Dưới tôi là sư muội Sơn Tây Hằng Nga Chung Hải My, Vũ giả tam hệ, 18 tuổi. Sở hữu nhan sắc thiên kiều bá mỵ từ năm 16 tuổi, người ta thường chú ý đến nàng bởi nhan sắc chứ không phải vì võ công của nàng.
Tôi cũng khá băn khoăn vì gia thế của 2 tỷ muội đồng môn thật sự không nhỏ, nhất là đại sư tỷ, có bá phụ lợi hại như vậy nhưng lại bỏ chạy theo học lão đạo gia nửa mùa này. Nhưng cũng phải công nhận lão dạy ra được 2 nữ đồ đệ thật giỏi, mới chừng đó tuổi mà đã sớm bài danh trên giang hồ rồi. Chỉ có điều ai dò hỏi thì 2 nàng vẫn một mực bảo sư phụ mình là Vô Danh lão nhân. Lộ số võ công của 2 nàng thi triển cũng rất ít người nhận biết, bởi vậy rất khó mà đoán được xuất xứ sư môn. Nhưng đối với tôi thì không xa lạ gì, nó có hết trong đầu tôi rồi mà, nhờ vật hình bát giác ấy. Đây có lẽ là công dụng đầu tiên của nó mà tôi thầm công nhận.
Điều làm tôi ngạc nhiên nhất là 2 tỷ muội đồng môn đều thuộc dạng quốc sắc thiên hương, bài danh trong Thập đại mỹ nhân. Điểm qua một chút, cơ sở để sắp xếp Thập đại mỹ nhân là chưa chồng, dưới 30 tuổi, xuất thân lai lịch rõ ràng, võ công thuộc hàng nhất lưu(nhất lưu ở đây là tính bên nữ nhân). Nhưng chỉ cần như vậy thôi thì việc chọn ra 10 người đẹp dưới 30 tuổi cũng rất khó. Bởi vẻ đẹp của nữ giới thì có vô vàn vẻ đẹp khác nhau, mỗi người một vẻ, một nét đẹp khác nhau. Đa phần người chấm điểm là các cường giả trong hội đồng võ lâm nên người trong giang hồ cũng không có dị nghị gì lắm về 10 người đẹp này.
Trở lại với hiện tại, tiếng gọi càng lúc càng gần. Tôi bắt đầu sửa sang lại quần áo, đi ra đằng sau con suối dùng nước rửa mặt, vuốt lại đầu tóc. Nhìn qua mặt nước, phải công nhận là tôi đẹp trai thật. À nhầm thân thể mà tôi đoạt xá đẹp trai thật. Ngũ quan đoan chính, nét cười hiền hậu dễ đi vào lòng người. Nhớ tới các nhân vật chính trong tiểu thuyết kiếm hiệp, tôi thầm nhủ mình đã có được cái mã đẹp trai rồi, giờ chỉ cần phấn đấu sao cho có võ công cao cường, trở thành cường giả là có thể bước trên con đường chinh phục đỉnh cao, chinh phục người đẹp rồi.
Đang hí hửng tự sướng một mình, chợt tai tôi bị nhéo mạnh từ đằng sau, bàn tay ấy thật dịu dàng nhưng vì dùng lực mạnh và xoắn xoắn tai tôi theo vòng nên kết quả tôi phải thốt lên vì đau:
– Ái ui… đau… ai dám nhéo tai ta thế??? Không biết phép lịch sự là gì à?
Đáp lời tôi là giọng nói có phần chanh chua nhưng không kém phần ngọt ngào:
– Ái chà, hay nhỉ? Siêu đệ bữa nay to gan ha, dám lớn tiếng với cả sư tỷ này cơ đấy. Trở về xem ta phạt đệ như thế nào.
