Chi không hiểu tự bao giờ áo sơ mi của nàng đã bị gã cởi hết hàng khuy, vẫn còn khoác hờ trên người nàng, song hai vạt áo đã banh hết cả ra, nịt vú bị gã kéo xốc lên để lộ hai bầu vú đang bị móng tay gã cào cấu không thương tiếc. Chiếc quần dài của nàng sau một hồi loay hoay gã cũng cởi được khuy rồi chỉ bằng một động tác gã kéo cùng một lúc cả hai chiếc quần, quần dài và quần lót tuột xuống tận đầu gối .Gã già trong cơn nứng cặc không thèm cởi hẳn quần nàng ra, chỉ cần kéo cho trần truồng phần quan trọng nhất trên người của Chi là đã bắt đầu vào cuộc. Về phần Chi, nàng biết mình chẳng thể nào chống cự lại cuộc hành lạc gần như hãm hiếp này, mà trong thâm tâm có lẽ nàng cũng muốn cái trò hành dâm này qua nhanh để nàng có thể mang khoản tiền vay ra về.
Gã già đẩy mãi con cặc mới chui được vào *** nàng, song bù lại, lão được hưởng cảm giác khoan khoái mê li chưa từng có. Bởi lẽ gã bắt Chi làm tình trong tư thế đứng, quần áo của nàng bị tốc hết ra song không một thứ gì bị cởi. Vì quần của nàng, cả quần dài lẫn quần lót đều chỉ bị cởi tuột và vướng lại ở đầu gối thành thử như một chiếc kẹp khiến cho Chi dù cố hết sức cũng không thể nào dạng rộng hai chân hơn nữa ra được. Con cặc của lão già thì quá to mà *** nàng thì khép chặt theo hai chân, thành thử mang lại cho lão già cảm giác bót chưa từng thấy. Chi thì chưa bao giờ sợ hãi hơn thế, nàng đứng chổng mông về phía lão già đang hì hục phía sau, hai tay nàng chống lên bàn tay làm việc của lão, thân người luôn trong tình trạng bị chúi vào phía trước sau mỗi cú giập của lão.
Lão già dập chừng chỉ được 5 phút thì thở hồng hộc rồi xuất tinh bắn vào *** nàng. Thà lão cứ để yên con cặc trong *** nàng cho đến khi xuất hết thì đã tốt, đằng nãy vừa xuất, gã vừa rút cặc ra khiến cho số tinh dịch còn lại bắn tung toé lên mông, lên lưng nàng.
Chi thấy lão xong việc lại quay về ghế ngồi bịch xuống, vẫy tay ra hiệu cho nàng ra khỏi phòng để lão nghỉ ngơi. Chi thấy mình như một thứ đồ chơi cho lão giải trí trong 5 phút rồi bây giờ , nàng lầm lũi kéo áo xuống, kéo cái quần lót rồi đến quần dài lên, ê chề bước ra khỏi phòng như món đồ hết giá trị sử dụng bị ông chủ vứt ra bãi rác. Vì chẳng có gì lau rửa, nên nước tinh dịch của lão chảy từ trong *** nàng ra ngoài ướt đẫm quần lót, lưng áo cũng bê bết tởm lợm khiến Chi lúc ngồi nhận giấy dưới tầng trệt chỉ mong về cho nhanh để rửa ráy kẻo có người nhận ra mùi tinh trùng ngai ngái đặc trưng đang bốc lên từ người nàng. Văn phòng bốn phía có điều hoà nên một thứ mùi kinh dị như vậy sẽ rất dễ bị phát hiện.
Chi về đến nhà vào khoảng gần trưa, nàng đã xác định khoản tiền cần vay đã được chuyển vào tài khoản.Chi lăn mình xuống chiếc giường trong phòng mà cảm thấy hổ thẹn vì những việc nàng đã làm, chấp nhận để một gã đàn ông bắt phải hành lạc đủ mọi kiểu, mọi nơi. Tuy nhiên Chi không khóc vì nàng đã xác định được con đường trước mắt, Chi vội vã chút bỏ mọi thứ quần áo trên người vứt vào máy giặt một cách không thương tiếc. Bộ quần áo mà sáng nay nàng đã mất bao công lựa chọn giờ đầy những dấu vết ô nhục. Chi tắm qua một lát rồi mặc ngay bộ váy đầu tiên mà sáng nay nàng đã định mặc lúc ban đầu rồi xuống nhà ăn trưa .Con trai nàng đã được bà vú già cho ăn, giờ đang chơi cạnh bàn ăn của nàng. Nàng thấy đói, sáng nay nàng không ăn một chút gì, lại phải làm tình với gã chủ ngân hàng thành thử dạ dày nàng hoàn toàn trống rỗng. Bà giúp việc tươi cười khi thấy lần đầu tiên nàng ăn hết tất cả thức ăn nấu ra một cách ngon lành đến thế. Bà ta đâu biết là sáng nay nàng phải ” lao động” cực nhọc như thế nào.Chi cố gắng ăn thực nhanh, gần như ngấu nghiến vì nàng muốn ngả lưng ngủ trưa chút xíu trước khi qua công ty tuyển dụng chiều nay để tuyển người. Dù sao nàng cũng thấy hơi vui vui vì tài khoản của công ty đã sẵn sàng cho một vụ đầu tư mới, nàng không thể thất bại vì một thất bại nữa sẽ khiến nàng mất tất cả. Nàng cần một trợ lý có năng lực xuất sắc giúp nàng kinh doanh và sẽ làm tất cả những gì có thể để tuyển được một người như thế ngay chiều nay. Chi lẩm nhẩm khẽ khàng trên khóe môi, “dù sao lao động cũng là vinh quang”.
