Hải My hấp háy đôi mắt ngọc:
– Huynh nói thật?
Tôi đáp ngay:
– Đương nhiên rồi, không tin ta sao?
Hải My lắc đầu, đồng thời vòng tay ôm tôi chặt hơn:
– Không, muội tin, muội tin mà. Huynh đúng là người tốt. Đúng là nam nhân của muội.
Ôm nhau được vài phút, nàng bỗng ngẩng đầu lên nói với tôi làm tôi có chút giật mình:
– Đúng rồi. Lát nữa huynh tranh thủ đi tìm sư tỷ đi. Tỷ ấy chắc đêm qua cô đơn lắm. Tỷ ấy thật tốt, nhường hạnh phúc đầu tiên cho muội và huynh. Tí nữa huynh phải làm cho tỷ ấy thật vui nghe chưa? Nghe nàng nói mà tôi âm thầm cảm thán. Đúng là tình chị em có khác, không kém gì huynh đệ sinh tử. Cũng may nàng và sư tỷ tính tình hoà hợp, thân như thủ túc, còn biết lo nghĩ cho hạnh phúc của nhau. Tôi đúng là có phúc mà, cưa được hai tỷ muội xinh đẹp biết chiều lòng người như vậy.
Thấy hơi có lỗi với nàng vì phải chia sẻ tình cảm của mình cho người khác, tôi áy náy nói:
– Muội yên tâm, ta yêu nàng, yêu càng sư tỷ, sẽ không để cho bất luận ai trong 2 nàng chịu thiệt thòi đâu. Ta hứa đấy.
Nàng cười:
– Nhớ lấy lời huynh nói đấy nhé.
– Đương nhiên rồi. Nàng cứ yên tâm về ta.
– Giờ huynh đi tìm tỷ ấy luôn đi. Đợi đến tối thì lâu lắm.
Tôi khoái lắm nhưng mặt lại lộ vẻ do dự:
– Nàng chắc chứ? Ta còn muốn nằm với nàng chút nữa.
Nàng liếc xéo tôi:
– Huynh còn nói? Đừng tưởng muội không biết huynh nghĩ gì. Định chơi trò “Hoa thơm đánh cả cụm” à? Muội và sư tỷ biết thừa rồi. Tiện nghi cho huynh quá mà. Thôi đi đi, muội tất nhiên không ăn dấm chua với sư tỷ của mình. Huynh nhớ ôn nhu với tỷ ấy đấy. Muội cũng đang mệt, muội ngủ tiếp.
Như mở cờ trong bụng, tôi hôn nàng một cái rồi nói ngay:
– Nàng đã nói vậy ta cũng không khách khí nữa. Cảm ơn muội đã thành toàn. Sau khi xong việc bên sư tỷ ta sẽ quay về gặp muội. Thân thể muội còn yếu, cứ nghỉ ngơi đi nhé. Ta đi đây.
– Ừm…
Rời giường vệ sinh cá nhân, mặc quần áo, chải chuốt đầu tóc, tôi mang theo tâm tình hưng phấn tiến về gian phòng của Tử Quỳnh.
Đến trước cửa phòng nàng, không do dự tôi đập cửa ngay.
“Cộc! Cộc! Cộc!”
Giọng Tử Quỳnh từ bên trong vọng ra, nàng cùng thầm thắc mắc sáng sớm lại có ai đến tìm mình.
Tôi lên tiếng:
– Sư tỷ, là đệ.
Im lặng trong vài giây, nàng kêu:
– Đệ chờ ta một lát.
Rồi sau đó là tiếng sột soạt của việc va chạm vải vóc, lộc cộc của việc di chuyển đồ đạc. Tôi thầm đoán là nàng đang dọn dẹp phòng ốc sao cho nhìn nó tươm tất. Tâm lý nữ nhân mà, ai lại không muốn phòng mình sạch sẽ, nhất là khi tiếp đón người khác giới. Mà người khác giới này lại là nam nhân tương lai của nàng, đương nhiên nàng muốn để lại ấn tượng tốt thay vì xấu rồi.
Mất chừng vài phút, cuối cùng cửa cũng mở. Trước mắt tôi là Tử Quỳnh với trang phục màu tím nhạt. Mặt nàng có vẻ tươi hơn, môi cũng đỏ hơn, hình như vừa trang điểm lại. Tôi cười cười ngắm nhìn nàng. Thật đẹp! Hải My cũng đẹp nhưng Tử Quỳnh cũng không kém, mỗi người một vẻ nên thật sự rất khó nói ai đẹp hơn ai.
