3 dấu chấm hỏi to đùng hiện lên trên 3 khuôn mặt của tôi và 2 nàng. Biết chúng tôi mù thông tin, lão phá lên cười giải thích:
– Không biết đúng không? Ha ha… để từ từ ta giải thích cho mà nghe.
Lão không lập tức nói ngay mà vớ lấy chén trà bên cạnh, thong thả hớp một ngụm để thưởng thức, chép miệng vài tiếng kiểu “trà ngon”, ho khan vài tiếng, sau đó mới nhìn chúng tôi và nói:
– E hèm… Việc bầu Minh chủ võ lâm thì mấy đứa biết rồi. Đó chính là nhân tố chính của đại hội. Nhưng lần này, không biết vì lí do gì mà Hội đồng võ lâm cùng thống nhất và đưa đến ý kiến thành lập 3 bảng Thiên, Địa, Phượng. Đầu tiên phải kể đến Phượng bảng. Mấy đứa biết Thập đại mỹ nhân hiện tại gồm những ai chứ?
Chung Hải My nhanh nhảu cướp lời lão, vừa nói vừa bĩu môi:
– Sao lại không? Không phải 2 trong số 10 người đẹp đang đứng trước mặt lão nhân gia người đây sao? Phải không Quỳnh tỷ? Mà chuyện này thì liên quan gì tới chuyện thành lập Phượng bảng?
Nghe nhắc đến mình, Tử Quỳnh quay sang gật đầu với Hải My một cái đồng ý rồi tiếp tục đưa mắt nhìn lão sư phụ, ý bảo lão ta tiếp tục nói.
Nhìn thấy ánh mắt của đại đồ đệ, lão ta có ý cười mà nói tiếp:
– Đương nhiên là có liên quan rồi. Hải My đồ nhi ngoan đừng cướp lời sư phụ. Để từ từ ta giải thích cho con nghe.
Lại hớp ngụm trà như thể thấm giọng, lão ta nói tiếp:
– Phượng bảng kì thực chính là bảng xếp hạng mỹ nhân giới giang hồ, quy tắc giống hệt Thập đại mỹ nhân, chỉ khác lần này số lượng từ 10 tăng gấp đôi thành 20…
Không đợi lão nói hết, lần này tới lượt Tử Quỳnh không nén nổi tò mò nên cướp lời lão:
– Tại sao lại là 20? Không phải quy định Thập đại mỹ nhân đã có từ rất lâu rồi sao? Tại sao giờ lại đột ngột thay đổi? Lại còn tăng gấp đôi số người nữa chứ?
Ném cái nhìn bất mãn, có chút trách móc xen lẫn yêu thương về Tử Quỳnh, lão nói:
– Quỳnh nhi lớn rồi sao lại hồ đồ giống tiểu sư muội của con thế kia. Để từ từ ta giải thích cho nghe.
– Con đâu có hồ đồ… sư phụ thật là… con không biết đâu, người ta lớn rồi mà – Hải My trề cái môi bất mãn lên tiếng với lão già.
Lão vội cười dàn hoà:
– Được rồi, được rồi. Là ta sai, được chưa. Thôi mấy đứa im lặng nghe ta kể cho, đừng ngắt lời nữa. Thấy tên tiểu tử thúi kia không? Nãy giờ hắn một mực chăm chú lắng nghe đấy. 2 con phải học hỏi nó đấy. Ha ha…
Lão không nhắc đến thì thôi, vừa nói tới thì 2 nàng đều nhìn về phía tôi, trong mắt mỗi người xẹt qua 1 tia nghi hoặc khó hiểu. Chưa kịp suy nghĩ thêm, giọng lão sư phụ vang lên tiếp tục câu chuyện:
– Sở dĩ thành lập Phượng bảng vì đại đa số cho rằng ngoài Thập đại mỹ nhân ra thì vẫn còn nhiều nữ nhân khác vẫn xứng đáng được trao danh hiệu mỹ nhân. Họ có thể là đồ đệ của thế gia vọng tộc đào tạo và bồi dưỡng từ nhỏ, ít lộ mặt nên không ai đánh giá và thẩm định được nhan sắc của các nàng. Hay những cao đồ của những cường giả ẩn danh, nhạt mùi danh lợi, đến giờ mới xuất sơn… Tóm lại, nếu chỉ có 10 người đẹp thì hơi thiệt thòi cho những người đẹp nọ. Thế nên Hội đồng võ lâm quyết định tăng số mỹ nhân từ 10 lên 20 và đổi tên thành Phượng bảng. Tất nhiên Thập đại mỹ nhân vẫn được giữ nguyên, chỉ chọn lựa thêm 10 mỹ nhân khác để hoàn thành Phượng bảng thôi. 2 đồ nhi của ta đã có 2 suất trong Phượng bảng, người làm thầy như ta cũng cảm thấy tự hào lắm. Ha ha…
Lão vừa dứt lời, 2 nàng cùng lẩm bẩm:
– Thì ra là thế!
