Danh không trả lời ..chàng vòng tay ôm sát da thịt mềm mại của Thu…mặt chàng vùi sâu thêm trong hai bầu vú mềm căng….Danh lại hít sâu mùi da thịt đàn bà bỗng dưng quen thuộc tự khi nào… Thì chàng nghe Thu hỏi tiếp:
“Có …thương em hôn?
Danh nghe như mấy chữ đơn giản đó đi suốt vào trong tim chàng…như một con dao nhọn làm tim chàng đau nhói.
Danh mấp nhẹ môi trên làn da vú sữa, lướt lên trên…Chàng hôn trên đôi mắt nai tơ hiền lành, rồi trên vầng trán thông minh của nàng…
Danh nói thật những gì chàng nhận ra tự đáy tim chàng:
“Có …Anh thương em…Mà anh phải thú thật với em một điều…”
Danh nhận ra Thu đang rúc người nàng sát vào người chàng như tìm cái hơi ấm quen thuộc lúc hai người quấn nhau…Chàng nhẹ nhàng vòng tay ôm nàng sát hơn…chặt hơn…Chàng thầm thì:
“Mà anh cũng không hiểu được là trái tim anh nó có mấy ngăn….mà tại sao anh… thương nhiều người đàn bà trong đời anh như vậy….”
Thu hôn nhẹ trên môi Danh, nàng cười nhỏ:
“Anh là người có trái tim tham lam…nhưng mà thành thực….
mà anh cũng là người may mắn có những người đàn bà thực lòng yêu anh ..cho anh trọn vẹn…”
Danh hôn lên đôi môi đỏ hồng của nàng, dấu tích của những lần yêu nhau cho nhau nồng cháy còn đọng lại trên môi nàng, chàng thú nhận:
“Ừ…em nói đúng..anh biết anh là người may mắn…giống như anh gặp em….em cho anh…hết cả những nồng say trong em…”
Thu ghì chàng vào nàng:
“Em nhận ra anh là người có tâm hồn…anh không giống những người đàn ông khác…và nhất là anh là người có con tim thành thực…”
Nàng tâm sự:
“ Em cũng đã gặp những đổ vỡ trong đời sống tình cảm của em….em đang sống trong đơn lẻ… em rất không tin đàn ông vì em gặp nhiều người đàn ông ích kỷ trong suy nghĩ, trong đời sống..”
Thu vuốt ve lưng Danh, nàng tiếp tục tâm tình:
“Mà ích kỷ của đàn ông lộ rõ nhất lúc họ ôm em…
Anh ơi….đàn bà rất là nhạy cảm với những biểu hiện của đàn ông lúc làm tình…”
Danh vuốt ve hai bờ mông tròn lẳng của Thu, chàng hỏi:
“Ơ ..thành ra anh yêu em … em nhạy cảm …em biết hết là anh có thương em hay không…phải vậy không em?
Thu cười khúc khích:
“Exactly…anh dâm của em…”
Nàng chia sẻ những tâm tình bên trong nàng:
“ Anh dâm của em…anh dâm ơi là dâm….
Nhưng anh làm em nhận ra em là nữ hoàng của anh…
Trong từng nụ hôn của anh…trong từng vuốt ve của anh, em nhận ra những trìu mến…những dịu dàng…những trân trọng…những nồng nàn…những trọn vẹn của tâm tình anh dành cho em…
Em có thể bảo đảm với anh một điều chắc chắn là mọi người đàn bà đều có khả năng như em….”
Nàng cười nhẹ, tiếp tục:
“ …Hông phải là tại em có học khoa tâm lý rồi em mới có khả năng phân tích và lý giải như vậy đâu nhen…”
Bỗng dưng Danh nghe như có tiếng gọi tự sâu trong một góc trái tim chàng …Hạ Hồng….Hạ Hồng…Nàng cũng là chuyên gia tâm lý giống như Thu…
Giọng Thu ướt sũng tình cảm:
“Em cảm ơn anh…đã cho em lại niềm tin…rằng cuộc đời này vẫn còn có những người đàn ông có tâm hồn…biết cho, biết nhận, biết yêu.”
Trái tim Danh hình như cũng nhủn đi…chàng hôn lên đôi mắt ăm ắp tình cảm của nàng…và chàng nghe Thu chạm đúng ngay vào vết thương trong tim chàng…:
“Anh yên tâm…em biết anh còn yêu Hạ Hồng…lúc em nghe anh kể lể…anh thú nhận lỗi lầm của anh lúc anh gặp em trên biển đêm trăng…thì em hiểu con tim nặng nợ tình của anh..”
Nàng ghẹo chàng:
“Anh còn nhớ hông..em chỉ hỏi anh cho em mượn hơi ấm của anh…chỉ vậy thôi…
bây giờ mình còn ôm nhau…còn quấn nhau thì anh còn có thể cho em mượn hơi ấm của anh…được hông, anh dâm của em …?
Trái tim của Danh mềm nhủn trong tâm tình rất thẳng thắng, rất rõ ràng, rất trung thực mà cũng rất nồng nàn của đàn bà…Nàng cho mà không đòi hỏi…Nàng nhận mà không thắc mắc…
Danh thầm nghĩ, có lẽ trong cả cuộc đời chàng chỉ có thể may mắn gặp một người đàn bà như Thu. Chàng ôm nàng vào lòng:
“Dĩ nhiên là anh cho em hết hơi ấm của anh bây giờ….em khỏi phải mượn…rúc vào lòng anh đi em…”
Và như vậy, Thu rúc vào người chàng như một con mèo nhỏ…
Trần truồng, nàng quấn quít da thịt chàng như muốn nhận hết tình cảm ấm áp của chàng dành cho nàng…
Không biết tự khi nào chàng và nàng bỗng thấy khăng khít nhau như vợ, như chồng. Và cả hai hình như biết quý giá từng phút giây bên nhau, từng phút giây cho nhau.
