Thằng Sung đã định cư ở xứ Hòa lan.
Thấm thoát đã hai mươi năm rồi , từ một thằng nhóc mới mười bốn mười lăm tuổi bây giờ đã gần ba nhăm , lại không vợ không con . Thị trấn Lieweeden nhỏ bé nơi hắn ở cách biên giới nước Đức khoảng trăm cây số , nơi đây không có người Việt sinh sống , chỉ có hắn và mấy con mệ Thái lấy chồng Tây là những người Châu Á duy nhất tại cái thị trấn hẻo lánh nầy. Từ ngày hắn bị thất nghiệp bởi cái nhà máy xi măng , nơi hắn đã làm việc hơn mười năm nay , bắt đầu sa thải bớt nhân công vì kinh tế Thế giới đang suy thoái , hắn cũng nằm trong số những kẻ bất hạnh đó. Nhưng ở xứ nầy , trợ cấp thất nghiệp hai năm sau mười năm thâm niên nghề nghiệp như hắn làm hắn chẳng cần phải bận tâm suy nghĩ về kế sinh nhai nữa . Chỉ buồn là không có ai bầu bạn trong lúc trống vắng cô đơn, con bồ Tây sống chung với hắn đã chia tay không một lời từ giã để đi cặp thằng Tây khác , bởi từ khi mất việc làm , hắn không còn đủ tiền để cung phụng cho nàng nữa .
Buồn vì tình phụ , cộng thêm cảnh thất nghiệp làm cho hắn phẫn chí , hắn chỉ biết vùi đầu vào cái máy laptop sau những lúc ngủ trưa mê mệt để chát sex với những ả sồn sồn ở Việt nam , rồi tự thủ dâm khi nhìn những ả đó cởi truồng cho hắn xem những thân thể nhầy nhụa dâm đãng của mấy ả đó. Tinh khí của hắn làm cho tấm trải giường trở nên vàng ố , nhiều lúc hắn thấy tiếc vì hao phí tinh dịch của mình vì cái thế giới ảo trên mạng hắn lại nhớ đến con bồ Tây lúc hai đứa còn sống chung với nhau , trên chiếc giường nầy tràn trề nhục dục hằng đêm.Nàng ra đi , hắn không còn người đàn bà nào bên cạnh để chung chăn chung gối nữa cho nên hắn vã lắm . Lại gặp lúc sinh lý đang còn mạnh khỏe sung sức hắn thấy khó chịu vô cùng, hắn lại không thích kiếm gái điếm vì sợ nhiễm bịnh đường tình dục lại càng không muốn về VN kiếm vợ, bởi lẽ hắn không thích cảnh vợ trẻ bỏ chồng già đang sảy ra nhan nhản ở xứ nầy.Hắn chỉ ao ước được sống chung với một bà chị nuôi người đồng hương để được thỏa mãn nhu cầu sinh lý đang sôi sục thể xác , cũng như có người tâm sự để vơi bớt nỗi trống trải tâm can trong hoàn cảnh hiện tại . Niềm ước ao thầm kín đó có từ khi mới lớn , lúc đó hắn khoái rình mò những bà chị hàng xóm sát vách nhà hắn tắm lúc trời tối , càng nhìn càng háo hức nhất là khi chị ta cởi truồng lòi ra cặp vú bự làm cho hắn nứng quá chịu hổng nổi , phải sụt cặc lia lịa làm ướt nhẹp tinh khí trong quần .
Nghĩ đến đây , hắn lại vuốt ve cái dương vật đang cương cứng dài thượt đang lòi ra khỏi đáy quần đùi hắn đang mặc , cái củ của hắn dài ngoằng dễ hơn cả gang tay lại cong ngoéo lên , tuy không to nhưng chiều dài củ lẳng cũng đủ làm chết giấc bà chị nuôi sồn sồn dâm đãng nào khi được gần gũi , hắn nghĩ thầm . Hắn chợt dự tính sáng sớm ngày mai , sẽ làm một cuộc hành trình dài qua nước Đức cách đó hơn trăm cây số để kiếm một bà chị nuôi thật sự , vì biết rằng bên đó người Việt đi hợp tác lao động rất nhiều , chắc sẽ không thiếu những bà chị sồn sồn độc thân đi một mình . Nghĩ như vậy , Sung ta cảm thấy rất là háo hức còn hơn là cứ nằm chèo queo ở nhà , rồi ngày dài tháng rộng thênh thang sẽ làm hắn ta phẫn chí , lỡ có nhẩy lầu tự vẫn thì tệ hơn là sung rụng nữa .
