Bà Chằn Lửa

Chị Hai xì một cái : mày nói năng lộn xộn, đang tả vú với mớm lại cà khịa đòi cắn, lãng òm. Tôi giựt mình thấy mình quá điên, nhưng tại nhìn vú chị láng lẫy và quậy đung đưa ngon quá làm sao tôi nín được. Chị Hai thấy thương nên góp vô : mày nói đúng, sao tự dưng vú chị lớn nở ra quá ể, chị thay cái xú tới mấy số rồi mà nó vẫn phình thêm ra, hổng biết rồi nó có chảy dài xuống rún thì bỏ mẹ.

Tôi mừng vì có chỗ trấn an chị : hổng lo, tại có hơi đàn ông nên nó nở ra, nhưng tới một độ nào đó thôi, khi nó nở hết cỡ là ngưng tút xuỵt. Chị Hai chưa yên tâm : mày nói dóc tổ, tao nghe có bà vú dài ra tận sau lưng, bộ bả dư hơi đàn ông rờ chắc.

Tôi hơi bí à nghen, nhưng cũng phải gân cổ lên cãi : ý tại họ là người Nam Hàn nên vú mới dài cỡ đó (bởi tôi nghe mấy cha ngoài đường nói có cha đi chơi gái ở bển gặp một mẹ vú dài cỡ đó nên nói như mình thừa kinh nghiệm). Còn chị đừng lo, em sẽ nựng cho chị, cam đoan vú chỉ nở chừng mực, chớ hổng xệ, hổng chảy đâu. (tôi nói vậy mà lỡ chị Hai có loại vú cỡ đó chắc tôi cũng chán chết).
Chị Hai có mòi yên dạ nên hỏi lại tôi : cưng nói có hơi đàn ông thì vú nở, chị có cha nào đâu mà nói được rờ. Tôi quặp vô ngay : thì em chớ còn ai trồng khoai đất này nữa, bộ em hổng phải là con trai sao. Tôi khoe mẽ luôn : hồi trước vú chị thấy nản, gì đâu em úp vô gọn lỏn bàn tay, bây giờ chị coi nè (tôi bụm tay nhứ nhứ) nó ù nu ú nú, em bụm muốn rớt tiêu dên. Đó, hổng tại hơi tay em rờ thì vú chị làm sao căng lên nổi.

Chị hứ liên tục, càm ràm : mày làm như giỏi lắm , ăn tục nói mò, chẳng may đúng đại đúng đến thì ca với cẩm. Tôi dọa : chị hổng tin để em ngưng hổng rờ bóp coi nó có co lại hôn. Chị Hai quính ra mặt : đừng em, mày đừng ơ hờ, cứ rờ măn giúp chị đi, vú nở thì em bú, vê, day, nút cũng khoái đó chớ. Chị có lợi mà em cũng có lợi, chị em mình phải giúp lẫn nhau, để thiên hạ làm thay chị mắc cỡ quá. Gặp cha có máu dê nó bốc, nó hốt, chị tê tái cả người rồi nó đè bậy đè bà, chị ngộp.

Tôi sướng quay cu lơ, vậy là chị với tôi đã đồng ý một hiệp ước thân thiện, chỉ có tôi độc quyền được làm vú chị nở và chị thì tôn trọng cái sự chủ quyền của tôi trên đôi vú chị thôi. Tôi nhìn chị thầm cám ơn và khen nhăng khen cuội : nhìn chị đã điếu, em hổng muốn bỏ đi đâu hết.
Tôi “ gáy “ và “ bơm “ rát rạt khiến bà chị “ phái “ muốn té đái trong quần, vậy mà bả còn bày đặt “ em chả “. Bả có vẻ ngạo đời tôi : cưng à, em khen vừa vừa thôi chị còn tin được, chớ mày lụp chà lụp chụp chưa tả chưn tả cẳng cặp vú thì đã vội cà khịa đòi bú, đòi măn, tao điên đầu hết trơn, còn biết đầu là ngô đâu là khoai nữa.

Tôi thối chí thiệt tình : cái bà mình đưa bả lên tận mây xanh mà bả còn ngủng ngoẳng thấy ghét. Đã vậy tôi im phéng cho xong. Thấy tôi lì lì, chị Hai mé mé hỏi : chớ, tao nói vậy hổng phải sao. Đề cập cái vú thì cứ vú mà nói, mắc gì mày lại chõ vô những bú với vê. Mày cũng biết đàn bà khi nghe nói tới ai nút nút dù chưa chạm tới sợi lông ngoe cũng thấy mình ớn ợn.

