2 tỷ tỷ

Cả ba chúng tôi lại một lần nữa bước về Luyện võ đường, nơi mà hai tháng trước đã một lần gặp mặt. Vì đã nhờ Phúc Bá báo trước một tiếng, vừa bước vào là chúng tôi gặp ngay lão. Ngắm nghĩa tôi một lúc lâu, sau đó lại lúc lắc cái đầu nhìn chằm chằm hai nữ đồ đệ, đôi khi còn tùm tỉm cười. Lão cười làm tôi thấy hơi khó chịu nhưng cũng không để ý lắm. Hai nàng thì cúi thấp đầu, xấu hổ đỏ mặt, thầm nghĩ chắc ân sư đã biết mình trao thân cho tôi.

Ngắm nhìn chán chê, cuối cùng ánh mắt lão dừng lại ở người tôi, hỏi:

– Tiểu tử thúi! Hai tháng vừa rồi có lẽ chiếm được không ít tiện nghi nhỉ? Ta thấy ngươi tinh thần sung túc, tâm trạng thoải mái, không gò bó. Lẽ nào có gì tiến triển sao?

Tôi đáp:

– Sư phụ lão nhân gia. Hôm nay con hẹn gặp người ở đây là có 2 việc muốn nói với người.

Lão híp mắt lại, cười cười nhìn tôi với vẻ hứng thú:

– Ồ… Nghe có vẻ không giống ngươi bình thường. Nói ta nghe xem.

Nhìn thẳng vào mắt lão tôi đáp:

– Việc thứ nhất là thời gian vừa qua Quỳnh tỷ và My muội đã trở thành nữ nhân của ta. Cầu xin sư phụ lão nhân gia làm chủ, tác hợp hai nàng cho ta.

Lão vỗ thành ghế đánh bốp một cái rõ kêu, hưng phấn cười lên:

– Hảo tiểu tử! Trông cù lần nhát gái thế mà đã thu phục được hai nha đầu kia vào tay rồi. Quả đúng là có phong phạm của ta hồi còn trẻ. Hắc hắc.

Lão cười to khiến cho hai nàng sau lưng tôi càng thêm xấu hổ. Tử Quỳnh còn đỡ nhưng Hải My thì có lẽ da mặt mỏng, không chịu nổi nên ngẩng đầu lên gắt lão:

– Sư phụ, không cho người cười. Có gì đáng cười đâu cơ chứ? Sư phụ mà cười nữa con dỗi cho mà xem.

Nghe thế lão nín ngay, nhưng biểu cảm khuôn mặt vẫn không tránh khỏi nét cười. Nhìn lão nhịn cười mà tôi cũng muốn cười theo lắm, nhưng thấy trong lúc này mà cười thì không hợp lý lắm nên thôi. Mất vài giây điều tiết, cuối cùng lão nín cười được, liền nói ngay:

– Ừm. Từ lâu ta đã biết tâm tư hai đứa nó đều ở trên người ngươi. Nếu giờ ván đã đóng thuyền thì cũng tốt, ta chỉ biết ủng hộ và ủng hộ thôi. Tuy nhiên ta cũng không phải thân sinh phụ mẫu gì, nên ngươi nếu muốn cưới chúng làm lão bà chốn phòng thê thì nên chờ khi nào xuống núi rồi đích thân tới nhà đem sính lễ mà cưới hỏi.

Tôi cũng thầm gật đầu. Sau này khi có dịp nhất định sẽ ghé nhà hai nàng hỏi cưới. Hai nàng thì sung sướng cười gật đầu, nhìn lão sư phụ bằng ánh mắt cảm ơn khiến lão vênh vênh cái mặt đắc ý vuốt chòm râu dê trông ghét vô cùng.

Không để lão đắc ý lâu, tôi nói tiếp:

– Thứ hai là việc ta muốn xuống núi. Hy vọng lão nhân gia người cho phép.

Đến đây thì lão không cười được nữa. Thẳng lưng ngồi dậy nhìn thẳng vào mắt ta, lão hỏi một cách nghiêm túc:

– Tiểu tử ngươi chắc chắn?

Tôi đáp ngay không do dự:

– Ta chắc chắn!

Lão lại hỏi:

– Bản lãnh nào khiến ngươi tự tin như vậy?

Tôi cứ thế đáp:

– Ta lĩnh ngộ được không ít thứ tốt. Vả lại lần trước cũng gặp được ít cơ duyên. Đến giờ tạm gọi là đủ bản lãnh xông pha giang hồ.

Lão cười cười với vẻ hoài nghi:

– Thật sao? Ta rất muốn được thấy như thế nào gọi là bản lãnh đủ xông pha giang hồ của tiểu tử ngươi đấy.

