Loạn Luân cha con
Tác giả: Chú Tư Cầu
Vợ anh Tư đi sanh ở Bệnh viện ở nhà chỉ còn hai cha con. Con Trinh mới có 17 tuổi mà vú đít tròn trịa như con gái trưởng thành. Anh Tư làm gì làm cũng mới có 37 tuổi. Vợ mang bầu gần ngày hổng cho gần mấy tháng nay anh Tư bứt rức trong người khó chịu lắm rồi.
Thấy con Trinh đi ra đi vào anh chẳng có làm gì được. Cái quần vải gì mà mỏng tanh! hai cái mông của nó no tròn muốn tét vải ra. Cặp vú cao ngệu như khiêu khích anh muốn ôm lấy mà vò mà bóp cho đã thềm. Chi còn vài ngày nữa là mẹ nó về rồi hổng biết tính sao đây. Mẹ nó có về cũng đâu đã cho anh đụng đến! Ít ra cũng phaỉ nhịn thềm vài tháng là ít.
Cái lồn của bả sanh đẻ rồi cũng đâu còn bót, hái cái vú đụng vô mềm xèo chứ đâu có săn cón như hai trái bưởi tươi rói của con Trinh.
Tính tới tính lui chỉ còn diệp nầy không mần thì kể như huốt luôn mất. Nó là con gái của mình không khéo nó mét mẹ nó cũng chết. Vả lại ai lại đi làm chuyện tầm bậy như vậy với nó chứ!
Hồi trưa nầy nó nằm nó ngủ nó phơi cái háng lớn còn hơn cái bụm tay anh Tư cứ làm bộ ngồi đọc báo mà có đọc được chữ nào đâu. Hai mắt anh như dán vào giữa hai cái dùi tròn lẳng của con bé.
Thây kệ! ông bà thường nói trồng cây có trái chiến không ăn để thiên hạ ăn hay sao chứ..?!
Hai caí “trái chiến” cứ làm anh Tu bất thềm mà con Trinh nào có Biết gì đâu!
Nghe tiếng nước chảy trong nhà tắm anh Tư rón rén lẻn vô phòng kế bên , chẳn là có cái lỗ ở đây có thể nhìn xuyên qua nhà tắm mà anh Tư đã bỏ công che đậy rát khéo khó có ai ngờ. Chuyện anh nhìn trộm con gái tắm bắt đầu từ lúc con Trinh lên trung học.
Lúc đó nó mới 12, 13 tuổi gì đó, Một hôm nó nhờ anh chỉ làm bài tập, nhà chỉ có hái cha con và nó thì vẩn ngây thơ leo ngồi trong lòng anh Tư. Hôm đó vô tình anh Tư đụng vô vú nó nó la đau anh mới nhìn kỉ thấy vú con nhỏ đã bằng hai trái chanh lớn. Anh thiệt tình:
– Bị sao đau đưa Ba xem
– Không được
– Thì ba coi sao đau lỡ bị gì rồi sao? dể còn đi bác sĩ con ạ!
Con nhỏ nghe đi bác sĩ coi bộ hoản mới ngại ngần dở áo lên cho ba no coi. Anh Tư ngạc nhiên sao mới 13 tuổi vú lại to thế. Anh mới nhấn mấy ngón tay quanh bầu vú con nhỏ kéo phụp áo xuống mặt đỏ gay.
– Để ba coi nào hổng lẻ mới bây lớn mà bị ung thư vú
Trinh trố mắt nhìn ba nó nghi ngờ rồi lại từ từ kéo áo trở lên. Anh Tu lấn nầy thấy không còn tự nhiên, tim anh đập thình thịch thằng nhỏ dưói háng anh tự nhiên nhúc nhích. Anh sợ con Trinh nó biết vì nó đang ngồi trong lòng anh mới bảo:
– Đâu con quay mặt lại để ba xem cho rõ
– Thôi đi ba, một hồi mẹ về mẹ coi cũng đựơc
– Không sao ba biết chuyện bịnh họan rành hơn mẹ con. Mẹ con về rồi cũng kêu ba xem thôi mà. Con gái ngoan của ba, ba của con coi chứ bộ ai sao mà con sợ.
Con Trinh trường xuống đất xoay người lại đối mặt anh Tư cùng lúc thằng nhỏ anh Tư cũng không còn bị đè nên ngóc lên. Anh Tư thuận tay xốc nách con Trinh ngồi lên bàn học rồi anh nhích ghế gần lại một chút. Bây giờ thằng nhỏ có ra làm sao con Trinh cũng không tài nào thấy được vì nó đang trốn dưới bàn.
Anh Tư nghiêm trang như một b/s nhấn nhấn chung quanh một cách hờ hửng ra điều đăm chiêu nhưng trong lòng trống ngực cú đánh thình thịch.
– Con có bị té hay va ngực vô dâu không con? chẳn thấy bầm sao lại đau cà?
