Đó là một người thương phế binh..chiếc áo trận bạc màu…cái chân cụt tới đầu gối…cái nạng gỗ kề bên…Mắt người lính tàn phế nhìn vào một cõi xa xăm như không màng gì đến thế sự chung quanh. Bên cạnh anh là một đứa bé gái nhỏ áo quần bạc thếch…cầm một cái nón nhỏ…Giọng ca và tiếng đàn của người lính cũ thật ấm và buồn…Danh bước tới gần, chàng xếp chân ngồi xuống bên cạnh người lính, hai tay vòng ôm hai đầu gối..
Chàng không nói gì, chỉ lắng nghe…
“Dòng đời trôi mênh mông,
Dáng xưa nay xa rồi,
Đường khuya mưa rơi rơi,
Phố xưa quên một người,
Bàn chân gieo đơn côi,
Gió mang theo cơn lạnh
Về rót lệ trên môi.
Ngày ấy yêu em say mê,
Tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly
Tình ái không xanh như thơ,
Đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa.
Hạnh phúc lang thang như mây,
Cho hồn héo gầy, khi ta còn đây,
Từng đêm qua trong giấc mơ,
Vẫn mong chờ có em về.”
Bài hát chấm dứt như một lời nhắn nhủ vọng đi trong tim chàng…Danh bỗng như thấy nghèn nghẹn trong ngực…Chàng chạm nhẹ tay trên vai người đàn ông…
“Anh bạn…cảm ơn anh..”
Ánh mắt người đàn ông như dò hỏi..Danh mĩm cười :
“Tôi cũng là lính cũ…anh đừng nhìn tôi như người xa lạ…”
Chàng thò tay lấy cái ví..rút tờ giấy bạc….chàng nói nhỏ:
“Tiền bạc không nói lên được gì hết, nhưng xin anh nhận cho.. để dành lo cho cháu nhỏ..”
Danh dúi tờ trăm đô vào cái túi áo người lính rồi chàng lẫn đi nhanh vào phía khác…Trong đầu chàng quanh quẩn câu hát …hạnh phúc lang thang như mây….
Danh thở dài. Chàng như đắm mình trong những nỗi niềm riêng, không vui chút nào.
Tại sao chàng và Hạ Hồng lại có thể quyết định chia tay nhau? Cái gì làm nàng quyết liệt như vậy cho dù chàng đã giải thích tới lui?
Thành ra, ông già nhạc sĩ Anh Bằng nói không sai…
“Tình ái không xanh như thơ,
Đến chung hơi thở, rồi trôi rất xa…”
Rất xa… giữa chàng và Hạ Hồng bây giờ….rất xa….
Ký ức chàng lùi nhanh, theo đám mây trắng đang bị gió sông thổi nhanh, vùn vụt trôi ngược trên bầu trời xanh…
Danh còn nhớ đột nhiên có một ngày chàng nhận ra giữa chàng và Hạ Hồng có một khoảng cách khá xa về tuổi tác mà khi mới yêu nàng chàng không hề để ý.…
Tình yêu cuốn chàng đi nhanh vào trong cơn bão của những ái ân nồng say…Nhưng một năm trôi nhanh, một hôm chàng bỗng nhận ra một thực tế mà chàng bỏ quên. Mà khốn nỗi thực tế thì phủ phàng nhắc nhớ.
Đó là lúc nàng đưa chàng đến một quán ăn Việt Nam lạ, cô hầu bàn nhỏ tuổi cười tươi tắn, mời gọi:
“Chào… bác…chào chị…”
Danh hơi sững người…nhìn Hạ Hồng…Nàng tươi trẻ như một đóa hoa xinh xắn đang nở rộ trong mời gọi….
Chàng nhăn nhó nói đùa với người yêu:
“Ơ… bé….anh già dữ dzị hen…?”
Hạ Hồng nép người bên vai chàng, cười khúc khích, ghẹo chàng:
“Yeap…anh già rùi, hông nghe cô này gọi anh bằng bác sao?”
Nhưng nàng nhón chân nói nhỏ vào tai chàng:
“Anh già rồi mà yêu em còn dữ hơn ….cọp”
Danh cười khổ…
Chàng có nhận ra tóc chàng bây giờ đã bạc màu sương khói…và nhất là trong những ngày tháng của miệt mài yêu nhau….của những ham muốn trong vòng tay cho nhau không gìn giữ, chàng …thấm mệt.
