Bữa trưa hôm đó khá đặc biệt, tay lái xe dắt tôi tới một quán ăn, thực chất là một du thuyền nhỏ trên sông Hương. Hai vợ chồng tay chủ quán đón tôi rất đon đả, rồi đưa tôi vào một phòng ăn riêng. Nói chung mọi thứ rất tuyệt, tuy phòng ăn chỉ là những tấm gỗ dán ghép lại để ngăn giữa phòng này và phòng khác. Nếu như lên cái thuyền này để ăn uống tử tế có lẽ sẽ cảm thấy khó chịu, vì sẽ dễ dàng nghe thấy ở hai bên vách những tiếng cười nói, hò hét dung tục dâm đãng vọng sang. Tôi đoán ở các ô thuyền bên cạnh bọn họ cũng đang làm những trò giống như tôi đang làm. Có điều tôi không “ăn to nói lớn” như họ mà thôi.
Thức ăn được dọn ra đủ những món ăn nổi tiếng và ngon nhất ở Huế, tôi vừa thưởng thức tài nghệ nấu ăn nổi tiếng cả nước của người Huế, vừa ôm hai cô gái Huế hai bên. Giọng nói của hai cô nàng ngọt ngào vô cùng, đúng chất Huế, ghì sát hai thân hình nóng hổi đầy dục tình vào hai bên sườn tôi. Lau mặt mũi cho tôi cẩn thận hai cô nàng tranh nhau được bón cho tôi từng miếng thức ăn. Trong hai cô nàng thì có một cô tên là Uyên, có vẻ táo tợn hơn. Khoang thuyền chỉ có ba chúng tôi đang ăn uống nên Uyên không ngần ngại cởi hết thân trên ra cho tôi coi bộ vú vĩ đai của nàng, đúng là nó mềm mượt thật, một bộ vú mà có lẽ mọi gã đàn ông trong đó có tôi đều ước ao gối đầu lên đó mà ngủ. Hai núm vú cũng bự tương xứng với bầu vú của nàng, tôi ngậm chặt lấy nó nhay giống hình ảnh một đứa bé đang nút sữa mẹ vậy.
– Kìa anh, sao chỉ nghịch mỗi vú của nó thế, nút em nữa đi chớ anh.
Tôi ngửng len thì thấy cô ả kia cũng đã cởi hết áo xống ra rồi chìa ngực của nàng về phía tôi mời mọc rồi. Nàng tên là Mộng, Huyền Mộng, cái tên quá đẹp mà tôi mới nghe thấy làn đầu ( không biết có phải là tên thực hay do nàng tự nghĩ ra đặt cho mình), có điều tôi cố tình trêu cợt gọi trệch ra thành Mông, tức là mất đi một cái dấu nặng. Nàng nhéo tôi mấy phát về cái trò đùa này, lại càng dí bộ vú vào mặt tôi sát hơn, dáng điệu uốn éo ôm riết lấy tôi vô cùng dâm dật, đúng theo kiểu một cô gái làm tiền chính cống.
Mộng lấy đũa gắp thức ăn cho tôi còn Uyên nâng ly bia lên mời mọc tôi rất tận tình. Những đĩa thức ăn ê hề dọn ra mãi vẫn không thấy vơi, vì chúng tôi vào đây chỉ coi ăn uống là chuyện phụ, sờ mó và làm những trò dâm ô mới là chuyện chính. Tôi vừa ăn vừa nghịch ngợm hai cặp vú của hai nàng tiên xứ Huế một lúc lâu, đến lúc xem chừng tôi đã hơi chán thì các nàng lập tức nghĩ ra trò mới.
Thoạt đầu một cô vẫn ngồi bên bón cho tôi ăn uống, còn cô kia thì đứng dậy múa sexy cho tôi xem. Thân trên thì cả hai đã ở trần rồi nên tiết mục múa thoát y của hai nàng chỉ có cái đoạn cuối, tức là cởi cái ở dưới ra cho đến trần truồng mà thôi. Nói thì có vẻ rất dài dòng nhưng vì như tôi đã nói từ trước, trong hai cô chỉ có Mộng là mặc đồ lót, còn Uyên thì không nên như Uyên thì nàng chỉ còn mỗi cái váy cũn cỡn, cởi nó ra là hết trò.
Uyên cởi truồng ra xong thì nhào vào lòng tôi, hỏi ỏn ẻn
– Anh thấy em nhảy có đẹp không, coi em trần truồng anh có thích không.