Đúng lúc này, tôi cũng mở miệng:
– Thế còn Thiên bảng và Địa bảng thì sao hả sư phụ?
Lần này cả 3 ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi kèm theo sự ngạc nhiên. Trong mắt họ tôi của lúc trước rất ít nói, hiếm khi chủ động bắt chuyện. Không kìm được, lão già cười ha hả:
– Ha ha… không ngờ tiểu oa nhi nhà ngươi cũng có hứng thú với 2 bảng này? Từ khi nào ngươi lại có suy nghĩ này?
2 nàng chắc cũng cùng có ý nghĩ đó, đều đưa ánh mắt dò hỏi nhìn tôi.
Tôi biết mình buộc phải thay đổi cái vỏ bọc chán ngắt này nếu muốn thay đổi số phận và hoàn thành lí tưởng. Duy có điều nhanh quá cũng không được, người ta nói “Dục tốt bất đạt” mà. Nghĩ thế tôi đáp:
– Đồ nhi tu luyện bao năm qua, tuy tư chất có phần thua thiệt so vs sư tỷ và sư muội nhưng cũng không muốn làm mất mặt sư phụ. Tin tưởng một ngày nào đó đồ nhi cũng sẽ lĩnh ngộ được thuộc tính, nâng cao bản lãnh, xông pha giang hồ, không được để người khác coi thường sư môn chúng ta.
Lời vừa nói ra, cả 3 người cùng sáng mắt ra, không tưởng được bình thường tôi trông hiền như cục đất nhưng lúc này lại thốt lên được một câu nói đầy hùng tâm tráng chí như thế. Riêng 2 nàng thì ánh mắt nhìn tôi có chút thay đổi. Đổi thay như thế nào không rõ nhưng ít nhất tôi cũng cảm nhận hình tượng của mình trong mắt 2 nàng cũng tăng thêm vài phân lượng.
Lão sư phụ thốt lên:
– Hảo! Không hổ là đồ nhi của ta. Hùng tâm vạn trượng, nam tử hán đại trượng phu, chí lớn tựa tứ hải mênh mông. Đáng phục, đáng phục. Đã thế ta sẽ giải thích cho ngươi rõ hơn về Thiên bảng và Địa bảng để ngươi biết mà chuẩn bị.
Nghe đến đây trong lòng tôi cũng khá căng thẳng, nghe giọng lão sư phụ xem chừng rất nghiêm túc, có lẽ thông tin này không tầm thường. Mà đúng là không tầm thường thật. Lão tiếp tục nói, lần này bằng giọng thẳng thắn, không chút trêu đùa:
– Thiên bảng và Địa bảng kì thực chính là bảng xếp hạng cao thủ võ lâm. Địa bảng chính là bảng xếp hạng cao thủ trẻ tuổi từ 15-40, đa phần dành cho lứa tuổi từ thanh thiếu niên tới trung niên. Còn Thiên bảng thì cao cấp hơn Địa bảng một bậc. Cũng là bảng xếp hạng cao thủ nhưng độ tuổi thì không giới hạn, miễn là có thực lực phục chúng liền được xếp vào.
– Ví như nếu mấy lão già bất tử của Thất đại phái đều ra tranh đấu thì kiểu gì cũng nắm mấy suất trong Thiên bảng. Cung cách lựa chọn và xếp hạng là đến tham gia đại hội, tiến hành ghi danh và so tài. Điểm đặc biệt ở đây là cao thủ Địa bảng nếu có đủ thực lực thì có thể vừa ở Địa bảng và vừa ở Thiên bảng. Có phương thức xếp hạng nhanh nhất là trực tiếp khiêu chiến người có thứ hạng cao hơn, nếu thắng thì có thể thế chỗ người đó, thua thì khỏi nói. Tất nhiên, chấp nhận so tài thì sinh tử miễn bàn.
– Điểm lợi của thành viên Thiên bảng và Địa bảng là ngoài danh vọng ra thì đôi khi còn được hưởng quyền ưu tiên trong một vài trường hợp. Điều này ta cũng không rõ ràng lắm, vì chưa nghe ai giải thích và công bố cụ thể. Tuy Thiên bảng và Địa bảng chưa thể hiện rõ thực lực của cường giả vì có rất nhiều cao thủ ẩn danh không màng thế sự nên không tham gia tranh đấu, thực lực của họ thâm sâu khó dò. Chỉ là không tham chiến nên không ai biết mà sắp xếp thôi. Tuy nhiên, nếu có thể tiến vào Thiên bảng hoặc Địa bảng, người đó tuyệt đối là cường giả tuyệt đối khó có thể chạm vào. Bởi đã được sự công nhận của Hội đồng võ lâm và nhân sĩ giang hồ, trừ khi làm việc gì quá đáng, bằng không đi đâu cũng nhận được sự ủng hộ và che chở của võ lâm. Là điều tuyệt vời đối với những ai muốn hành tẩu giang hồ.