Ông Năm vợ mất đã lâu,làm nhà giáo lên cái món thèm gái thường xuyên được ông Năm thủ dâm theo năm tháng..ông thấy thật khó khi đi tìm của lạ ở ngoài…nhỡ đâu có ai nhận ra thì toi…hồi còn đi dậy học,cứ mỗi lần đến lớp,nhìn các em học trò đang tuổi mới lớn trông sao mà động dục đến thế….rồi từ ngày nuôi con chó béc zê đực,được cái con chó nhà ông giống tốt,hàng xóm cứ có chó cái đến ngày động dục là lại mang sang nhà ông Năm xin cho chó nhà ông nhẩy,ông thường cho không chỉ đặt mỗi một điều kiện:nếu đậu thai cho chó ,sau khi sinh ,nếu chó cái đẻ từ 3 con chở lên thì ông xin một con…vậy là hàng tháng nhà ông Năm thỉnh thoảng vẫn có người đến xin giống cho chó…lắm lúc nhìn con chó phủ dính lẹo nhau cả tiếng đồng hồ…ông Năm thầm nghĩ:làm giống chó tốt cũng sướng nhỉ,biết được bao nhiêu cái lồn cái…và cứ sau mỗi lần cho giống như thế sáng dậy ông Năm lại thấy dương vật mình đòi hỏi ghê gớm.nó thèm gái đến lạ.có nhiều lúc ông nghĩ thèm quá muốn đi tìm chỗ để xả cái thèm đó đi…nhưng chưa biết tìm chỗ nào…ông chỉ còn biết nghĩ tới, tượng tượng ra cô học trò nào đó và thủ dâm..nhưng mỗi khi cho xuất được tinh ra rồi mà ông vẫn thấy chưa được thoả mãn….
Rồi một hôm….
-thầy Năm ơi!
-ai gọi đấy-ông Năm trả lời.
và đi ra mở cửa….
khi nhìn thấy Tú là học trò cũ của ông,Tú học ông Năm từ khi ông mới ra trường,nhà tú ở cách nhà ông Năm có 4 nhà…ông Năm cười:
-trà !hôm nay học trò có vấn đề gì mà tìm thầy sớm vậy…
mời Tú vào nhà ông ngạc nhiên vì lúc nay đằng sau Tú xuất hiện một cô bé…vào nhà rồi Tú giới thiệu với ông Năm:
-giới thiệu với thầy đây là con gái em.
ông Năm chố mắt ngạc nhiên.
-trời!bé Hồng đây à…đã lớn như thế này rồi sao?…vậy là đã mười mấy Năm rồi nhỉ?
Tú cười:
-mười bốn tuổi rồi đó thầy….dậy thì rồi đấy thầy ạ…là con gái rồi đấy…nhưng mà học rốt quá…hôm nay em mang cháu sang đây nhờ thầy dậy thêm cho cháu.
ông Năm ngắm nhìn cô học trò mới và cười:
-có vẻ hiền nhỉ?
Tú cười:
-Nó nghịch lắm đó thầy..thầy cẩn thận đừng chiều nó…nếu không nó quậy dữ lắm đó …
Hồng bẽn lẽn:
-mẹ này!…toàn nói xấu con từ nẫy tới giờ…
ông Năm cười:
-ừ!đúng đấy…toàn nói xấu con gái không à…bác Năm cũng thấy thế…rồi ông nheo mắt cười với Hồng….
vậy là từ hôm đó, Hồng là học trò duy nhất của ông Năm…giai đoạn đầu Hồng học chăm chỉ và giỏi lên trông thấy…còn đối với ông Năm từ ngày có Hồng học thêm ông thấy hay hay…con bé đang tuổi dậy thì đẹp quá trời và cũng ngây thơ quá trời…nó quý ông Năm lắm.có cái gì ở lớp vui buồn đều kể cho ông Năm nghe khi nghỉ giữa giờ….còn ông Năm thì từ khi có Hồng học ở bên cạnh thì nỗi thèm gái càng lúc càng tăng,…nhưng ông không dám làm bậy với Hồng…nhiều lúc đứng đằng sau Hồng để chỉ bảo các bài toán khó,ông Năm hay cho va chạm dương vật mình vào lưng Hồng…và ông hay hít nhưng hơi thơm từ người Hồng một cách kín đáo…
các cụ xưa có câu”tích tiểu thành đại” quả đúng như thế không sai,những lần lợi dụng Hồng để va chạm dương vật vào lưng …hay hít những hơi thơm tho từ người Hồng dần dà làm cái máu dê của ông Năm đã lên đến cao trào…
ông Năm đã nghĩ ra nhiều cách nhưng chưa có cách nào để chiếm đoạt được Hồng một cách tự nhiên…
và cơ hội đã đến….hôm ấy Hồng ngồi học rất chăm và hiểu bài.sau khi đã làm hết bài…Hồng ngồi lại gần ông Năm đang ngồi đọc báo và thì thầm:
-bác Năm ơi! cháu hỏi một điều có được không?