Chưa chi hai đầu vú bả quíu thiệt, nó lồi thù lù ra nơi chất lụa coóc xê, tôi thấy sao mà bả dễ nứng dữ quá. Tôi thôi miên vô hai núm vú, y như mắt tôi đang chọc thủng làn vải và vày vò lên hai miếng kẹo gâm của bả. Bả vội co tay che yếm lại : mày dòm như muốn hiếp dâm làm tao ngán khiếp.
Tuy vậy bả cũng bỏ nhỏ tôi : thôi, nhìn sơ sơ vậy đủ rồi, còn để dành khi khác. Vú còn đó chớ có chạy đi đâu, ngoan đi rồi chị cho tưng, cho ngậm, cho mò, cho nút. Chỉ sợ mày ham hố sặc mẹ nó chết ngắc uổng đời đó con. Và chưa chi bả bắt vòng qua chuyện khác : nè, ngoài cặp vú ra thì mày còn thấy gì khác nữa hôn ?

Tôi biết bả đang muốn cái gì nên thờ ơ rả rích : chèn ơi, nội nói tới ấm giỏ bình tích của bà cũng đủ mệt thè lưỡi ra rồi, còn nói thêm chắc ngủm cu đeo quá. Thế mà tôi lại riết róng mới lạ : thì chị nghĩ coi, cặp vú chị dầy cui như hai bình tích trước ngực đủ làm thất điên bát đảo tụi này, chớ tui mà đụng vô thêm ba cái chén kiểu của bà nữa thì tiêu dên, hết cục cựa.
Bà chị có vẻ chưa hiểu : chớ đâu mà có chén kiểu, chung cổ ở trỏng. Thiệt bà chị sao mà cù lần, thì bim biếc gì của bả nó hổng gọn ơ như cái chén, cái chung đó sao. Nói là cổ chớ càng lâu năm càng lên nước, mẹ họ ai dòm mà giữ được bình tĩnh tui chết một khi.

Tôi khoa khoa cái tay vẽ tròn tròn và vung ra đủ mọi hướng. Tôi nói nhừa nhựa : chị thử nghĩ coi nó có chút nị hà mà cha nào cũng xả lăn vô. Nó thơm tho gì cho cam, đủ mùi đủ vị, vậy mà mấy tía chịu hụp vô lụp xụp hít hà.

Chị Hai kêu toáng lên : đồ quỉ sống, nói thì nói đại ra còn bày đặt ví von chén kiểu. Tôi thấy cũng tội nên hạ giọng : chị Hai biết sao hôn, từ ngày em chọt chị tới giờ coi mòi đi đâu chị cũng thủ một khúc cây đút nút ở trỏng. Hai chưn chị lúc nào cũng bè bè, hết khép kín lại nổi, nói chị bỏ qua, chớ nhìn chị đi bắt cười tói lói.

Chị Hai giằn mặt tôi : có nói không thôi, đừng đặt điều nghe mày. Tôi mở máy luôn : thì chị ra trước gương bước đi coi có giống mấy cha đau lậu đi cà hển cà hển hôn. Tui đố chị đi được dẻo ngay như hồi trước, mất gì tui cũng chịu.

Bà chị nghe ngọt nên thử, mới nhích chưn được mấy bước, bả ré nghe kinh : đú họ, sao kỳ vậy nè. Mà tao có lận gì ở trỏng đâu mà hai chưn toác hoác, coi xấu tệ. Tôi mới giảng giải : thì đó mới có chuyện. Đàn bà mà để bị thọc gậy rồi thì như có khúc cây nó ám cứng trong đó, bà nào đi cũng chàng hảng, cứng ngắc một khi.

Bà chị vẫn chưa tin : mày nói như cục cức. Gậy của mày nó là gân, là thịt chớ có phải là củi tạ, đòn dông mà biểu nó cứng ngắc ở trỏng. Mày dóc quá đi, chẳng qua tại tụi tao ưa ngồi xè xè khi đái nên lâu ngày nó giãn tự nhiên, mày đừng hù tao nghe nhỏ.

Đúng là bà này bư thiệt, nói tới vậy mà còn cố “ cãi gióng “. Tôi phải chi li chỉ biểu thêm : nè, tui nói chị nghe, ờ thì của tui nó là khúc gân, khúc thịt nhưng bị nó đâm rồi thì bà nào cũng trợn mắt lên miết tới miết lui nên nó trầy tùm lum ở trỏng. Dẫu hổng đổ máu, đổ mủ nhưng vết thương đeo đẳng còn hoài, bà đi xà nạng xà nạng là vì cái “ hội chứng bị chơi “ đó, má.

Chị trợn mắt dòm tôi : nói vậy suốt đời tao phải đi chàng hảng ra sao ? Tôi đáp : chớ còn gì nữa. Thế nên đàn bà con gái dù có khoe là vẫn “ gin “ thì tụi tui ngó biết liền. Mợ nào đi cứ đưa hai cái vú ra trước và giò xệnh xạng đưa ngang là y như mợ đã bị tụi tui sơi tái.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23Next page
Back to top button