Bà Giám Đốc Đa Tình
Phần 3
Chi thực sự có cảm giác đôi chút mỏi mệt khi bước chân vào văn phòng của công ty tuyển dụng. Nàng đã có hẹn trước nên nhanh chóng được người phụ trách dẫn vào một phòng kín nơi lầu 3 của cao ốc. Tại đây cô nhân viên công ty đưa cho nàng chừng 4,5 hồ sơ của các ứng viên khác nhau mà họ đã lựa chọn giúp nàng cho vị trí trợ lý kinh doanh. Chi xem xét các hồ sơ một cách hết sức cẩn thận, nàng lật qua lật lại từng trang lí lịch của các ứng viên. Nàng hết sức cẩn thận cho sự lựa chọn này bởi lẽ Chi hiểu, việc sống còn của công ty phụ thuộc rất lớn vào quyết định ngày hôm nay của nàng. Song quả tình sau khi đã xem xét rất lâu, Chi vẫn không hài lòng với bất kì một ứng viên nào được công ty tuyển dụng giới thiệu. Có người có kinh nghiệm thì lại không đủ khả năng về ngoại ngữ cũng như kế toán. Có người lại đã thuyên chuyển quá nhiều công ty trong một thời gian quá ngắn khiến nàng không tin tưởng, lại có người có hồ sơ rất sáng lạn song mới ngoài 20 tuổi, Chi e sợ cô ta chưa đủ kinh nghiệm đối mặt với áp lực của công việc này. Chi đắn đo suy nghĩ một hồi lâu, nàng không thể giao phó vận mệnh công ty cho một bàn tay không đáng tin cậy được. Quả thật tuy sáng nay, nhờ thân xác hay nói trắng ra là nhờ cái “chỗ đó” mà Chi đã được chấp nhận một khoản tiền vay lớn song khoản tiền này cũng chỉ giúp cho công ty tạm thời thoát khỏi tình trạng cạn kiệt vốn, nếu vụ đầu tư buôn bán sắp tới mà không thành công thì lãi mẹ đẻ lãi con cộng với các khoản nợ từ trước, chắc chắn nàng nếu không ra đường làm gái thì chỉ có nước ôm con nhảy từ building cao tầng xuống mà tự tử thôi.
Cuối cùng Chi đành thực lòng thú nhận với cô nhân viên công ty tuyển dụng nàng không hài lòng với bất kì người nào được giới thiệu. Ban đầu, cô ta tỏ vẻ không hài lòng song cũng tỏ ra thông cảm với nàng. Rụt rè xen lẫn ngập ngừng một lúc lâu cô ta mới nói với nàng, trong giọng nói vẫn pha lẫn một chút do dự :
– Thực ra tôi cũng biết những người được giới thiệu hôm nay không hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu của bà. Nhưng quả thực một số ứng viên có khả năng thì không chấp nhận làm việc cho một công ty đang sắp phá sản……
Biết mình trót lỡ lới , cô nhân viên vội lấp liếm
– Thực ra họ ngại làm cho một công ty đang….gặp khó khăn như quý công ty. Thành thử chỉ có những người chưa có kinh nghiệm nhận lời tuyển dụng nên không đáp ứng được yêu cầu hơi khắt khe của bà. Tuy nhiên, tôi biết một người rất có khả năng , lại hiện không có ràng buộc với bất kì công ty nào hết. Anh ta có thể nói là có khả năng phi thường nhưng tôi sợ là anh ấy đang gặp khủng hoảng về tâm lí sau một số chuyện riêng tư.Tôi sẽ cho bà địa chỉ của anh ta, coi như chúng tôi giúp bà không thu phí giới thiệu. Có điều tôi e không dễ dàng để bà thuyết phục anh ấy đâu.
Cô ta mở ngăn kéo đưa cho nàng một tờ địa chỉ cùng với số điện thoại.
– Ngay bây giờ bà nên đến tận nhà thuyết phục anh ta. Có điều tôi nghĩ bà cần một chút may mắn ….