Xoay người lại, tôi há hốc mồm, mắt ngây dại nhìn vào 2 thân ảnh kiểu diễm trước mặt. Người đang nhéo tai tôi là đại sư tỷ Tây Môn Tử Quỳnh. Nàng mặc hoàng y sam, khuôn mặt trái xoan, cả người toả ra khí chất cao quý nhưng không kém phần nóng nảy, có lẽ di truyền từ bá phụ nàng. Người còn lại đương nhiên là sư muội của tôi Chung Hải My rồi. Nàng mặc bộ xiêm y màu hồng phấn, trên mặt đang còn nét ửng đỏ có lẽ do mệt, khuôn mặt tròn bầu bĩnh, má lúm đồng tiền ẩn ẩn hiện hiện khi nàng nhoẻn cười làm tôi xuyến xao cả cõi lòng. Vóc người 2 tỷ muội thì tôi khỏi cần nói. Phải nói là quá mê người luôn, chỗ nào cần lồi có lồi, cần lõm có lõm. Không hổ danh là 2 trong 10 đại mỹ nhân. Mặt tôi đần thối ra khoảng 10s, há mồm mém chảy cả nước dãi, may mà kìm lại được, thế nhưng máu mũi thì không. Quả thật khi còn ở địa cầu tôi cũng từng thấy người đẹp, nhưng chỉ là người đẹp hiện đại, lại chỉ thấy ở trên phim ảnh hay tạp chí. Còn bây giờ trước mắt tôi là 2 người đẹp cổ trang bằng xương bằng thịt. Lưu Diệp Phi khi đóng vai Thần tiên tỷ tỷ chắc cũng chỉ đến thế này là cùng, có khi còn thua ấy chứ. Với một thằng dzai tân như tôi khi đứng gần 2 đại mỹ nhân như thế này thì sao mà kìm lòng nổi. Máu mũi tuôn trào là điều đương nhiên, phía dưới cũng bắt đầu có phản ứng dựng lều rồi.
Tôi đỏ mặt xấu hổ, lòng thầm nhủ thằng Tử Siêu này vận số cứt chó như thế nào mà lại được sớm tối kề cận 2 mỹ nhân như hoa như ngọc thế này chứ, đã vậy còn không biết làm ăn gì. Thật là mất mặt đàn ông quá mà. Tôi tự nhủ với lòng: “Không thể đi theo vết xe đổ của thằng cờ hó này được. Phải nhanh chóng kết thúc cuộc đời xử nam, phải chinh phục dc 2 mỹ nhân này, thế mới đáng cuộc đời, mới đáng việc ta xuyên không đến đây.”
Lúc này, Chung Hải My lên tiếng cắt ngang dòng suy tư của tôi:
– Tử Siêu ca, huynh đi đâu mà cả ngày hôm qua muội và sư tỷ tìm khắp không thấy. Sư phụ bảo có thể huynh đã vào khu rừng này nên mới bảo muội và sư tỷ đi tìm. Huynh có biết như vậy là nguy hiểm lắm không. Võ công huynh không cao, lại còn là vô sắc thuộc tính, không phát huy được hết thực lực vũ giả, lỡ gặp phải chuyện gì bất trắc thì làm sao? Ai có thể đến cứu huynh kịp lúc chứ? Huynh thật là… hừ… À mà khoan, sao mũi huynh chảy máu thế kia? Bị côn trùng cắn à? Hay bị thương ở đâu? Đưa muội xem nào.
Không đợi tôi trả lời, nàng tiến sát lại gần tôi, cánh tay ngọc ngà với làn da trắng nõn sờ nắn khắp người tôi(dĩ nhiên trừ vài chỗ không nên sờ ), sờ soạng chán chê, Hải My nắm lấy cổ tay tôi làm ra động tác bắt mạch của Đông y. Nhíu mày cỡ 10s, nàng nói:
– Mạch tượng ổn cả, chân khí ổn định, không có dấu hiệu của nội thương hay trúng độc. Hay do trời nóng quá huynh chảy máu cam?
Tôi nghe đến đó như người chết đuối vớ được phao, liền trả lời ngay không cần suy nghĩ:
– Đúng vậy, đúng vậy. Do trời nóng quá, nóng quá ý mà. Ha ha…
Vừa nói tôi vừa lấy tai gãi đầu, cười một cách ngây ngô.
Hai tỷ muội thấy thế thì cùng ngẩn người ra, bởi trong trí nhớ của họ, Hạng Tử Siêu là người rất ít khi cười, cũng ít khi chủ động tiếp xúc với nữ nhân, trừ khi đối phương chủ động hoặc bản thân bị bắt buộc. Thấy một màn như vậy, cả hai nhìn nhau, cùng trao cho nhau ánh mắt nghi hoặc. Để rồi cuối cùng, Tử Quỳnh là người lên tiếng:
– Thôi được rồi, đệ không sao là tốt rồi. Chúng ta về thôi, chuyện này để về rồi đệ từ từ giải thích cho ta và Hải My cùng nghe. Đi thôi.
– Vâng!!
Tôi và Hải My đồng thanh đáp. Ngoài sư phụ thì đại sư tỷ là người có uy quyền nhất. Nàng nói gì tôi và Hải My đều phải nghe.
Sư tỷ dậm chân đạp bộ thi triển khinh công lao về phía trước, Hải My cũng tương tự. Nhìn từ đằng sau mắt tôi như sáng lên, khi 2 nàng lao đi, bờ mông phía sau lắc lưu theo nhịp nhìn thật sướng con mắt. Tôi chép miệng hào hứng: