Chi Tư ở bệnh viện về thấy gia đình khác lạ. Anh Tư tỏ ra thương chị hơn, chăm sóc chị chu đáo va diu dàng không như trước. Con Trinh siêng năng hẳng ra, làm mọi điều chị sai bảo chư không như trước ưa cải lại mẹ. Nhà thật êm ấm hạnh phúc. Chị nghĩ phải chăn chi sanh cho anh thằng cu nên anh quí mến chị them ra, còn Trinh nay đã có em trai nên tỏ ra nghiêm túc hơn xưa, và chị đơn giản nghĩ đến đúa con trai mới ra đời: Ôi nó sẽ sung sướng và sẽ được hạnh phúc như chị đây đang hạnh phúc.
Chi đâu biết sau cai dêm anh Tư phá trinh con gaí hai cha con đã quấn quít nhau hơn. Anh thì đã thỏa cái mặc cảm không được hưởng trinh con gái nay đã tọa nguyện lại thêm lúc nào cũng được con gái thần tựng thán phục nó chỉ muốn ba nó “trị bịnh “cho nó hoài. Hể cứ vắng bóng mẹ nó là hai người lại xáp với nhau hôn hít. Anh Tư thì mò lồn hoặc kéo áo nó lên bú vú. Hai ngừơi lúc nào cũng thềm nhau và dỉ nhiên rất kín miệng. Cả hai thấy có lỗi với chị Tư nên hết sức chìu chộng chị đủ điều.
Gia đình cứ thế êm đềm trôi va mọi người đều thấy mình may mắng va thật hạnh phúc. Chi Tư nay như bật mẩu nghi sai bảo anh Tư đủ điều mà không hề thấy anh nóng giận. Con Trinh ngoan ngoãn bảo đâu nghe đó. Còn anh Tư va Trinh cũng vậy họ vui tươi yêu đời va yêu nhau như cặp uyên ương khong muốn rời nhau nữa bước. Người đi làm kẻ đi học họ mong mau chóng về nhà để lẻn vô chỗ nầy chỗ kia khuất mắt chi Tư mà âu yếm nhau. Chi Tư hình như cũng chản ý tứ gì cứ thấy hai cha con quyến luyến nhau lại mừng thầm trong bụng. Anh Tư cũng sợ chi nghi nên cố ý gần gụi chị đều đều va lại ân ái với Trinh nên người muốn xụm ra. Cũng may anh co sức khoẻ va khá dâm nên anh phục vụ đầy đủ bổn phận vơí vợ và hưởng thụ tận tình cái thân thể nỏn nà ngày càng đầy đặng của Trinh.
Anh lấy cớ đã có trai có gái đề nghị với chị Tư đi thiến, chị Tư chịu liền. Thê` là như hổ thêm cánh anh ăn nằm với Trinh thoải mái mà không sợ bầu bí gì.
Hả chị Tư đi vắng la hai cha con ôm cứng lấy nhau. Bây giờ họ bày đủ trò đủ kiểu dể mây mưa và không còn e dè gì nữa. Trinh từ ngày biết mùi đàn ông và nhờ những bài học thực hành với ba nó, thân thể con bé càng ngon lành thêm ra. Hai vú Trinh giờ nở nang hết cở, hông háng cũng đầy đặng hơn trước. Cứ nhìn thấy nó la anh Tư nứng cặc. Con Trinh cũng không vừa cứ muốn ba nó dày xéo lên tâm thân màu mở nóng bỏng của mình.
Cuộc đời cứ thế trôi đi ai trong nhà cũng cảm thấy mãn nguyện. Phải chăn đây là chân hạnh phúc ?
Loạn luân hay gì gì phải chăng chỉ do con người đặt ra để ràng buộc thế gian chứ có ai muốn theo đâu nào.!
Hết