Thấy tôi nhìn bản thân nàng mà cười, nàng cũng nhìn trả lại tôi và hỏi:
– Sao đệ lại đến đây vào giờ này? Không phải đang ở chỗ Hải My sao? Giờ lại ở đây, không phải 2 đứa tối qua đã…
Chưa để nàng nói hết, tôi đã cắt ngang:
– Tối qua Hải My đã chính thức trở thành nữ nhân của ta. Nàng ấy có nói nhờ ta qua đây chiếu cố nàng từ sớm, vì nàng nhường cho nàng ấy tối qua nên trong lòng nhất định rất cô đơn. Sư tỷ, cảm ơn nàng.
Vừa nói tôi vừa mạnh dạn nắm tay kéo nàng về phía mình ôm chầm lấy 1 cái. Kết quả nàng giật thót mình, giãy dụa một hồi nhưng cuối cùng vẫn buông xuôi để tôi ôm. Thấy nàng không kháng cự, tôi tìm đến môi nàng mà hôn. Vừa hôn tôi vừa đẩy nàng vào phòng, cũng không quên tiện chân ngoắc cánh cửa khép lại.
Hôn chán chê, tôi rời khỏi đôi môi đỏ mọng của nàng, môi bắt đầu lướt dọc theo chiếc cổ trắng đi xuống, hai tay bắt đầu di chuyển chậm rãi trên người nàng. Có kinh nghiệm từ Hải My, tôi hành động rất nhanh. Từng mảnh, từng mảnh quần áo của nàng lần lượt rơi xuống, nhiệt tình hôn lên từng tấc da thịt trên người nàng. Đương nhiên không thể nào thiếu cặp nhũ phong đồ sộ rồi.
– Sư đệ…
Toàn thân nàng run rẩy, cả người toát ra mùi hương xử nử. Nàng như nhũn đi, cúi đầu gọi một tiếng, hai mắt như mê đi, khẽ cắn môi dùng sức đáp trả, nồng nhiệt hôn lấy tôi, cả hai cùng ngã xuống giường.
Một lần nữa tôi lại được ông trời trao cho trọng trách khai phá tâm tình thiếu nữ cả về thể xác lẫn tinh thần. Cầm đại nhục bổng đã sớm cứng như sắt, tôi nhẹ nhàng đưa vào nơi thâm sơn cùng cốc của nàng.
– Áhh… Ưhm… ưhm…
Âm thanh tiêu hồn lạc phách từ chiếc miệng anh đào của Tử Quỳnh khẽ phát ra. Lần đầu là tiếng kêu vì đau đớn cho bị phá thân, về sau là tiếng rên rỉ đẩy khoái lạc. Tôi nhanh chóng rút ra cắm vào, vừa ôn nhu lại vừa thô lỗ. Lần lượt xông pha chiến trận, tôi như chẳng biết mệt mỏi giữ chặt lấy tấm thân nõn nà của Tử Quỳnh, tâm linh và dục vọng lần lượt như bị cuồng phong cuốn đi, khiến cho cả hai dường như chẳng còn chút khí lực nào.
Ước chừng khoảng hơn nửa canh giờ sau, may tan mưa tạnh, Tử Quỳnh lười nhác nằm bên cạnh tôi, sau nhiều cơn cao trào cùng kích động, mị lực từ người nàng toả ra thật có sức hút. Nếu như chẳng phải do nàng thân thể có phần hư nhược, chỉ sợ tôi không kìm lòng được mà lại vác thương ra trận với nàng lần nữa.
Cuộc sống của tôi từ hôm đó bắt đầu có thêm màu hường. Tất cả đều rất tuyệt vời. Ban ngày luyện công, nghỉ ngơi thì đi dạo, đên về thì lại chơi trò người lớn. Lạc thú là đây chứ đâu nữa?
Thấm thoát đã gần một tháng trôi qua. Tôi xuyên không thể thế giới này cũng gần hai tháng rồi. Mải chơi đùa với mỹ nhân làm tôi suýt quên mất mục đích chính của mình.
“Cũng đã đến lúc hạ sơn rồi”.
Tôi thầm nghĩ thế và đem ý nghĩ này nói với hai nàng. Kết quả là hai nàng có phần không nỡ vì tình yêu mới bén mùi, chưa ăn đã đời mà giờ phải nhịn thì ai mà chịu cho được? Họ tìm đủ thứ lí do để khuyên tôi, nhưng có vẻ không ăn thua vì tôi thật sự muốn ra ngoài. Cuộc sống bó tay bó chân ở đây hai tháng trời khiến tôi có cảm giác ngột ngạt. Mặc dù có hơi tiếc khi phải xa rời hai tấm thân mỹ miều kia nhưng tôi cũng xác định con đường của mình nhất định không chỉ có hai nàng.
Khuyên nhủ không thành, hai nàng đành dùng đến biện pháp mạnh là kéo tôi đi tìm lão sư phụ. Cũng không tệ, bản thân cũng đang muốn gặp lão bàn về một số chuyện.