Mà hình như ngay cả cái không gian giữa chàng và Thu bỗng trở thành rất riêng tư, rất gắn bó, rất nồng nàn… ở trong đó mọi rung động nhẹ cũng có thể được cả hai cùng nhận ra…
Giống như lúc Thu nhìn Danh lúc hai người ngồi ăn tối trong cái quán ăn ven biển, chàng nhận ra tình cảm của nàng ấm áp trong ánh mắt dịu dàng và say đắm…
Giống như lúc Danh vòng tay ôm sau lưng Thu ngồi trên bãi cát trắng, yên lặng ngắm nhìn biển xanh trong hoàng hôn, chàng biết nàng đang yên ả, ấm áp trong lòng chàng, cùng với chàng hòa mình trong từng con sóng xô đẩy liên miên. chạy đuổi không ngừng nghỉ trên mặt biển xanh xám. Chàng biết nàng có thể cùng chàng chung một ý tưởng rằng những con sóng trên mặt biển không biết đi về đâu, cũng giống như dòng đời đang xô đẩy chàng và nàng đến với nhau rồi là gió xô đẩy, trôi giạt, chia lìa những con sóng kia theo những hướng đi vô định vô thường…
Giống như lúc chàng đưa nàng về lại căn phòng khách sạn…lúc chàng dịu dàng hôn nàng trên đôi môi hồng. Chàng biết nàng nhận ra những rung động tự sâu trong trái tim chàng là tình yêu mà chàng cho nàng, tình yêu của tự do tung cánh như loài hải âu soải cánh trên vùng biển cao rộng , không biên giới, không ngăn cản, không nghi ngại…
Giống như lúc nàng cởi từng cái nút áo của chàng…hôn lên ngực chàng rồi đẩy chàng xuống giường…dịu dàng cởi tuột hết những vướng víu áo quần trên người chàng…nàng êm đềm hôn chàng, vuốt ve chàng y hệt như lúc chàng hôn nàng, vuốt ve nàng…Nàng mơn trớn cặt chàng, nàng vờn môi êm êm trên cái đầu khấc hồng hồng…nàng liếm láp cặt chàng như con mèo liếm sữa…nàng mút cặt chùn chụt như mút cây kem mát mùa hè…
Giống như lúc Danh kéo nàng lên…chàng cởi từng cái nút áo…vừa cởi vừa hôn…vừa liếm…vừa mấp…vừa nút…cho vú đàn bà cứ nóng dần..cứ căng cứng theo từng vuốt ve theo từng nụ hôn nóng bỏng….
Giống như lúc chàng và nàng trần truồng quấn nhau…có một nỗi rung động lạ lùng , một nỗi ấm áp của tương thông mà cả chàng và nàng đều nhận ra đó là những tình cảm đơn giản và thuần túy giữa hai người mà không hề xen lẫn những ham muốn của xác thịt như những giây phút mới đến với nhau trong vòng tay.
Chàng lạ lùng cảm nhận tình cảm Thu chớm nở rồi viên thành trong chàng…bừng bừng nóng cháy như lửa của hoả diệm sơn …mà lại dâng tràn và dữ dội như con sóng thần phăng phăng tràn bờ…Những ngày giờ ngắn ngủi bên nhau mà lại cấu thành những con sóng triền miên trong tình cảm chàng….
Chàng cúi xuống….môi hồng đàn bà ấm nóng như đốm lửa mùa đông mà lại ngọt ngào như nuớc mía mùa hè…hai bầu vú trắng mịn thơm như hai trái vú sữa mềm đang đợi môi nút ngọt êm…
Chàng vùi môi trên vùng đồi núi dịu êm…lưỡi chàng vờn nhẹ trên làn da trắng nõn nà êm dịu…
Chàng nhận ra một Hạnh Phúc. đơn giản mà nồng nàn. hiện hữu bây giờ, ở đây.
Chàng nhận ra Hạnh Phúc không là ở những gì xa xôi phải chạy đuổi phải lặn lội kiếm tìm.
Hạnh phúc là những gì ngay lúc này, bên cạnh chàng, quý hồ chàng có thể lặng yên và cảm nhận.
Danh nút nhẹ hai núm vú hồng hồng, lúc nào cũng nhọn, cũng căng, cũng vươn cao trên hai bầu vú trắng…
Đàn bà rên rĩ…lồn – Topkute.net ướt nhẹp…cặt cương cứng…hòa nhập trong nhau…khăng khít không rời….
Nếu những ngày cuối năm thường làm người ta nhìn lại những gì mình đã đi qua, và những gì đối diện phía trước mặt thì Hạ Hồng lúc này cũng vậy.
Vậy mà cũng đã một năm nàng chia tay và rời xa người yêu. Khi những tự ái, những vết thương tình cảm lắng xuống thì những kỷ niệm, những ấm áp, những rung động lại tràn về trong tâm tưởng. Danh đến rồi đi như một con chim lạ đáp xuống căn vườn nhỏ trước nhà nàng, hót ca tiếng dịu dàng, rồi vút cánh bay cao, bay xa.
Trong lúc đời sống cứ tiếp diễn, trong lúc ngày tháng cứ hững hờ trôi nhanh trong cái tốc độ lạ lùng của nó, thì có những lúc trong một ngày đông lạnh giá cuối năm ở xứ này, Hạ Hồng ngồi một mình yên lặng trong đêm khuya vắng và tự hỏi mình đang trôi nỗi về đâu trong dòng đời trước mặt.
Nàng chợt hiểu ra tại sao đêm nay nàng trằn trọc không ngủ được.
Ngày hôm qua, nàng bỗng nhận được cái điện thư dài của Danh trong lúc nàng cũng đang nghĩ đến chàng. Làm như có một luồng điện cách cảm nào đó làm nàng nghĩ đến Danh lúc đó. Thì y như rằng…
Hạ Hồng mở cái laptop…Nàng đọc lại lá thư dài Danh gởi nàng…
Lá thư bắt đầu bằng hai chữ..Bé yêu….
“Bé yêu
Khi em đọc những dòng chữ này thì anh đang tiếp tục những chuyến viễn du của anh.