– Dạ không! chỉ đau khi nào đè vô thôi à
– Vậy để ba thoa dầu nóng cho con xem mai có còn đau không nha?
– Dạ ba
Anh Tư không dám đướng lên lại tủ thuốc bèn sai con Trinh đi lấy, nó ngoan ngoản bỏ áo xuống bẹn người qua bắp vế anh Tư leo xuống đật bưóc đi. Anh Tư nhìn theo nuốt nước bọt cái ựt. Nãy giò anh kho cả cổ nhưng không dám nuốt sợ con bé để ý thắc mắc. Nhìn cái mông nhô ra hơn trước mà bây giờ anh mới để ý. Cái eo của nó cũng khác- hình như thon hơn nên trông hai dò có ve dài hơn trước. Nói chung nó không còn bé nữa- Nó phát tự hồi nào anh không để ý nhưng nay thi không còn lầm lẩn gì nữa. Cái thân thể ấy làm anh Tư xúc động mạnh. Anh biết như vậy là bậy bạ, là loạn luân cho dù chỉ trong ý nghỉ nhưng sao không thoát được cái ý bậy bạ trong lòng!
Anh Tư lấy mẹ con Trinh lúc mẹ nó mới 20 tuổi. Thực ra anh đã ngủ với mẹ nó trong một dịp đi choi ở Sài gòn và lần đầu tiên ấy mẹ nó chẳn đau đớn hay máu me gì cả nên anh có ý không vui và từ đó không còn mặng nồng. Mẹ con Trinh biết vậy nên theo riết và rồi có bầu. Gia đình anh Tư vốn con nhà đàng hoàn nên bắt anh Tư phải cưới, vả lại anh Tư cũng thấy tội nghiệp nên mới nên vợ nên chồng.
Chuyện ấy xưa rồi có điều anh tư vẩn còn ấm ức trong lòng vì cho rằng chị Tư không còn con gái khi ngủ với anh lần đầu. Chị thì chị khẳn định chẳn biết ai ngoài anh.
Vì mang cái mặc cảm bị chi Tư qua mặt và coi thường nên anh Tư cứ đi tìm một người trinh nữ để thử cho biết trắng đen. Vì vậy mà mười mấy năm nay anh chị cứ lục đục với nhau. Chi Tư thì ghen tối trời đất còn anh Tư thì bé không tha già không bỏ, nhưng rốt cuộc phải nói anh cũng chưa gặp được em nào còn trinh đúng như sách vở vẩn tả. Thành ra anh Tư vẩn không biết còn trinh nó ra làm sao. Đẻ con bé ra anh đặt tên Trinh như có ý chưỏi xéo mẹ của nó.
– Dầu nóng nè ba!
Anh Tư cắt ngang ý nghỉ quay lai con gái cầm lấy lọ dầu rồi nhích ra cho nó nào giữa háng anh để lại thót lên bàn ngồi đối diện rồi kéo áo lên tự nhiên không còn e ngại như hồi nãy. Chắc nó thấy ba nó ngồi thừ ra tưởng ba nó lo lắng cho nó nên nó thấy thương ba và không còn ngài ngaị như lúc nãy.
Anh Tư mở lọ dầu làm bộ không nhìn vào vú con Trinh rồi tự nhiên quẹt một tí trên đầu ngón tay xong để lọ dầu vào giữa háng con nhỏ và bắt đầu thoa lên ngực con bé nhè nhẹ. Bây giờ thằng nhỏ của anh lại thức giất. Tay anh thoa, hai mắt dáng chặt lên ngực Trinh và hồn anh đê mê hoan lạc vô tả. Hai bầu vú tuy chưa đầy đặng nhưng săn chắc, đứng sựng như thách đố với hai bàn tay của người cha tội lỗi.
Anh thầm van vái để thoát ra khỏi cảnh nầy nhưng đồng thời lại mong sao mẹ con Trinh cứ đi mãi chớ có về sớm.
Con Trinh không biết cảm thấy thế nào nhưng ngưòi cứ muốn ngã xuống bàn nó nói
– Ba con muốn nằm xuống ba à
– Thì nằm, con lại divan nằm cho ba thoa dể hơn hén?
– Dạ ba
Nói rồi con nhỏ lại tuột xuống bước qua divan. Lợi dụng lúc nó quay lương anh Tư cũng nhanh chân sàn qua divan ngồi liền để Trinh khỏi thấy cái của nợ anh nó đang đội vải đi bán trông thật khó coi.
Nằm ngửa lên divan phẳng cứng hai gò hống con Trinh như có vẻ cao lên thêm hay tại nó ưởng ngực lên không biết. Anh Tư tiếp tục thoa nắng nhè nhẹ chẳn cần thêm dầu mở gì nửa. Chút tí dầu nóng cọng them vói sức nóng của hoả diệm sỏn con Trinh truyền qua người làm anh nóng rang cả mặt mày. Con Trinh lấy một cánh tay che ngang mắt, hơi thở nặng nề, người nóng rang như lên cơn sốt.