Mà Hạ Hồng thì cứ hừng hực như lửa cháy… Và Danh thì không cưỡng lại nỗi những đòi hỏi của da thịt những lúc hương lửa tình nồng…
Nhưng mà thực tế cho chàng biết là chàng trên đường…nữa đời đi xuống.
Chàng không còn cái sức lực của một thời son trẻ. Chàng đã bước vào tuổi năm mươi trong lúc Hạ Hồng vẫn còn đang ở cái thời sung mãn của tuổi ba mươi…Những kinh nghiệm sống chàng trải qua vẫn mãi mãi là những gì thu hút nàng..và cộng theo là những nồng nàn của vòng tay đàn ông mà chàng vẫn dịu dàng làm nàng run rẫy trong tê dại mỗi lần ân ái…
Cái ngày thứ bảy cuối tuần hôm đó…hai người chở bé Thu Thảo đi tới nhà một người bạn rất thân của nó…nó đã xin Hạ Hồng ở lại tối hôm đó sau khi nháy mắt với mẹ:
“Con cho mẹ tự do với “Ba” Danh cả ngày nay…chịu hôn?”
Con bé gái láu lỉnh y như mẹ nó..vì cả hai lúc đó cùng nhìn Danh rồi cười khúc khích…Danh biết Hạ Hồng và Bé Thu Thảo rất ăn ý nhau…và nhất là nó cũng xem chàng như là ba nó…một thứ tình cảm nảy nở rất tự nhiên giửa ba người trong một thời gian gần gủi ngắn ngủi nhưng nhiều chân tịnh
Trên đường lái xe trở lại nhà…Hạ Hồng hỏi chàng, giọng nàng quyến rũ như mật ngọt:
“Anh ở lại với em bửa nay nhen…em đóng cửa không tiếp ai…chỉ mình anh với em thôi…”
Nàng nhẹ tay kéo tay Danh đặt trên đùi nàng…
“Em nhớ anh…”
Và nàng rùng mình trong kích thích:
“Em thích anh và em trần truồng quấn nhau cả ngày….”
“Trần truồng quấn nhau cả ngày…” giọng nói và ánh mắt mời gọi lả lơi của Hạ Hồng bỗng trở về thật rõ trong Danh bây giờ …Cả một khung trời nhớ nhung ập đổ tràn về trên từng góc cạnh trên người chàng….
Bởi vì…
Trọn ngày hôm đó, Hạ Hồng như một Evà hoang sơ nguyên thủy trong khu vườn địa đàng thần tiên. Trần truồng…Không một mảnh vải trên người…cả ngày…cả đêm….
Hạ Hồng đẹp hoang dại với mái tóc dài đen nhánh, mượt mà buông xỏa ngang lưng, nổi bật trên làn da hồng trắng mịn nõn nà…Đôi mắt bồ câu ngây thơ e ấp mà lẵng lơ quyến rũ gọi mời…Đôi môi hồng xinh đầy đặn lúc nào cũng đỏ hồng he hé như chờ như đợi mưa hôn…Chỉ với bấy nhiêu thì nàng đã hút hết hồn Danh vào trong ánh mắt ngoan hiền, ngập đầy những yêu thương mà nàng dành cho chàng.
Nhưng lúc không còn mảnh vải trên người, thì đối với Danh, da thịt Hạ Hồng là cả một sức hút kinh khủng mà chàng không cưỡng lại nỗi…
Hai bầu vú đàn bà trắng nõn mịn màng vươn cao căng tròn…nhất là khi nàng nằm ngửa trên giường…hai tay dang duỗi…hai gò bồng đảo tênh hênh phơi bày…
Vú căng… vú mịn… vú tròn… vú mềm…vú êm…
Vú cao vút ngất ngây dáng tuyệt vời….
Trên đỉnh tuyết trắng…Hồng hồng hai núm vú nhọn cao khiêu khích…Hai núm vú căng căng, nhỏ xíu, xinh xắn nhô cao trên hai bầu vú tròn trắng mịn màng, nhấp nhô theo những hơi thở gấp gáp của lúc đàn bà dang tay mời gọi trong thèm muốn, làm Danh nín thở… làm nỗi thèm muốn trong chàng dâng cao như sóng tràn bờ…
Nhưng mà cái khu vực tam giác bí mật của đàn bà vẫn là vùng da thịt lạ lùng nhất… tiềm ẩn trong đó tất cả những mê đắm của hạnh phúc đất trời…
Đùi đàn bà trắng nõn nà thon dài… chân co chân duỗi…
Từ trên bầu vú no căng chạy dài xuống bụng êm êm thon mịn…. dần sâu xuống là cái vòng nhẹ cong cong mum múp trắng….trên đó có làn liễu rũ …đen mềm mượt mà như tóc tiên…
E ấp mà quyến rũ đến lịm người là hai cánh hồng nhung ươn ướt hơi sương..
