chú mèo con tìm được chỗ ngủ ấm áp quen thuộc…Nàng nhớ môi miệng người yêu tham lam vồ vập vò xoa nút cắn trên hai bầu vú no căng…Nàng nhớ những nóng bỏng tê dại đến run người khi chàng chụp môi lưỡi phủ kín đoá hoa hồng nhung êm nóng ướt mà nàng dâng hiến cho chàng…Nàng nhớ cái cương cứng của chàng vuốt ve từng góc cạnh trong cái khe chật chội khát khao đàn ông của nàng…Nhiều khi trong giấc ngủ mộng mị…có lúc nàng tìm lại được vòng tay người yêu…chàng tháo tung cái áo ngủ mỏng manh…chàng hôn nàng khắp trên da thịt cong rướn nhớ thương…
Chiều nay, Thanh Vân về đến nhà trong tâm tình như vậy..Nàng bật cái laptop…giờ này chắc chàng còn đang ngủ…ở nơi nàng ở và Paris giờ giấc chênh lệch nhau khoảng 7 tiếng đồng hồ. Bên đó khoảng gần 1 giờ sáng…Có tiếng chuông kêu cửa…
Nàng bấm cái intercom, cất tiếng hỏi:
“Who is this?”
Từ trong cái máy có tiếng nói quen thuộc…
“Bé con..”
Tim Thanh Vân như muốn ngưng lại trong một nỗi vui mừng không tả nỗi….nàng nói không nên lời, thì tiếng nói quen thuộc kia tiếp tục vang vang:
“Bé con…là anh đây…”
Thanh Vân mở toang cánh cửa…Nàng như không tin nỗi sự bất ngờ trước mắt…
Ô hay! làm sao như thế được…làm sao chàng lại ở đây…lúc này…
Bên kia cánh cửa là Bình…là người yêu…
Nàng vùi người trong vòng tay dang mở….Nàng dụi đầu vào ngực đàn ông…hơi ấm quen thuộc …vòng tay xiết chặc bảo bọc…ánh mắt âu yếm dịu dàng…
Nước mắt của mừng vui tràn ướt áo chàng
Chàng ôn tồn:
“Bé con không mời anh vào nhà hả?”
Thanh Vân kéo tay chàng vào nhà. Cánh cửa vừa đóng lại là nàng vung tay đấm yêu lên ngực chàng:
”Anh anh…anh tới hồi nào không báo cho em biết trước..”
Nàng nghe giọng cười ấm áp chọc ghẹo quen thuộc:
”Không phải anh đã nói với em hôm em về Mỹ sao…”
Nàng không muốn chàng nói gì nữa… Nàng nhón chân ôm ghì đầu chàng:
”Em nhớ Anh…Em yêu Anh”
Và sau đó môi nàng gắn trên môi chàng…trong ngọt ngào, say đắm của nụ hôn tái ngộ…
Nàng thò tay tháo tung cái áo sơ mi….bàn tay chàng đang chụp phủ trên hai bầu vú khao khát đàn ông, nhớ nhung người yêu…nàng nắm tay chàng kéo nhanh về phia phòng ngủ ấm cúng…
Những vướng viú được tháo bỏ thật nhanh…
Chỉ trong khoảnh khắc là cặc chàng đã trong *** nàng…
Nàng cong người trong một nỗi tê sướng ghê gớm…
Chưa bao giờ nàng có thể đạt tới cái sung sướng của tê dại tột đỉnh nhanh đến như vậy…Chỉ biết là nàng cào mười đầu ngón tay nhọn bấu chặt trên lưng Bình khi chàng cũng rướn người tia bắn trong nàng…
Tình Yêu nóng cháy lúc phát động còn nhanh hơn hoả diệm sơn bùng nổ …
Tối hôm đó giống y như là đêm tân hôn của hai ngượi
Chàng vòng tay ôm nàng ngâm mình trong làn nước ấm áp của cái bồn tắm rộng, dưới cái ánh sáng lung linh ấm áp của nhiều ngọn nến thoảng nhẹ hương lavender mà nàng yêu thích…Hai bàn tay chàng mơn man trên hai bầu vú no căng, se se xoay xoay hai núm vú hồng nhọn hoắt…rồi cũng bàn tay đó vùi sâu trong làn nước ấm vuốt ve nhẹ nhàng trong *** đàn bà khao khát đàn ông …Nàng thầm thì:
“Anh ơi…em nhớ tay anh….
Em thèm được anh ôm…anh yêu… anh ấp”
Bình hôn nhẹ trên cổ nàng:
“Anh cũng nhớ em….nhớ vú em….nhớ da thịt em….
Anh chỉ muốn lúc nào cũng có em bên cạnh ”
Nàng quay đầu…môi hai người gắn chặt nhau…lưỡi nàng xoắn xít ngọt ngào lưỡi chàng…Nàng vùi tay xuống dưới tìm cặc người yêu…*** mở ra cho cương cứng rướn sâu vào trong…làm như lúc nào, ở đâu giữa chàng và nàng cũng là nỗi thèm muốn trong nhau …cho nhau…có nhau…
Nàng thầm thì bên tai chàng:
“…Vào phòng đi anh”
Đứng trước tấm gương lớn trong cái phòng tắm ấm áp đó, chàng êm êm trìu mến lau khô từng góc nhỏ trên da thịt mịn màng tươi mát của nàng. Hai tay chàng vòng ra phía trước ôm trọn hai bầu vú no căng trong thèm muốn…
Nàng nhìn trong gương hai bầu vú đang bị vò đè xoa nắn trong lòng bàn tay đàn ông ham hố…
Rồi cũng bàn tay đó lòn xuống dưới vờn vuốt nghịch ngợm trên mãng lông đen nhánh mịn màn e ấp che cái mu *** cong cong dễ thương…mấy ngón tay mon men trên hai cánh *** nhung êm…
Cái cảnh tượng phản chiếu trong gương dâm đãng lạ lùng…
Nàng rùng mình…
ngón tay đàn ông tách nhẹ hai cánh ***….
*** đàn bà hồng hồng như cánh hoa hé nở….hai tay chàng cùng một lúc vùi xuống cánh hoa xinh đẹp kia…Theo ngón tay dịu dàng…đóa hoa hồng nhung dang rộng…Nàng thấy cái nhụy hoa nhỏ xíu như đang phập phồng theo nhịp thở kích thích của nàng…ngón tay đàn ông xoa nhẹ trên cái hột le mọng căng…
Nàng rướn cong người:
”Anh ơi….tay anh dâm quá hà….”
Đàn ông thầm thì:
“Vào phòng đi em..cho anh dâm với *** em…”