Sáng hôm sau , Sung ta lái xe ra khỏi nhà khi còn mờ sương , đáng lẽ hắn còn vùi đầu trong chăn ngủ nướng vì mới sáu giờ sáng . Nhưng hôm nay , hắn hạ quyết tâm đến nước Đức để rước một bà chị nuôi về nhà để thỏa mãn dục tình cho nên tinh thần hăng hái phấn chấn quên cả buồn ngủ trái lại còn tỉnh táo hơn thường ngày . Chiếc xe Opel cà tàng của thằng Sung hôm nay cũng sung độ như chủ , cứ chạy bon bon êm ái ngang qua những cánh đồng cỏ còn mờ hơi sương hướng về biên giới nước Đức . Ngồi lái xe , Sung ta mãi nghĩ ngợi lan man và phân vân rằng chuyến đi nầy có kết quả không đây nhưng rồi lại chặc lưỡi mặc kệ , dẫu sao đã quyết chí rồi không còn thay đổi được nữa . Nghĩ đến cảnh mùa đông mà phải chịu cảnh hiu quạnh cô đơn mà làm hắn chợt rùng mình . Mãi suy nghĩ miên man , xe của hắn chạy đến nước Đức lúc nào không hay , xe chạy qua cổng biên giới không có người canh , Sung mới chợt nhìn thấy một tấm biển thật dài có ghi hàng chữ ” Chào mừng Quý vị đã đến Cộng Hòa Liên Bang Đức “.
Xe chạy qua những làng mạc và những thị trấn hẻo lánh sát biên giới Hòa lan rồi bắt đầu chạy vào đoạn xa lộ thênh thang , đó bắt đầu là đoạn đường huyết mạch nối liền những thành phố lớn từ miền Đông đến miền Tây của nước Đức .
Trên đường , những chiếc xe đang lao nhanh vun vút chắc đang chạy đến chỗ làm một cách vội vã , Sung không quen chạy nhanh trên xa lộ không giới hạn tốc độ ở xứ nầy nên hắn chạy len trong cùng, cũng bởi chiếc xe của hắn cũ quá dù có đạp hết ga cũng bị hửi khói xe của người ta .Chạy một đoạn đường hơn trăm cây số nữa thấy có tấm biển đề Dusseldoft thì thấy xa xa có nhiều nhà building cao tầng bằng kiếng,hắn mới biết đã đến một đô thị lớn thì liền quẹo xe vào . Sung cho xe tấp vào cây xăng để đổ xăng và mua bữa ăn sáng để lót dạ rồi đi tiếp. Mua được một cây súc xích và chai nước ngọt , Sung chọn một băng ghế bên ngoài cây xăng rồi ngồi xuống để ăn bữa sáng , vừa ăn vừa ngắm phố phường bắt đầu đông người qua lại . Bây giờ nắng sớm mới bắt đầu hửng lên , xua tan cái se lạnh của buổi sáng . Cách đây không lâu , nước Đức trãi qua một mùa hè với cái nóng khắc nghiệt , nhiệt độ ban ngày có nơi nhất là tại Bá linh kinh đô nước Đức lên đến bốn mươi độ C . Còn bây giờ trời đã bắt đầu vào thu, không khí bắt đầu lành lạnh . Đang mãi mơ màng , chợt hắn giật mình khi nghe tiếng một người đàn bà , với một giọng Bắc nặng chịch ngay bên cạnh :
– Chào em giai , em nà người Việt lam à , sao ngồi một mình ở đây vậy ?
Sung quay ngoắt lại thì thấy một ả đàn bà cao lớn đẫy đà đứng sau lưng hắn từ bao giờ mà hắn không để ý.Hắn đáp :
– Dạ chào chị, em là người Việt ở Hòa lan mới qua đây chơi cho biết .
– Thật à , Việt kiều Hà nan à? Nhìn cậu hao hao giống thằng em họ tôi thì tôi đoán cậu đích thị nà người Việt mình dồi ( rồi ) . Vậy cậu có thân nhân bên nầy không ?
-Dạ không chị , em muốn tìm một bà chị để nhận em làm em nuôi đây . Chị có muốn làm chị nuôi của em không ?Hắn hỏi giọng chớt nhả.
Ả ta cười khanh khách và đáp với giọng điệu lả lơi :
– Cậu nầy khéo đùa nhẩy , tớ nghèo bần cùng ra đây nàm sao mà nuôi cậu được !,
– Chị ngồi xuống đây em nói cho chị nghe , hắn trả lời . Em tính qua bên Đức nầy để tìm một bà chị để về ở với em rồi em nuôi chị ấy cho , chớ em sống có một mình buồn quá chị à!