Trên con đường độc hành, anh tự nói với anh là cho dù em đã cắt đứt tình cảm với anh, cho dù mai sau vật đổi sao dời, anh cũng viết và gởi đến cho em những dòng chữ này. Bởi lẽ đơn giản, anh biết những gì anh viết xuống lúc này là những gì rất thật và hiện hữu trong anh từng giây, từng phút, trong tim anh, từ lúc anh và em xa nhau.
Anh còn nhớ lúc mình còn bên nhau, anh vẫn thường nói với em là anh nhận ra một điều rất rõ ràng và rất quan trọng trong đời sống của anh: Tình Yêu.
Tình yêu đối với anh muôn đời vẫn là một bí mật diệu kỳ mà Tạo Hóa ban phát và dành riêng cho loài người. Trong đó có Anh và Em.
Như một tình cờ, một duyên mệnh, chúng mình gặp nhau.
Và yêu nhau. Không thắc mắc. Không do dự.
Tình Yêu giữa anh và em tự nhiên và nhẹ nhàng như hơi thở, như không khí trong lành buổi sáng. Anh đã thở hít và sống ngụp lặn trong cái hạnh phúc tự nhiên đó và có nhiều khi không nhận ra cái mong manh của hơi thở, cái dễ vỡ của tình cảm…
Cho đến khi anh và em rời xa nhau. Cho đến khi anh không có em bên đời anh…Cho đến khi cái hơi thở mong manh mà lại quyết định cho sự sống còn của cơ thể đột nhiên đứt đoạn…
Bé ơi,
Cũng giống như những phạm trù bí mật khác của đời sống, Tình Yêu có lúc hiện hữu. Rất đơn giản và dể hiểu. Rất nồng nàn và đầy dẫy những rung động của hoà nhập tuyệt vời, của cho và nhận. Nhưng cũng có lúc Tình Yêu vỗ cánh bay đi. Còn lại là những khoảng trống, những vắng lặng, những cô đơn, những hụt hẩng của đời sống…Thì đó cũng là lúc anh nhìn thấy được bên kia cánh cửa của Hạnh Phúc là trùng trùng những Khổ Đau, bên kia cánh cửa của những lý lẽ đơn giản dể hiểu là những rối rắm tối mù của ham muốn…
Trong những khoảnh khắc của cảm nhận trọn vẹn đó, anh nhận ra cái lý lẽ bí mật của Tam Giác Tình Yêu….”
Hạ Hồng rùng mình…Bốn chữ “Tam Giác Tình Yêu” hình như đang trở thành một dòng điện nhẹ chạy trong cơ thể nàng…
Nàng nhớ Danh hay vờn môi lưỡi trên da thịt đàn bà cong ưỡng nồng nàn dâng hiến….Nàng nhớ Danh hay vuốt ve hai bầu vú mịn tròn ….Nàng nhớ Danh hay nút bú vờn vuốt rồi ngẩn ngơ ngắm nhìn hai núm vú hồng hồng nóng bỏng êm căng vươn cao trên hai gò bồng đảo trắng như bông bưởi…
Nhưng mà lúc này nàng còn nhớ hơn bao giờ là Danh thường hay mê mãi say sưa với khu vực rất riêng tư của đàn bà mà chàng thường hay gọi là “Tam Giác Tình Yêu”…
Hạ Hồng vùi mình xuống dưới tấm mền dầy…. Nàng cởi tuột cái áo ngủ….Những ký ức của những rung động trùng trùng của Tình Yêu nàng cho Danh bỗng trở về như thác lũ …
Nàng nhắm mắt…Nàng nhớ cả nàng và Danh vẫn thường thích trần truồng quấn nhau cả ngày…bàn tay nàng mân mê hai bầu vú….vuốt ve hai núm vú…Nàng thèm môi miệng người yêu…Nàng thèm vòng tay và hơi ấm dịu dàng bảo bọc của người đàn ông nàng yêu, nàng tin và nàng kính trọng…
“Tam Giác Tình Yêu” và những mật chú của nó….Hạ Hồng mĩm cười một mình. Những gì Danh viết cho nàng len lỏi vào trong tâm tư nàng hồi nào mà nàng không hay biết.
Nàng xoay người đọc tiếp những dòng chữ tâm tình của Danh trên màn hình cái laptop…
“Bé yêu dấu…
Em còn nhớ anh vẫn thường nói với em, những khi mình trần truồng quấn nhau …cho nhau hết những cuồng si của da thịt, rằng em sở hữu một bí mật diệu kỳ mà Tạo Hóa dành riêng cho đàn bà…mà anh gọi là Tam Giác Tình Yêu.
Đó là cái vùng riêng tư rất lạ lùng của đàn bà mà chỉ có em là người duy nhất nắm giữ trong tay cái chìa khóa diệu kỳ…cái chìa khoá có khả năng khai mở cánh cổng vào Vườn Điạ Đàng.
Và Anh nhận ra chỉ trong Tình Yêu, anh mới nhận được cái chìa khóa kỳ lạ này từ em…”
Hạ Hồng rên nhỏ….bàn tay nàng vùi sâu xuống dưới…những dòng chữ của Danh bây giờ như đang thành hình trên da thịt nàng…
Danh vẫn thường hay hòa mình với nàng trong những thèm muốn và khát khao của đàn ông và đàn bà…Và chàng nói đúng….Nàng đã trao cho chàng cái chìa khóa mở cửa vào cái khu vực rất bí mật của nàng….chỉ dành cho người nàng yêu…
Nàng nhận ra, cũng như Danh nhận ra, rằng Tình Yêu là cái xe kỳ diệu chuyên chở chàng và nàng đến một cõi trời Hoa Mộng, một nơi chốn rất lạ lùng…Ở trong đó không có nghi ngại, không có rào cản, không có cấm đoán. Ở trong đó chàng và nàng cho nhau trọn vẹn những ngây ngất nồng say của da thịt…Ở trong đó chàng có thể thầm thì với nàng những dâm tình nóng bỏng, những ngôn từ nồng nàn dục tính mà nàng nghe như những chữ nghĩa hoa lệ mỹ miều nhất của đời sống mà nàng có thể nhận hiểu…
Những dòng chữ của Danh hình như đang nhảy múa ….