Trên vùng da thịt thần tiên đó…Danh xà người xuống…
Trần truồng quấn quít …Hạnh phúc êm ngọt mà nồng nàn say đắm như chén rượu ngon trong môi miệng nhau…Chàng nằm đè trên da thịt đàn bà mềm mại mà nóng ấm…chàng hôn nàng say sưa trên đôi môi đỏ mềm…tay chàng vờn vuốt trên bầu vú nhung êm…trên núm vú nhọn căng….
Trong những giây phút tuyệt vời bên nhau đó, Danh nhận ra giữa chàng và nàng không còn ngăn cách ….Danh nhận ra cái tự do tuyệt đối của cho và nhận trên từng góc cạnh của da thịt êm ái dâng hiến trọn vẹn của nàng…Và chàng cũng cảm nhận từng rung động trong nỗi hoà nhập tuyệt diệu ở cái cao điểm của tê dại khi cặt chàng nhấn sâu tia bắn trong lồn – Topkute.net nàng co thắt bạo bùng…
Và cả sáng đến chiều ngày hôm đó chàng và nàng trần truồng quấn nhau….căn nhà nhỏ của Hạ Hồng rền rĩ tiếng rên của đàn ông… tiếng rú của đàn bà…Hai người yêu nhau cho nhau hết những dâm tình..những khát khao và hoan lạc của thể xác…
Buổi tối….
Nàng trần truồng…dịu dàng mềm mại như con mèo xinh xắn…lo cho chàng ăn tối…
Trong căn nhà bếp hai người dịu dàng quấn nhau…trong lúc chờ mùi thịt bò nướng thơm lan tỏa….
Bàn tay Danh vẫn cứ ham hố vờn vuốt hai bầu vú căng cứng của Hạ Hồng…Chàng thầm thì:
“ Anh mê vú em…anh nhớ vú em…lúc nào anh cũng thèm nút vú em….”
Giọng đàn bà nũng nịu:
“Ơ…anh hư ..anh nút vú cả ngày chưa đủ hen…?”
Bàn tay đàn ông mò sâu xuống lồn – Topkute.net ướt át..vờn vọc hột le mọng căng…Giọng đàn ông càng thêm dâm đãng:
“Mà anh còn mê nút cái này nè…le em …Ô cưng…anh chết mê chết mệt…”
Hạ Hồng rùng mình….:
“Ohaaaa anh…. Anh dâm… anh dâm…em yêu anh ….”
Buổi ăn tối lãng mạn trong ánh nến hồng ấm áp…buổi ăn tối say say trong những ly rượu vang đỏ ngọt dịu…buổi ăn tối tình tứ của người tình mớm đút cho nhau từng lát thịt bò mềm….buổi ăn tối nồng nàn trong ánh mắt yêu đương nồng cháy…
Cho đến lúc môi mềm rượu ngọt…chai rượu không còn một giọt…thì Danh nhìn người yêu..giọng chàng say đắm, chàng nịnh… đầm:
“ Bé cưng ơi…Bé đẹp như nụ hồng mới nở…”
Hạ Hồng cười khúc khích…giọng cười đàn bà nghe lả lơi lạ lùng:
“Ơ….Anh cưng cưng….thì em tên Hạ Hồng mà…”
Danh kéo tay Hạ Hồng… Chàng và nàng trở lại cái giường ngủ rộng êm….Ở đó chàng thầm thì bên tai Hạ Hồng:
“ Tối nay em cho anh hết hen….anh muốn gì em cũng chìu anh hen…”
Hạ Hồng cắn lên ngực đàn ông:
“Thì cả ngày em chìu anh ..em cho anh hết …còn chưa chịu nữa hen?….còn muốn em sao nữa anh cưng …anh dâm…?”
Giọng đàn ông càng thêm dâm đãng:
“A…cưng..tối nay em là Giai Nhân còn anh là…. Tướng Cướp …
Hạ Hồng rúm người, ánh mắt nàng lóe ánh tinh nghịch:
“Eo ơi… ông… Tướng cướp…ông tính làm gì em đây ?”