ông Năm ngừng đọc báo:
-sao? có vấn đề gì ở lớp à?
Hồng hơi ngượng:
-nhưng bác không được cười cháu cơ.
ông Năm nhoẻn miệng cười:
-ừ! cháu cứ hỏi…
-người ta sinh em bé như thế nào hả bác Năm?
ông Năm cười khì:
-trời !điều đó thì dễ quá,sao cháu không hỏi mẹ Tú ấy…
-nhưng mà mẹ toàn nói rối à…mẹ bảo sinh cháu ra theo đường…à mổ bụng à…
ông Năm tủm tỉm:
-ừ mẹ nói cũng có phần đúng.
-sao lại đúng?
– thế theo cháu thì em bé được sinh ra từ đâu?
-cháu thấy các bạn cháu bảo …em bé chui ra từ đít phải không ạ?
ông Năm cười thành tiếng:
-trời!ai bảo cháu thế?…em bé được sinh ra từ chỗ mà em chui vào lúc đầu chứ?
Hồng cau mặt:
-cháu chẳng hiểu bác nói gì cả?
ông Năm ngồi sát vào Hồng thì thầm:
-bác có thể nói cho Hồng biết rõ…nhưng sợ Hồng sau khi nghe chuyện lại muốn sinh em bé thì chết.
Hồng cười khì:
-ôi! cháu còn bé mà…mà sao bác lại nói thế nghĩa là thế nào?
ông Năm lấy tay xoa đầu Hồng:
-Hồng muốn biết rõ chuyện đó phải không.
Hồng gật đầu.
-nhưng mà Hồng hứa với bác Năm một điều là không được nói cho ai biết là bác Năm nói cho Hồng nghe, được không?
Hồng chăm chú nghe ông Năm nói chỉ khẽ cười và gật đầu:
-cháu hứa.
giọng ông Năm trầm trầm:
-Hồng biết không…khi hai người trai và gái yêu nhau.mới đầu họ yêu nhau bằng tâm hồn,đó là họ nghĩ nhiều về nhau,mơ mộng đến nhau trong khi ăn và khi làm việc cũng như khi ngủ…rồi hai tâm hồn đó muốn liên kết lại với nhau,muốn hoà hợp lại với nhau….Hồng biết là lúc này hai người muốn hoà hợp với nhau về cái gì không?
Hồng lặng im nghe ông Năm nói về chuyện người ta sinh em bé có đầu có đuôi thì chú ý lắng nghe,khi thấy bác Năm hỏi mình như vậy,Hồng cười khẽ và lắc đầu:
-hai người muốn hoà hợp về gì ạ?
ông Năm cũng cười và nói tiếp:
-khi người con trai và người con gái yêu nhau đã chín mùi.họ thấy tâm hồn họ đã hiểu và đồng cảm với nhau như một,lúc này cả hai người sẽ như hai cực của nam châm…âm, dương theo lẽ thông thường sẽ hút nhau theo lẽ tự nhiên của trời đất.
Hồng khẽ hỏi:
-cháu muốn biết rõ cơ.
-ừ!bác sẽ cho cháu biết rõ…nhưng để cho cháu hiểu phải có đầu đuôi chứ.
Hồng cười khẽ:
-nghe bác Năm kể, cứ như nghe bác đọc tiểu thuyết ấy.bác kể tiếp đi.
ông Năm cười:
-lúc yêu nhau đã chín muồi.cả người nam và người nữ sẽ đều muốn hoà hợp với nhau bằng thể xác…cháu có biết họ muốn gì lúc này không?
Hồng lắc đầu.
ông Năm tiếp:
-người con trai khi muốn hoà hợp về thể xác với người con gái mà mình yêu thì sinh lý của họ biểu hiện như thế nào,Hồng có biết không?
Hồng ngơ ngác:
-sinh lý là Chim có phải không bác?
ông Năm gật đầu.
-nhưng mà cháu là con gái làm sao mà biết khi con trai thích hòa hợp với con gái về thể xác thì Chim như thế nào ạ?-rồi Hồng cười khì…-bác nói cho cháu biết đi.
-khi bé thì sinh lý của người con trai gọi là Chim,nhưng khi đã bước vào tuổi dậy thì như các cháu bây giờ người ta không gọi là Chim nữa…
-thế người ta gọi là gì ạ?-Hồng hỏi.