Hạ Hồng mĩm cười. Những dòng chữ của Danh thường hay mang theo những ý tưởng lạ lùng, và hình như cũng là những ve vuốt dịu dàng trên da thịt nàng…
Chàng vẫn như thuở nào, thích chia sẻ với nàng những suy nghĩ, những cảm nhận, những kinh nghiệm của đời sống , nhưng khi ở trong Tam Giác Tình Yêu thì chàng nồng nàn, mà dịu dàng…và nàng yêu nhất là ở đó chàng buông thả hết những suy nghĩ thường nhật và bộc lộ trọn vẹn cái ham muốn hồn nhiên rất… trẻ con của đàn ông.
Hạ Hồng rùng mình trong nhớ nhung…
Bàn tay Danh thể hiện trọn vẹn những dịu dàng của tình yêu mà chàng dành cho nàng…Bàn tay chàng thích vuốt ve êm êm những đường cong mà chàng đặt tên là những đường-cong-diễm-ảo-nhất-thế-gian…Chàng thích kéo nàng nằm nghiêng cho tay vờn theo hai bầu vú tròn căng…rồi len tay vào giữa hai bầu vú sữa lách vào trong cái khe sâu…mơn trớn ngọt ngào…ngón tay chàng hay mơn trớn thật êm đềm trên hai núm vú….mà khi mấy ngón tay chàng chụm lại xoay xoay trên cái núm vú hồng êm êm thì làm như có điện tê tê nhè nhẹ….
Những vuốt ve của bàn tay người yêu là những ru êm của tình say….nhất là lúc bàn tay chàng mân mê chạy xuống theo cái eo cong cong..Trong lúc môi chàng vùi sâu trong hai bầu vú….trong lúc hai núm vú nhọn căng nóng bỏng đang mất hút trong môi miệng tham lam của chàng…trong lúc lưỡi chàng vờn vuốt tơi tả hai núm hồng căng ưỡng…. thì cũng là lúc bàn tay chàng mơn trớn cùng khắp trên da thịt nàng…
Chàng thích vuốt ve cái đường trũng của cái eo thon lúc nàng nằm nghiêng…. ở chỗ mà chàng nói với nàng đó là con-đường-trũng-dốc-thần-tiên dẫn xuống Vườn Địa Đàng…
Chàng thích vuốt ve bóp nắn hai bờ mông vun tròn…nhất là những khi cặt chàng lún sâu trong lồn – Topkute.net…chàng thường hay vòng tay kéo hai mông nàng… bóp nắn, ghì chặt, kéo sát mông cho cặt nhấn thêm sâu vào trong lồn – Topkute.net….Những lúc đó chàng thường hay hôn nàng trên môi….thầm thì:
“Anh mê hai bờ mông của anh…anh thèm nắn…thèm bóp…thèm cắn mông êm…mông tròn…mông lẵng lơ…”
Nhưng rồi tay chàng đang mơn trớn nhẹ nhàng trên cái eo thon bỗng đột nhiên như chiếc xe hư thắng tuột nhanh theo con đường dốc dẫn xuống cái Thung-Lũng-Thần-Tiên….
Chàng thường hay dùng nhiều mỹ từ thi vị để mô tả cái khu vực bí hiểm này của nàng…
Nhất là khi tay chàng vùi sâu xuống ở đó…chàng vuốt ve nhè nhẹ ..chàng mơn trớn dịu dàng…chàng thì thầm bên tai nàng những lời lẽ dịu êm..những lời lẽ của ngọt ngào cảm nhận.
Chàng thú nhận cái sức hút ghê ghớm của “Khu Tam-Giác-Bí -Mật” khi bàn tay nóng ấm của chàng đang mân mê hai bầu vú hấp dẫn tròn mịn êm căng hay hai bờ mông vun cao lẵng lơ bỗng nhiên vùi sâu xuống dưới, úp trọn trên lồn – Topkute.net nàng:
“ Em biết hông….” Đoá-Hoa-Tình Yêu” của em có một sức hút kinh khủng…mạnh đến nỗi làm bàn tay anh đang từ trên cao cũng chới với tìm về….”
Nàng rúm người khúc khích cười với những ý tưởng của chàng…nhưng chỉ chốc lát là những cảm giác và rung động ào ào như thác lũ tràn ngập da thịt nàng…Đó là những cảm giác của lồn – Topkute.net đàn bà được vuốt ve…. được yêu.. được nâng niu.. được mơn trớn… được chiêm ngưỡng như một “Đóa- Hồng-Tuyệt-Vời-Của-Tạo-Hoá”…
Ngón tay đàn ông dịu dàng chạm nhẹ hai cánh hồng….khẻ tách vào trong…
“Hồng của em lúc nào cũng ướt nhẹ sương mai….Anh thích nếm những giọt sương trên cánh hồng của em…”
Và như thế, môi miệng đàn ông cúi xuống trên lồn – Topkute.net đàn bà đang run rẫy. Y hệt như đoá hồng vừa nở oằn cong cho ong bướm dập vùi….
Hạ Hồng nhớ da diết bàn tay của người yêu….Nàng vùi tay sâu xuống lồn – Topkute.net ướt nóng…
Nàng nhớ da diết môi miệng êm đềm của chàng trong lồn – Topkute.net đàn bà khao khát tình yêu…
Nàng nhớ lưỡi chàng nếm nhẹ những “Giọt-Sương-Dâm-Tình” rỉ rả ở giửa hai cánh lồn – Topkute.net êm nhung…Môi chàng chụm nhẹ vờn vuốt….