Danh còn nhớ Hạ Hồng trong những giây phút của buông thả trong tin yêu cho nhau…những giây phút mà cả thế giới chỉ còn lại chàng và nàng…những giây phút nàng cho chàng hết những khát khao và dâm tình đàn bà…
Danh còn nhớ cái tinh nghịch trẻ trung rất dễ thương, rất …đàn bà của Hạ Hồng.
Làm như nàng đưa chàng vào những cuộc phiêu lưu rất lạ lùng rất mới mẻ của thể xác…
Làm như nàng mở cho chàng những chân trời mới trong những lúc chàng và nàng yêu nhau , cho nhau…
Làm như da thịt đàn bà của nàng là những cuộc viễn du của trí tưởng trong hoan lạc, trong dâm tình mà trong đó nàng và chàng tay vẫn trong tay…yêu nhau nồng say.
Chàng còn nhớ những dâm đãng rất tình tứ mà rất đáng yêu của nàng lúc nàng bắt chàng hứa là không được nhúc nhích…bắt chàng vòng hai tay trước ngực giả vờ làm pho tượng đàn ông…
Hôm đó Hạ Hồng mặc cái áo sơ mi trắng dài tay và cái quần tây của chàng…
Từng cái nút áo mở ra và nàng thì êm mềm uyển chuyển như con mèo lúc thì vươn người, lúc thì co nhẹ…Danh nóng cả người khi ngắm nhìn hai bầu vú mịn trắng no căng hửng hờ dưới hai vạt áo nửa mở nửa khép…mà hình như cái gì nửa kín nửa mở, nửa e ấp, nửa gọi mời vẫn kích thích đàn ông hơn gì hết…
Đàn ông nuốt nước miếng vì cổ họng bỗng dưng khô khốc lúc nàng kề sát vào “pho tượng” cái rãnh sâu hun hút đến chóng mặt giữa hai bầu vú…trong lúc nàng vùi tay xuống dưới tuột chậm cái quần xuống phơi bày cái khu tam giác thần tiên….khu tam giác bí mật vẫn còn một mảnh vải trắng mong manh cũng hình tam giác…
Nàng làm chàng nín thở hơn khi cái quần lót từ từ tuột xuống ….và ngón tay đàn bà dịu dàng vuốt ve trên cái mu lồn – Topkute.net mum múp trắng…rồi chạy xuống trên hai cánh lồn – Topkute.net đàn bà hồng hồng ươn ướt….nhè nhẹ nhè nhẹ tách mở hai cánh lồn – Topkute.net…xoay tròn trên hột le mọng căng…
Nàng dang hai đùi thon trắng nõn nà uốn éo người trước mặt chàng…trên chiếc giường rộng..tay vuốt ve lồn – Topkute.net mượt hồng hồng êm nhung…vú cong ưỡng khiêu khích trong hai vạt áo khép mở …
Nàng làm… “pho tượng đàn ông” hôm đó phải nhăn nhó..năn nỉ xin được trở lại làm ..người.
Lần này, thì chàng …trả thù … Tướng Cướp và Giai Nhân…
Tên tướng cướp đè nghiến người đàn bà xuống giường….Hắn lầm lì không nói tiếng nào…Áo quần của người đàn bà đã bị xé tung…da thịt đàn bà lỏa lồ run rẫy…
Hắn vói tay lấy cái dây bằng lụa dài màu đỏ…cột trên cổ tay nàng hắn vòng tay kéo sợi dây vải cột vòng trên đầu giường…hắn kéo sơị dây xuống cột trên cái cổ tay bên kia…người đàn bà hai tay bị cột lên trên đầu….
Hai bầu vú sữa của nàng dang ngửa phơi bày….rung rẫy…
Hai bàn tay tướng cướp hung hãn bóp nắn ..hắn bóp hai bầu vú cho hai núm vú người đàn bà sát lại gần nhau…hắn cúi môi xuống…hắn nút chùn chụt hai núm vú…
Nút tả tơi…nút bạo bùng không thương tiếc …
Hắn dùng môi nhay nhay hai núm vú…
Hắn đánh lưỡi xoay vòng trên hai núm hồng mềm nóng rung giựt..
Bàn tay hắn xoa.. vò… đè ….bóp …tàn bạo trên hai bầu vú no căng ….