Tôi ậm ự mấy câu cho qua, nhưng cũng nhón tay bốc một miếng bánh bột lọc đút vào miệng nàng, coi như thưởng cho Uyên vì đã cởi hết ra cho tôi. Tôi quay sang Mộng, nói tới lượt nàng cởi đồ thì đã thấy nàng sẵn sàng, nàng nâng ly bia lên uống cạn, coi như một kiểu lấy tinh thần trước khi bắt đầu múa may. Cũng giống như Uyên, Mộng cũng chỉ còn đồ ở dưới, hai cặp vú nảy tưng tưng trơ trẽn theo mỗi nhịp nhún nhảy của nàng. Phòng ăn của chúng tôi vì là trên thuyền nên dĩ nhiên không thể nào rộng rãi được. Chỗ mà Mộng đang đứng cởi đồ cho tôi coi rất gần với chỗ tôi ngồi đến mức có thể coi thân thể trần truồng của nàng là một món đang được bày trên bàn ăn của tôi cũng được.
Vì nàng mặc hơn Uyên một cái quần si líp mỏng tang bé tí tẹo , hơn nữa Mộng cũng có nhiều trò uốn éo hơn nên thời gian “biễu diễn” của Mộng cũng lâu hơn đôi chút, tuy vậy đến lúc nàng trở về với thời kí lông lá hoang sơ, tôi vẫn thấy cái trò của hai nàng hơi tẻ.
– Anh không thích hai chúng em nhảy vậy hay sao mà chẳng vỗ tay động viên gì hết trơn ?
Múa xong cô nàng về lại chỗ phụng phịu, tôi không trả lời vì quả thực cũng không biết nên khen hay chê bai, cái trò cởi áo lột váy của các nàng có thể là món đặc sản ở Huế, nhưng ở Sài Gòn thì cái trò này đã cũ xì, bạn gái của tôi khi làm trò này có lẽ còn giàu sức thuyết phục hơn. Tôi lại ăn, lại uống, hai tay sờ vào hai cái lồn của hai nàng ngồi hai bên, bàn tay tôi tham lam mò mẫm trong lúc trong đầu tôi đang thầm so sánh chỗ đó của hai nàng. Lông lồn của Mộng rậm hơn nhưng mịn hơn, vì thế sờ cũng sướng tay hơn của Uyên.
– Hai em nhảy truồng ban nãy dở ẹt, nhưng lồn của hai em thì đẹp lắm. – Có lẽ tôi hơi say nên buột miệng chê ỏng eo.
Bất ngờ là hai nàng không bực mình chi hết mà lại càng dựa vào tôi, nũng nịu
– Chúng em thì làm sao sành điệu trò này bằng gái ở Sài Gòn của anh được, nhưng còn “của” chúng em thì chắc chắn là đẹp không kém ghệ Sài Gòn đâu.
Như để chứng minh hai nàng xoạc chân khoe hết của cải giữa đùi ra cho tôi xem, quả là những mép môi ở lồn hai nàng được bố trí rất đẹp, không quá dầy, cũng không quá mỏng, không trắng hồng nhưng cũng không thâm sì. Thái đọ nhã nhặn khéo chiều của hai nàng cũng rất quý, vì nếu như ở chỗ khác, chơi đĩ mà lại chê như tôi trót dại vừa rồi thì có khi còn bị các nàng gây không ít khó dễ. Nhưng hai nàng của tôi bị chê thế lại càng ra sức chứng tỏ phẩm chất của mình hơn, không ngại ngần phô phang hết thân thể ra mời mọc.
– Tối nay anh đừng quên đi xem múa cung đình, cái đó hay lắm đó, xem một lần lại muốn xem hai, xem hai lần thì chỉ muốn ngày nào cũng được xem thôi. Mấy con vũ nữ thì đẹp mê hồn luôn đó anh.
Mộng và Uyên bắt đầu cùng nhau cởi quần áo của tôi để tất cả chúng tôi đều trần truồng giống nhau, vừa tranh thủ làm marketing. Điều này lại càng khiến tôi thêm tò mò, không hiểu cái màn múa may đó có gì đặc sắc mà hết tay lái taxi lại đến hai con đĩ của tôi thi nhau ca ngợi đến vậy. Mãi về sau tôi mới biết được là họ ca ngợi như thế vẫn còn chưa đủ, ít nhất là so với những màn biểu diễn quá đỗi xuất sắc mà đêm đó tôi sẽ được xem.