Aaaa..Nhất là lúc lưỡi chàng vuốt nhẹ trong cái khe ướt ….môi chàng chụp trọn trên cái “Nhuỵ-Hoa-Tình-Yêu”….là lúc nàng run rẫy nhận những mơn trớn dịu dàng nhất của lưỡi chàng trên hột le căng mọng của nàng…cái nơi chốn tập trung những đầu dây nhạy cảm nhất của thần kinh cảm giác….
Hạnh-Phúc-Vườn-Điạ- Đàng….Cái tên gọi chàng hay dùng để hình tượng những giây phút cặt chàng rướn sâu trong lồn – Topkute.net nàng. Sát sao. Nóng bỏng. Tê dại.
“ Chính ở những khoảnh khắc chỉ còn anh và em trong “Vườn Địa Đàng”, anh nhận ra cái ý nghĩa khác lạ mà thâm sâu của một đoạn trong Kinh Cựu Ước, về hình tượng của người Nam và người Nữ thủy tổ của loài người, hay Adam và Evà.
Anh nhận ra rằng, trong Tình Yêu chúng ta đã dẫn nhau tìm về lại Vườn Địa Đàng, khu vườn của Hạnh Phúc Nguyên Sơ của loài người.
Ở trong đó Anh và Em là Adam và Evà. Trần truồng yêu nhau trong thuở Hồng Hoang. Hoà nhập trong nhau, chúng mình là Một. Không còn biên giới, không có ngăn cách, không còn biện biệt giữa chúng mình. Và đó mới là cái ý nghĩa thực sự của Hành-Trình-Trở-Về mà chúng ta gọi là kiếp người. Không phải tận trong thâm tâm của anh và của Em, chúng mình đều muốn tìm về cái Hạnh Phúc Nguyên Sơ của đời sống đó sao?
Trong Kinh Cựu Ước có nhắc tới việc Evà nghe lời xúi dục của con rắn rủ rê Adam ăn trái cấm, và sau đó là khởi đi cái tâm phân biệt. Anh nhận ra rằng, thực ra đó là hành trình tất yếu của Nhị Nguyên. Khi chỉ có một mình ông Adam, không phải là Đức Chúa trời đã khai sinh ra bà Evà, là Người-Thứ-Hai hay sao? Không cần phải có con rắn hay sự cám dỗ nào hết, sự hiện diện của Evà đã là nhân tố của khác biệt hay sự biện biệt. Cái “Tâm-Phân-Biệt”, hay mầm mống của Nhị-Nguyên đã phát khởi. Tôi và Không-Phải-Tôi. Ta và Người. Anh và Em. Đó là mầm mống của những xung đột, những va chạm…Rồi từ Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng, Tứ Tượng sinh Bát Quái… Hành trình của tương sinh tương khắc biến hoá vô cùng.
Con người càng lúc càng rời xa cái Tâm-Nguyên-Sơ , cái Tâm Nguyên Thủy, cái Tâm-Trẻ-Thơ, cái Tâm-Hồn-Nhiên chỉ hiện hữu trong Vườn Điạ Đàng.
Và điều rất quan trọng anh nhận ra, khi anh yêu em, khi anh hoà nhập trong em, là: Tình Yêu chính là cái lý lẽ nhiệm mầu nhất của Đấng Tạo Hóa, của Chúa, của Phật, của Trời ban cho loài người để chúng ta có thể tìm về lại cái Bản-Thể-Nguyên- Thủy hay Hạnh-Phúc-Nguyên-Sơ của tâm linh.
Những gì anh kinh qua trong đời sống chính anh cho anh thấy ra rằng đời sống không ngừng xô đẩy anh trong những xung đột vô cùng mà ở trong đó anh càng lúc càng rời xa cái Tâm Nguyên Sơ Hồn Nhiên của chính mình.
Anh đã không nhận ra rằng chính anh đã tự tạo cho anh những chướng ngại tự tâm này. Những tình tự của phân biệt, của bám víu, của sợ hãi dấy sinh làm đời sống tâm linh anh càng thêm phức tạp, thêm rối rắm, thêm hỗn loạn.
Chính trong trạng huống hỗn loạn này mà những khổ đau của kiếp người cứ triền miên không ngưng nghỉ trong anh và ở gần cuối của con đường, của một đời, anh vẫn lang thang không tìm thấy đâu là bến bờ Hạnh Phúc.”
Hạ Hồng hiểu rõ những gì Danh viết. Chàng thường hay nói với nàng những cảm nhận, những lý lẽ rất sâu xa trong những lúc quấn quít nhau trong vòng tay…
Rằng Tình Yêu chuyên chở chàng và nàng đến một khung trời khác… ở trong đó chỉ có hai người …trần truồng yêu nhau…
Rằng Tình Yêu thăng hoa những dục vọng xác thịt trở thành những rung động tuyệt vời và trong khoảnh khắc tột đỉnh của những rung động đó , chàng và nàng hoà nhập trong nhau làm Một. Cái Tôi của Phân Biệt tan biến.
Không phải rằng nàng đã có những khoảnh khắc của tột cùng tê dại mà trong đó không còn sự hiện hữu không gian và thời gian? Không phải rằng ở trong những đê mê cùng cực đó nàng đã buông thả tất cả những gì trong nàng và hoà nhập trong nỗi hạnh phúc tận cùng của cho và nhận, của dâng hiến và hoà nhập?
Không phải rằng chính những cảm nhận sâu lắng này làm nàng nhận ra rằng nàng đang nhớ đang mong vòng tay ấm áp yêu thương của Danh?
Hạ Hồng chợt nghe như nỗi nhớ người yêu dâng tràn, đầy ắp trong tìm nàng…nỗi nhớ dâng đầy đến nỗi làm nàng thấy nhức nhối đến nghẹn thở… Nàng bỗng dưng nhận ra là… à thì ra những cảm giác như “đau xé con tim vì nhớ… vì yêu” không phải là do tưởng tượng của những văn sĩ, thi sĩ, hay nhạc sĩ…
“Anh đã rất sai lầm trong khi sống với bóng tối của sợ hãi, của những giới hạn thời gian. Anh đã làm thương tổn đến em trong lúc chạy đuổi tìm kiếm những giảp pháp của bám viú và né tránh…Anh đang tìm cách né tránh cái sự thật của thời gian và những vết hằn năm tháng: tuổi già và những mệt mỏi của đời sống.
Anh quên mất những điều anh nhận ra từ lâu và anh vẫn thường nói với em về những căn bản rất cần thiết để mình không mất dấu trở về Vườn Địa Đàng của những người yêu nhau….”
Hạ Hồng thở dài….
“Tam Giác Tình Yêu” …Nàng nhớ những gì Danh nói với nàng…lúc chàng vuốt ve “cái tam giác bí mật” của nàng…Chàng làm nàng rùng mình trong tê sướng trong lúc thầm thì bên tai nàng những ngọt mật của tâm tưởng…những suy nghĩ dịu dàng về cái vùng kín đáo của đàn bà mà nàng dâng hiến cho chàng….
Nàng còn nhớ chàng có lần nói với nàng rằng chàng phát giác ra cái ý nghĩa của khu tam giác thần tiên của nàng…trong lúc chàng vùi môi trên cái mu mum múp dễ thương của nàng….
“Tại sao lại là tam giác…em biết hông?”
Nàng cười khúc khích:
“Anh này…tại ông Trời ….chớ làm sao em biết hen?
“Ô…tam giác có ba góc…em có để ý hông…
Khi yêu nhau…sỡ dĩ anh vào được Tam Giác Tình Yêu là vì anh có cái chìa khóa rất lạ lùng trong tay anh….
Cái chià khóa cũng hình tam giác…
Ở ba góc của cái chià khóa đó là Yêu-Thương, Tin-Tưởng, và Kính-Trọng.
Đánh mất một trong ba yếu tố câu thành của cái chìa khóa này, anh sẽ không vào trở lại được Vườn Điạ Đàng của chúng mình….”
Hạ Hồng co người..nàng như đang thầm nói:
“Ừ…vậy mà anh làm em không còn tin anh….anh làm gẫy mất cái chìa khóa của anh…”
Nàng xoay người… đọc tiếp những dòng email trên cái laptop….Rồi nàng lại như tiếp tục nói với ai đó:
“Mà anh biết lỗi rồi….anh nói anh xin lỗi…anh nhớ em…anh yêu em…”
“ừa….em sẽ tha lỗi cho anh…bởi vì…em cũng yêu anh ..em cũng nhớ anh…”
“Con tim có những cảm nhận riêng của nó. Anh chợt nhận ra như vậy.
Anh cũng nhận ra suy nghĩ anh thì già theo thời gian.
Nhưng con tim anh không hề già.
Bở vì trong tim anh, có em tung tăng nhảy múa.
Bởi vì trong tim anh có Tình Yêu anh dành cho em.
và bởi vì lẽ đơn giản như anh đã nói với em, trong Tình Yêu, chúng mình đã nắm tay nhau tìm về lại Vườn Địa Đàng, tìm lại cái Bản Thể Hồn Nhiên của Hạnh Phúc Nguyên Sơ.
Thời gian không còn hiện hữu….không còn có cái tâm phân biệt trong Cõi Thiên Thai thì những ý niệm của nhị nguyên không còn hiện hữu…những tình tự của sợ hãi, những bám víu của ý tưởng vào những ý niệm giả tạm tan biến…
Và như vậy
Anh và Em nắm tay trôi nổi trong Hạnh Phúc Vô Cùng.
Anh viết những dòng này đến em như những chia sẻ tận cùng của cảm nhận, như những khoảnh khắc mà mình hoà nhập trong nhau..
Bé yêu dấu,
Cho dù không biết mai sau mình có còn được gặp lại nhau, anh vẫn muốn nói với em rằng là
Anh Yêu Em bằng cả trái tim anh.
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ…anh tin như vậy…
Tình yêu trong anh giúp anh tung cánh tự do trong bầu trời cao rộng bây giờ và trước mặt…Và anh tin em cũng giống anh, đang soải cánh thung dung bay lượn như vậy…
Nếu mai này anh gặp lại em, anh cũng sẽ nói với em cái lý lẽ rất đơn giản mà mầu nhiệm trong tim anh:
“Anh Yêu Em”
Hạ Hồng mĩm cười…
Những giọt nước mắt hạnh phúc hình như đang lung linh trong ánh mắt làm mờ đi những dòng chữ, nhường lại trong nàng là hình ảnh của người yêu…..
Hạ Hồng bước chân sáo trên khuôn viên trường đại học. Những tàng cây dọc theo lối vào giảng đường quen thuộc mà nàng vẫn qua lại thường ngày đối với nàng lúc này như là những cánh tay đang dang mở chào đón, như cũng muốn cùng nàng reo vui.
Hôm nay là ngày mà nàng biết bài luận văn ra trường của nàng đã được chấm đậu với hạng cao, như vậy là cái mảnh bằng cao học về tâm lý học đã trong tầm tạy
Cảm giác của nàng bây giờ như một người leo núi lên tới đỉnh, đứng trên cái chóp cao đó, khoan khoái phóng tầm mắt ra cảnh vật chung quanh và thấy mình xứng đáng được hưởng cái cao đẹp của trời đất và thiên nhiên sau khi đã cực công vất vả leo tới đích.
Nàng nhận ra một điều rất rỏ rệt, là cũng giống như người leo núi, nếu muốn vươn tới khắc phục những đỉnh cao thì không có việc nào trong đời sống mà không cần cố gắng, nổ lực và tập trung.
Nàng cũng nhận ra là nàng may mắn đã có Danh trong đời..Lúc nào Danh cũng bên cạnh nàng như một chổ tựa rất vững chãi cho nàng về tinh thần, cho dù bây giờ chàng không luôn luôn kề cận bên nàng, nhưng dường như lúc nào nàng cũng cảm nhận được sự hiện hữu rất thực của Danh trong cuộc đời nàng.