Vú đàn bà tơi tả trong mưa giông dập vùi….
Đàn bà run rẫy năn nỉ….
“oh…aaaa…..thả em ra…..”
Thì tên tướng cướp kéo ra một sợi dây vải khác….lần này hai cổ chân trắng nuột nà của nàng cũng bị trói lại…hai chân nàng bị cột …kéo dang vào hai góc chân giường…
Nàng… dáng ngọc phơi bày…dang ngửa ….
Mu lồn – Topkute.net mum múp cong cong…
lồn – Topkute.net đàn bà như hoa hồng trong gió….
Những hơi thở gấp gáp chỉ làm vú đàn bà nhấp nhô như sóng trào….
Những vùng vẫy vô hiệu chỉ làm lồn – Topkute.net nàng ưỡng cao thêm…
Tên cướp ngồi ngắm nhìn thỏa thuê hắn cúi xuống vùi mặt sâu trên cái bụng êm thon tròn của đàn bà…
Bàn tay hắn nhẩn nha vuốt ve từng sợi lông đen mượt mềm dịu trên cái mu lồn – Topkute.net khum khum trắng nõn…
Đàn bà run rẫy…vùng vẫy…
…Bàn tay hắn vùi sâu xuống chụp trọn cánh hồng nhung một cách thô bạo…
lồn – Topkute.net đàn bà nóng bỏng…
lồn – Topkute.net đàn bà rung giựt ….
Ngón tay hắn vuốt ve vào giữa cái khe nóng ướt….
Đàn bà tê dại…đàn bà rên rĩ …đàn bà năn nỉ:
“Ahhh ohhh aaaaaa”
Thả em ra…..ông tướng cướp ơi….”
Tướng cướp chồm lên…Đôi môi tham lam của hắn vùi trên làn da bụng êm non chạy dài xuống dưới…lướt nhanh qua vùng tam giác …
Hắn vờn môi trên làn da đùi non dịu êm…..
Đàn bà cong người trong nhột nhạt….nhưng hai chân nàng bị cột kéo….nàng run rẫy trong những cú mấp liếm vuốt ve của lưỡi của môi tên tướng cướp trên cái vùng da đùi trắng non dịu nõn nà nhạy cảm….Môi tên cướp mang theo những hơi thở nóng bỏng ham hố chạy dài xuống tận gót chân sen rồi mon men chạy trở ngược lên….
Đàn bà chịu đèn…Đàn bà thở dài…đàn bà rên nhỏ:
“uiaaaaa uưưư aaahh…”
Nhưng mà những êm êm ru ru bỗng dưng biến mất….bàn tay tên tướng cướp vẹt hai đùi thon trắng…hơi thở nóng bỏng dồn dập của hắn đang ở ngay trên cánh lồn – Topkute.net run rẫy…
Lưỡi hắn nóng bỏng chạm nhẹ xuống hai cánh lồn – Topkute.net….
Đàn bà cong rướn…đàn bà rú nhỏ:
“ahhhhhhh ui daaaaa “….”
Thì hai ngón tay tên tướng cướp banh vẹt hai cánh lồn – Topkute.net….lồn – Topkute.net đàn bà hồng hồng phôi bày như đoá hồng dang nở…
Lưỡi thô bạo vờn vét trên lồn – Topkute.net non dịu nhung êm….môi mấp trọn trên cánh hồng tơi tả….
Nhưng cho đến lúc tên tướng cướp chụp môi hắn trên hột le run rẫy thì đàn bà như muốn chết ngất….
Tên cướp nút chùn chụt không thương tiếc hột le mọng căng run rẫy của nàng…
Càng nút, càng dữ tợn…càng thô bạo….
Lưỡi hắn xoay vòng vòng đánh tả tơi le hồng hồng…le mịn màng…le mọng màng….
Đàn bà cong ưỡng … đàn bà rên rú….
Mà hắn nhất định không tha….môi hắn gắn chặt trên le đàn bà dẫy dụa….
lưỡi hắn vờn vuốt tơi tả le đàn bà nóng bỏng….
Hắn nút say sưa nước dâm tuôn chảy như ong mê mãi hút mật hoa…
Đàn bà rung rẫy tê dại…đàn bà dâng hiến:
“Hiếp em đi…..
Đụ lồn – Topkute.net em ..lồn – Topkute.net thèm đụ..”
Tướng cướp nhất định làm đàn bà chết ngất…hắn dịu dàng chậm rãi le lưỡi từ tốn ve vuốt le hồng đang chết điếng….