Tôi cũng cười cười và nhếch miệng với lão:

– Lão nhân gia người tự mình thử nghiệm là biết ngay thôi. Chẳng phải sao?

Lão nhướng mày lớn tiếng nói:

– Giỏi cho tiểu tử ngươi. Để ta xem trong hai tháng qua ngươi học được những gì? Cho dù là có đại kỳ duyên cũng không thể từ hai tháng thành võ lâm đại cao thủ được.

Tôi cười thầm không nói gì, chỉ bước lùi lại, đến giữa Luyện võ đường thì dừng. Sau đó chắp tay tỏ ý mời và nói:

– Sư phụ, mời chỉ giáo!

Lão loé người đến ngay trước mắt tôi, cách khoảng 1 trượng, mặt đối mặt.

Cả võ đường lặng đi, không ai dám lên tiếng. Trên người tôi và lão toả ra chiến ý hừng hực. Lần đầu tiên có người đối chiến giúp tôi kiểm định thực lực bản thân. Quả thật rất mong chờ, đồng thời cũng tò mò muốn biết thực lực lão sư phụ mình như thế nào.

Lão sư phụ hất hàm bảo:

– Tiểu tử thúi. Xuất chiêu đi. Cho ta xem ngươi có bản lãnh như thế nào mà tỏ ra tự phụ.

Tôi gật đầu:

– Vậy ta không khách khí. Sư phụ cẩn trọng.

“Ào…”

Trận giao phong lập tức diễn khai, thế nên ai cũng chú mục nhìn vào cục diện, tạm gác lại những gì không liên quan để lo quan sát trận chiến.

Ngay khi chưởng ánh màu trắng xám vừa hiện lên, trong ánh chưởng mờ mịt xuất hiện vô vàn cánh tay. Lão sư phụ hưng phấn hét lên:

– Vô Lượng Quang Minh Chưởng? Không tồi. Úi, trong chưởng có ẩn tàng Kim thuộc tính? Ngươi cũng tiếp ta một chưởng Quang Minh Vô Lượng mang hệ Hoả xem sao?

“Vù…”

“Ầm…”

Tiếng chạm kình vang lên, tôi dùng ẩn tức thuật khống chế tu vi chỉ còn có 30 năm công phu nên vẫn bình thủ với lão già. Kỳ thực vì muốn khảo nghiệm nên lão chưa dùng hết toàn lực, chỉ có mấy phần mà thôi.

Cả hai cùng lùi lại nửa bước, dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn nhau. Có điều là lão ngạc nhiên hơn:

– Không ngờ tiểu tử ngươi lại luyện được tuyệt học thượng thừa phật môn, lại còn kích hoạt được thuộc Kim thuộc tính. Khá lắm. Đến đây đi. Cho ta xem ngươi còn luyện được những gì.

Tôi nhếch miệng:

– Sẽ không để sư phụ thất vọng:

Tôi cúi người, lảo đảo như say rượu vụt chồm đến, hữu thủ thì chờn vờn xuất phát chiêu kình.

“Ào… Ào…”

Tử Quỳnh ở ngoài thấy vậy kêu lên:

– Bộ pháp Tuý Cái Trá Tẩu?! Hoành Tảo Thiên Địa thức? Tuyệt học của Vô Thức lão nhân? Đã thế lại còn là Mộc thuộc tính?

Cũng quên nói là tư liệu võ công của lão sư phụ tôi cũng na ná như Tàng Kinh Các của Thiếu Lâm vậy. Không biết lão làm cách nào mà sở hữu rất nhiều loại võ công khác nhau, của rất nhiều bậc tiền bối lừng danh giang hồ hàng chục, thậm chí hàng trăm năm trước. Tuỳ tiện ném một bộ bí kíp này ra ngoài võ lâm thôi cũng đủ tạo cảnh mưa máu gió tanh.

Nhắc lại, vừa nghe Tử Quỳnh hô thì lão cũng đã nhận biết công phu tôi thi triển. Bằng một thủ pháp mơ hồ, lão đẩy ra một đạo nhu kình:

– Vô Thức Tuyệt Học ư? Đỡ thử Vô Vi Hối Tâm chưởng mang hệ Thổ của lão phu.

Hai luồng chưởng ảnh chạm nhau.

“Bùng!”

Lần này có vẻ tôi và lão dụng khá nhiều lực, kết quả sau màn chạm chưởng, cả hai đồng thời lùi 2 bước, tôi thì có phần loạng choạng hơn.

Không thể không nhìn tôi với con mắt khác, lần này lão kêu:

– Thật không ngờ! Chỉ mới hai tháng mà ngươi đã đến trình độ này. Nội lực cũng khá. Ta đoán ngươi cũng chưa dốc toàn lực cho đòn vừa rồi. Nhiều lắm chỉ cũng chỉ 8 thành thôi.

Previous page 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21Next page
Back to top button