Chẳng hạn như lúc này đây, sau khi nghe ông giảng sư Kingston chúc mừng là nàng đã có thể “…be proud about your achievement”- mắt ông giảng sư già lóe ánh vui mừng khi nói với nàng như vậy, người đầu tiên nàng nghĩ đến là Danh, người yêu, người bạn đồng hành, người bạn tinh thần…Chàng là tất cả những gì ấm áp, gần gũi, bảo bọc, che chở nàng.
Về đến căn phòng ngủ ấm cúng quen thuộc của nàng, Hạ Hồng mở cái laptop…nàng muốn email cho người yêu….Từ lúc nào không biết, chàng và nàng đã phát triển cái thói quen chia sẻ tâm tình qua emails … những lúc xa nhau…
Nàng mĩm cười khi nghĩ đến chàng vì đó cũng là những gì Danh nói với nàng…Chàng thường hay gởi nàng những email dài chia sẻ với nàng mọi tâm tình của chàng về đời sống, về suy nghĩ, về những cảm nhận rất đơn giản và trực tiếp của chàng đối với cái thế giới hỗn loạn và rất phức tạp ngày nay.
Những gì mà chàng trao đổi giúp nàng nhìn đời trong sự trật tự đơn giản, và như thế nàng có thể tung tăng bay lượn trong cái khung trời cao rộng mà không bị vướng mắc vào những rối rắm chằng chịt của nhân tình thế thái.
Lạ lùng là chàng lại thường hay nói với nàng là “may mắn mà anh có em …anh có tình yêu em trong anh…chính cái đơn giản của tình yêu em dành cho anh khiến anh nhìn được cuộc sống trong cái góc cạnh đơn giản, trực tiếp…không màu mè, không rắc rối, không phức tạp, không rối rắm với những chạy đuổi hỗn loạn của tâm thức”
Nàng lại mĩm cười khi ánh mắt nàng lướt qua cái email hôm qua chàng vừa gởi…”Bé yêu…anh nhớ em!!”. Người yêu của nàng có nhiều lúc như một triết gia, một ông già đạo mạo, rất nghiêm trang nói chuyện triết lý và đời sống, nhưng cũng có lúc như trẻ thơ …nhớ vú mẹ…
Những lúc như thế chàng tinh nghịch vòi vĩnh như con nít….
Những email của nhớ nhung khiến nàng nhớ chàng da diết… bởi lẽ những dòng chữ như thay thế chàng đang bên cạnh nàng lúc này… những dòng chữ của những rung động tận cùng của xác thịt, của thương yêu, của trùng trùng nhung nhớ…
…Những email của chàng bắt đầu bằng những nhớ nhung …ngây thơ như con nít:
“Bé cưng…
Sao anh nhớ em lạ lùng….bây giờ ở đây là tuyết giá mùa đông…trời càng lạnh thì anh lại càng nhớ em…ước gì có em lúc này trong vòng tay nhau…
Chỉ nghĩ vậy thôi mà anh thấy cũng ấm áp trong lòng vì anh biết em yêu anh….em cũng nhớ anh như anh nhớ em..
mà em biết hôn…nếu anh có em…ôm em trong vòng tay anh lúc này thì…
anh sẽ làm “Tướng Cướp” mất thôi…”
Hạ Hồng nghe như có luồng điện chạy trong người….cái lần chàng làm …”tướng cướp”..cái lần chàng và nàng trần truồng yêu nhau cả ngày….Những dòng chữ nhớ nhung của người yêu như đang cuồng loạn trên da thịt nàng….
“Em biết hôn….Anh nhớ da thịt em….Anh xô em xuống giường
Anh giựt tung cái áo bà ba em …Anh thèm nghe tiếng nút áo bị giựt tung, nghe bừng bực….hai bầu vú em xổ tung cho tay anh vồ chụp…cho môi anh vùi xuống trên cái nôi êm ái nhất của anh
Hạ Hồng rên nhỏ…u ơ….cái áo bà ba bị giựt tung..mà chàng biết nàng có thói quen về nhà, hễ vào phòng ngủ thì không mang nịt vú, không cả quần lót…
Chàng xô nàng xuống giường thô bạo, đòi hỏi như tên …”Tướng Cướp”….chàng giựt tung mấy cái nút bấm mỏng mảnh trên cái áo bà ba lụa trắng đang vất vả ôm giữ hai bầu vú căng tròn lúc nào cũng muốn xổ tung…hai núm vú hồng hồng căng nhọn lúc nào cũng như muốn chọc thủng làn vải lụa…
Chàng biết nàng hay thích mặc áo bà ba. Chàng thường hay thầm thì với nàng: “Em đẹp nhất lúc mặc áo bà ba…cái áo bà ba khơi dậy cái ngọt ngào đơn giản của gái miền Nam….
“…mà nhất là em còn hông chịu mặc gì bên trong….”
Chàng ghẹo yêu nàng, rồi thú thực với nàng là chàng thích áo bà ba vì …mấy cái nút bóp phía trước…
“Sao mà anh giựt tung ra nghe bừng bực, dễ chịu không rắc rối…xổ tung ra hết nè….oh vú em ummm”
Môi miệng chàng ham hố nóng bỏng trên hai bầu vú trắng nõn nà…vun tròn căng mịn…hai tay chàng vò nắn nhuyễn nhừ hai trái vú sữa ngọt ngào…chàng kê miệng xuống hai núm vú…nút mê ..nút say sữa ngọt đàn bà…
Hai núm vú nàng tê tê giựt giựt vì khi thì bị nuốt chửng trong miệng đàn ông…. khi thì được lưỡi vờn vuốt xoay tròn…khi thì nằm trong mấy đầu ngón tay se se nắn nắn …hai bầu vú nàng cứ nảy giựt theo những cú hôn mấp nhay cắn bạo bùng kiểu …tướng cướp…rồi có khi là những êm êm ru ru của mơn trớn nhẹ nhàng, của vuốt ve ngọt ngào, của yêu thương tình say…….
Trên hai bầu vú cong ưỡng phơi bày dâng hiến của nàng môi miệng chàng bây giờ háo hức như con nít thèm vú mẹ…hai tay chàng mơn trớn xoa vò làm hai bầu vú nàng đã căng tròn lại càng thêm no căng…núm vú nàng thì nhọn căng cứng vì kích thích vì môi nóng…. vì lưỡi dâm….
….cho đến lúc chàng như con cọp dữ, chàng …xé tung cái quần bà ba mong manh….con gái trần truồng phơi bày ….
“Bé yêu của anh…
Anh nhớ em…anh yêu dáng em nõn nà phơi bày…trần truồng khiêu khích..
vú em nhọn căng….
đùi thon em e ấp dang mở gọi mời…
mà anh nhớ nhất lồn – Topkute.net em… đóa hồng nhung bí mật đẹp nhất trần gian…..”
Hạ Hồng rên rỉ….Cái kích thích dữ dội nhất từ chàng là trong cái ham hố của dâm tình cho nhau như lửa cháy rơm bùng, như hỏa diệm sơn ở cái giây phút bùng nổ, nàng vẫn nhận ra nét chiêm ngưỡng ngọt ngào của chàng khi chàng cúi môi hôn lồn – Topkute.net nàng…
Ô…. nụ hôn dịu dàng của đàn ông trên hai cánh lồn – Topkute.net ướt át…
Nụ hôn nồng nàn mang theo trong đó tất cả những say đắm trong chàng…
Nụ hôn lúc nào cũng làm lồn – Topkute.net nàng tê dại ….rồi cong ưỡng ….như một đóa hồng trinh nguyên mới nở oằn cong run rẫy vì ong bướm dập vùi…
Hạ Hồng thở dài….yêu nhau mà không có nhau trong vòng tay thì có nhiều lúc tình yêu trở thành một nỗi nhớ, một niềm đau, như lúc này….ước gì nàng có Danh bây giờ …
Nhưng có điều kỳ lạ là tuy không có Danh bên cạnh nàng lúc này, vậy mà lúc nào nàng cũng có cảm giác yên ổn và ấm áp trong tình yêu của chàng…Hình như thời đại của kỹ thuật tin học, của internet…đã thâu ngắn khoảng cách vật lý ngăn cách giữa hai người…
Nàng biết Danh bây giờ đang ở Ấn Độ. Từ khi chàng và nàng..”giận” nhau, chia tay đường ai nấy đi, Danh nhận một công việc của tổ chức UNICEF, một bộ phận quốc tế của Liên Hiêp Quốc đặc trách về phát triển và bảo vệ nhi đồng. Chàng là Bác Sĩ chuyên khoa, và có một quá trình rất dài trong các công tác thiện nguyện ở các quốc gia kém phát triển, nhiệm vụ của chàng là phụ tá đặc trách phát triển chương trình phòng chống và chữa trị cho các thiếu nhi lây nhiễm HIV ở vùng Nam Á.
Đêm nay, Hạ Hồng cảm thấy nhớ, thấy thương, thấy thèm một vòng tay và hơi ấm, thèm môi hôn của người yêu…Nàng thấy .. tức, nàng gõ cái laptop gởi cho chàng cái email như thế này:
“Giận…”
Anh yêu …
Cũng tại anh làm tàng… mình giận nhau, anh bỏ em đi làm xa lơ xa lắc….Bây giờ anh nhớ em…em nhớ anh .. mình hông có cách nào gần nhau…
Em nhớ anh….em giận anh…nhất là tại vì cái email “nhớ Bé yêu” của anh…
Em mới vừa tắm xong , em đang mặc cái áo bà ba trắng, cái áo bà ba anh thích…anh biết mờ…em hông mặc gì hết ở dưới…
hễ anh giựt tung bực bực mấy cái nút áo bà ba là vú em bung ra…cho anh hôn anh vò anh nắn anh nút…
Em nhớ anh làm tướng cướp…em nhớ anh lúc nào cũng thèm bé yêu, lúc nào cũng đòi cũng muốn đè em ra…
Em nhớ anh giựt tung áo bà ba …xé toạc cái quần của em rồi ngẫn ngơ ngắm nhìn lồn – Topkute.net em…
Em nhớ anh nói lồn – Topkute.net em đẹp như đóa hồng nhung mới nở…
Em nhớ anh hôn cánh lồn – Topkute.net em…
nhớ lưỡi anh tách nhẹ…lòn sâu vào trong khe lồn – Topkute.net em….lưỡi anh ohhh làm lồn – Topkute.net sướng tê…
Mà anh biết hôn…
Em nhớ nhất là anh lúc nào cũng thèm ….cũng mê nút le em….
“Anh biết hông hôm nay ông Kingston vừa báo tin cho em biết là bài luận văn tốt nghiệp của em được hạng A. Ổng rất hài lòng về những nổ lực của em, và chính thức như vậy là em đã xong cái Master.
Em vui, nhưng tức một cái là hông có anh ở đây để em có thể xà vào lòng anh…mình mở chai champagne ăn mừng…rồi anh và bé cưng của anh trần truồng quấn nhau cả ngày…
…Vú bé…hai núm vú hồng hồng căng căng ưỡn ra cho anh nút..anh nhay nhay …
…Đóa hồng nhung êm bí mật của Bé…
…Le Bé…
…Bé cho anh nút …
…anh liếm …
….anh xục xạo…
Bé cho anh hết….”
Hạ Hồng rướn cong người như một cây cung…một nỗi tê sướng ngập tràn trong nàng lúc này làm nàng chỉ có thể rên rĩ những tiếng rên rĩ vô nghĩa của hoan lạc cùng cực …
Hai tay nàng vùi sâu trong tóc Danh…mái tóc dài như một chàng nghệ sỹ hay là một ông đạo sĩ?
Vuốt ve mái tóc người yêu đang vùi trên khu tam giác bí mật là cả một hạnh phúc của nàng bây giờ .
lồn – Topkute.net nàng đang được ve vuốt êm êm bằng lưỡi đàn ông nóng ấm.