Đàn bà năn nỉ nghe thê thảm một cách… dễ thương:
“Em thua…..em thua…..anh tướng cướp cưng cưng của em……”
Đàn bà rên rĩ:
“Anh ơi…lồn – Topkute.net em tê….le em tơi tả…..”
Đàn bà gọi mời:
“Đút cặt vào lồn – Topkute.net….đụ lồn – Topkute.net nứng đi anh ơơơơiiiiiii”
Lúc đó tướng cướp mới ngồi lên….hắn dạng vẹt hai đùi….cặt hắn căng cứng …
Hắn dụi đầu cặt vào lồn – Topkute.net nóng cháy trong thèm muốn….lồn – Topkute.net đàn bà run rẫy mở ra hứng trọn tê sướng…..
Cả hai , tướng cướp và đàn bà, cùng bật tiếng rên:
“ahhhhhh …ohhhhhhh”
Đàn bà lảm nhảm:
“Đụ em …đụ lồn – Topkute.net nứng…uii ahhhh…..hiếp lồn – Topkute.net….uii daaaaaaaaaa”
Cặt lồn – Topkute.netg lên như ngựa chạy nước rút….cặt dập tơí tả lồn – Topkute.net nóng bỏng ướt nhèm nhẹp nước dâm….
Hai đùi đàn bà cong quặp trên lưng đàn ông lúc cặt khựng lại rướn sâu …
Thật sâu trong lồn – Topkute.net….
Tia bắn….
Rung giựt….
Tê dại….
Không còn ngôn từ để diễn tả …..
Chỉ còn lại tiếng rên…tiếng rú:
“Ohhhhh ….Ahhhhhhhh”
Sáng hôm sau…lúc Danh trở lại cái căn nhà nhỏ của chàng thì chàng ngủ vùi, ngủ say, ngủ ngon lành như chưa bao giờ được ngủ…
Lúc thức dậy chàng nhận ra cả người rã rời, ê ẩm.
Dĩ nhiên là chàng hiểu nguyên cớ của sự mệt mỏi này…Cả ngày hôm qua chàng và Hạ Hồng trần truồng quấn nhau…yêu nhau…cho nhau …Nhưng mà mọi khi chàng không đến nỗi mệt nhọc đến như vậy…
Danh đi tắm…Lúc nhìn vào trong gương chàng nhìn thấy mái tóc…sương khói của chàng…Danh chợt nhớ lúc cô bé tiếp viên trẻ tuổi trong cái quán ăn gọi chàng bằng “bác”…
Chàng nhìn xuống…Cái “biểu trưng đàn ông” của chàng đang hiền lành thu nhỏ, chẳng còn cái vẻ hùng dũng sống động lúc …lâm trận trên da thịt đàn bà.
Danh cười nhẹ với cái ý nghĩ rằng không biết chàng còn…. nhúc nhích gì được nữa không nếu Hạ Hồng trần truồng ôm chàng bây giờ…
Chàng nghe mỏi rừ ở thắt lưng…Danh lẩm bẩm một mình:
“Sounds very bad…”
Danh bước ra ngoài phòng khách. Chàng hơi rùng người định đi lại một đường quyền thì lại thấy nhói đau ở lưng…và khí lực cũng không còn bao nhiêu…
Chàng ngạc nhiên rồi hít một hơi thở thật sâu…Lần này thì chàng cúi gập người xuống trong một tư thế yoga…Mọi khi chàng có thể gập sát đầu xuống đầu gối…tay chạm đất, chân giữ thẳng, nhưng lần này thì cái lưng của chàng không cho phép chàng thực hành tư thế đơn giản này…
Danh nhận ra chàng muốn nằm nghỉ….Lúc nằm xuống chàng lại thiếp đi…
Trong giấc ngủ ngắn đó…
Danh mơ thấy Hạ Hồng rủ chàng leo tháp Eiffel..
Nàng trẻ trung và nhanh nhẹn trong lúc chàng thì chậm chạp và già yếu….Nàng đang bỏ chàng một khoảng thật xa…trèo lên cao ngất và vọng xuống gọi chàng…
“Anh cưng ơi…làm gì mà chậm quá dzị….trèo nhanh đi anh….”
Danh ráng sức nhưng không cách nào san bằng được cái khoảng cách quá xa đó giữa chàng và Hạ Hồng…dần dà chàng hút bóng nàng…
Chỉ còn lại mình chàng mệt nhọc ngồi xuống ở chân một cầu thang…trong lúc bên tai chàng chỉ còn văng vẵng tiếng Hạ Hồng gọi… hình như ở một cõi nào …xa thật xa…
“Anh ơi…nhanh lên đi anh…”
Lúc giật mình thức giấc..Danh cảm thấy mình như một quả bóng xì hơi…một cái máy hết xăng nhớt…và tệ hại hơn nữa là cái hình ảnh của một tên “tướng cướp” mà trong tay chỉ còn cây súng …hết đạn.
Chàng cười một mình với những ý nghĩ đó trong khi bóng chiều êm ả đang tỏa vây trong căn phòng nhỏ…
Vậy mà những ý nghĩ của chênh lệch, của cách biệt đó len lỏi tự hồi nào vào trong tình cảm của chàng và Hạ Hồng mà Danh không hề hay biết.
Như con nước của một dòng suối len lỏi chảy, lặng lẽ soi mòn những viên đá, nó làm tình yêu chàng dành cho Hạ Hồng không còn cái hình hài nguyên sơ, trọn vẹn và nồng nhiệt của thuở ban đầu.
Danh bấy giờ giống như một võ sĩ quyền Anh thượng thặng bỗng dưng nhận ra mình đang về già. Những đường quyền của hắn không còn cái nét xông xáo và táo bạo, mà chỉ còn lại những tính toán và thủ thế để bảo toàn sức lực. Người võ sĩ vô địch, một thời oanh liệt kia bỗng dưng sợ thua. Hắn bỗng dưng không dám đối diện với cái ngày bị hạ đo ván, gục ngã một cách thê thảm trên võ đài…
Danh sợ…
Sợ hãi là một thứ tình tự lạ lùng và ma quái. Nó len lõi như một làn khói vào trong chàng, ẩn núp dưới nhiều danh hiệu… nào là những lý do, nào là những viện cớ, nào là những né tránh.
Ngay cái lúc mà chàng nhận ra mình không còn cái sức lực của tuổi thanh xuân, cái lúc mà chàng trong giấc mơ thấy mình không cách nào sánh kịp Hạ Hồng lúc leo lên tháp Eiffel và bị bỏ lại đàng sau rất xa, sợ hãi đã len lỏi vào trong tiềm thức chàng.
Lúc đó, Danh không nhận ra. Chàng không muốn đối diện hoặc chấp nhận cái ý nghĩ là mình đang sợ hãi cái quy luật của sinh và diệt…cũng như có lúc đi lên ắt phải có khi đi xuống, có lúc hưng thịnh thì cũng phải có lúc tàn lụi…có sinh thì có tử.
Chàng tự cho rằng kinh nghiệm sống sẽ giúp chàng vượt qua những gì mà thời gian và những biến chuyển ghê ghớm trong hoàn cảnh sống đã soi mòn hay lấy đi trong cơ thể chàng.
Chàng nghĩ rằng chàng yêu Hạ Hồng và Hạ Hồng yêu chàng…và tình yêu thì vượt trên tuổi tác và chênh lệch…
Nhưng thực ra những lúc tay trong tay trần truồng ôm cái cơ thể mềm mại, nóng ấm và hừng hực lửa yêu của Hạ Hồng vào lòng, sợ hãi đang ở đàng sau chàng…
Nỗi sợ không tên không tuổi làm chàng phải… nghĩ ngợi lúc yêu nhau, lúc cho nhau…một điều chưa bao giờ xảy ra trong đời Danh.
“Tướng Cướp” Danh lừng lẫy một thời đang không còn cái dũng khí và sức lực của một tay cướp trẻ tuổi liều mạng …Chàng bây giờ có lẽ chỉ là một tay lực sĩ chạy marathon, đường trường… Để chạy tới đích phải biết ..tiết kiệm sức lực, và biết cách bền bỉ… chạy.
Danh nghĩ về cái chương trình nghiên cứu về Yoga của ông giảng sư Kíngton.
Bỗng dưng hình ảnh Tara, cô gái Ấn Độ cho chàng cái nhịp cầu nối lại trời và đất, trở lại trong chàng.
Và cái lần Tara cho chàng trọn vẹn da thịt nóng bỏng của nàng trong một tối trăng sáng trong phòng ngủ của nàng bỗng hiện lại thật rõ trong tâm trí Danh…